----
Bên này rất gần quân khu Bắc Thành, sau khi Tô Yến Thành đi ra, anh mới nói:
"Chúng ta đi ăn bữa cơm rồi mới đưa em trở về quân đội nhé?"
Hai người bọn họ bây giờ đã có thể đường đường chính chính, mặc dù còn chưa chính thức yêu đương, nhưng Tô Yến Thành đã rất hài lòng rồi.
"Hay là chúng ta đi xem thử nhà bán xôi gà lần trước em nói mà chưa ăn được nhé?"
Thẩm Uyển đặt túi xách lên đùi, gật đầu nói: "Vâng."
Tô Yến Thành mỉm cười, quay xe lại lái đến nhà hàng để ăn cơm.
Hôm nay là chủ nhật nhưng vẫn chưa đến giờ ăn, lần này họ may mắn gọi được món xôi gà lá sen.
Nhưng bọn họ đến sớm nên chưa đói bụng, Tô Yến Thành bảo bọn họ phục vụ một ấm trà và hai đĩa bánh trước, sau đó đợi nửa tiếng mới bắt đầu lên món.
Bởi vì bây giờ bọn họ cũng đã trả tiền rồi nên nhân viên phục vụ không nói gì, sau khi mang trà và đồ ăn nhẹ lên liền đến truyền lời cho nhà bếp.
Một đĩa là bánh bao đường nâu, một đĩa là bánh đậu xanh thủ công khác, hai loại đều ngọt nhưng chúng rất hợp với trà.
Thẩm Uyển cầm một cái bánh đậu xanh lên c.ắ.n một miếng, nhìn sang Tô Yến Thành bên cạnh đang rót trà cho cô, hỏi:
"Hôm nay anh luôn ở nhà à?"
Tô Yến Thành đặt tách trà xuống cạnh tay cô rồi mới nói: "Buổi sáng ra ngoài một lát, sắp đến trưa mới về."
"Vậy anh có biết buổi sáng đã xảy ra chuyện gì không?"
Điều Thẩm Uyển thật sự muốn hỏi là rốt cuộc anh đã đề cập đến chuyện đổi người với bà cụ Tô như thế nào.
Tô Yến Thành gật đầu: "Anh biết, lúc trở về anh đã nghe nói qua."
Sau đó, anh lại cười bảo:
"Có phải em muốn hỏi anh thuyết phục gia đình mình thế nào đúng không?"
"Thật ra rất đơn giản, vốn dĩ mẹ anh đã định tìm người giới thiệu đối tượng cho anh."
Tô Yến Thành nói, dừng một chút rồi giải thích với cô trước:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Nhưng anh đã từ chối, cũng không gặp bọn họ."
"Vốn dĩ bà ấy có chút lo lắng, sau khi biết được suy nghĩ của anh thì nhanh chóng quyết định thuyết phục chị dâu giúp anh.
Vừa hay chuyện giữa Lộ Hoài và Thẩm Tình đang ầm ĩ khiến chị dâu rất không vui, mẹ anh nhân cơ hội nói chuyện này ra."
Đương nhiên, Tô Yến Thành cũng giấu rất nhiều chuyện ở giữa, chẳng hạn như chị dâu rất ngạc nhiên khi nghe chuyện, nhưng bà cụ Tô đã tìm rất nhiều lý do để thuyết phục.
Trong đó còn bao gồm cả việc Thẩm Tình luôn bám víu lấy Tô Lộ Hoài, nếu như sau này Thẩm Uyển đính hôn và kết hôn với anh ta thì sợ rằng đến lúc đó sẽ càng đồn khó nghe hơn.
Thẩm Uyển cũng không ngờ rằng Thẩm Tình lại còn có tác dụng này.
"Mẹ anh đã thảo luận với chị dâu, bây giờ chưa công khai để chúng ta đính hôn, đợi những tin đồn trong đại viện lắng xuống rồi bàn sau."
Thực ra chuyện này cũng là do anh đề nghị, sợ chị dâu sẽ nghĩ nhiều, sau đó lại có ấn tượng xấu với Thẩm Uyển.
Bây giờ dì Tô chỉ nghĩ rằng đây là cách giải quyết mà bà cụ Tô nghĩ ra chứ không biết điều này do bản thân chú út đề cập với mẹ chồng.
Thẩm Uyển hiểu ý anh, vì suy nghĩ cho cô nên tất nhiên cô không có ý kiến.
Sắp đến giờ ăn cơm, tầng dưới dần trở nên náo nhiệt, người phục vụ cũng mang theo những món ăn họ đã gọi lên.
Thẩm Uyển vừa mới ăn bánh, lúc này không ăn món chính mà chỉ ăn rau.
Ngay khi xôi gà lá sen được mở ra, một mùi thơm ngào ngạt đập vào chóp mũi, Thẩm Uyển ra hiệu cho anh nhanh chóng thử xem có ngon hay không.
Tô Yến Thành ngoan ngoãn nhận lấy một miếng, nhưng bỏ vào bát của cô trước, sau đó lại lấy một miếng khác tự mình ăn.
Thịt gà mềm tan trong miệng, xôi nếp mềm thấm đẫm mùi thơm của thịt gà.
Thịt gà được bọc trong xôi và ăn cùng nhau, không chỉ có mùi thơm của gạo của thịt mà còn có mùi thơm thoang thoảng của lá sen, không hề ngán chút nào.
"Quả thật rất ngon."
Tô Yến Thành khen ngợi, lại chia sẻ với cô:
"Anh từng ăn một món có cách làm bọc gà và chôn vào cát để nấu chín trong quân đội, có hương vị khác với món này.
Nếu có cơ hội thì anh sẽ để cho em nếm thử."