Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 91



----

 

Canh gà trong nhà hàng này rất ngon, hợp với khẩu vị của Thẩm Uyển, không ăn nhiều thức ăn nhưng đã uống hai bát canh.

 

Tô Yến Thành thấy thế, phát hiện cô thích đồ thanh đạm nhưng rất thích ăn đồ ngọt.

 

Cơm nước xong hai người lái xe trở về quân đội, giờ nghỉ trưa chỉ còn chưa đầy một giờ, sau khi tách khỏi Tô Yến Thành, Thẩm Uyển trực tiếp đi đến phòng luyện múa.

 

Có tổng cộng sáu phòng tập trên tầng hai, hai phòng bên trái và bên phải gần lối vào cầu thang là phòng tập lớn, bên trái thuộc về đội nhảy số một và bên phải thuộc về đội nhảy số hai.

 

Ngoài ra còn có một phòng luyện nhỏ hơn ở trong cùng phía bên trái, gần đây Thẩm Uyển đang tập nhảy solo, vì vậy cô đã nộp đơn xin chìa khóa từ giáo viên, thường đến đây để tự mình luyện tập.

 

Lúc cô đi lên, cả tầng hai đều yên tĩnh.

 

Sau khi thay quần áo, Thẩm Uyển trực tiếp đi đến phòng luyện ở trong cùng phía bên trái lầu hai, bắt đầu luyện tập động tác hình thể.

 

Vũ công không chỉ cần có kỹ năng cơ bản vững chắc mà còn phải xem xét tính thẩm mỹ của điệu múa.

 

Thẩm Uyển rất coi trọng điều này, mỗi lần sau khi luyện tập động tác, cô phải đặc biệt dãn cơ trong nửa giờ, điều này không chỉ có thể làm giảm đau nhức cơ bắp mà còn tránh được việc luyện ra cánh tay kỳ lân.

 

Cô vừa mới khởi động xong, nhấc một chân đặt lên lan can dựa vào tường, gập eo thò tay chạm vào mu bàn chân.

 

Tô Yến Thành đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng luyện múa, tay giơ lên một nửa, chuẩn bị gõ cửa, nhưng cánh cửa khép hờ lại bị gió thổi mở ra.

 

Anh bất giác nhìn vào cánh cửa đang mở một nửa, khoảnh khắc trông thấy cô, đồng t.ử anh co lại, hơi thở như ngừng lại.

 

Trời nóng, Thẩm Uyển mặc một chiếc áo bó sát tiện cử động và quần đùi vừa vặn dài đến giữa đùi để dãn cơ, không ngờ lại có người tới.

 

Tô Yến Thành không đợi cô ngước mắt lên đã nhìn đi chỗ khác, nhưng cảnh tượng vừa nhìn thấy đã khắc sâu vào tâm trí anh, m.á.u trong người anh không ngừng dâng trào, mái tóc ngắn không thể giấu được đôi tai đã đỏ bừng.

 

Mặc dù Thẩm Uyển có chút ngạc nhiên khi thấy anh, nhưng cô không hề hoảng hốt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Vào mùa hè, cô chỉ mặc quần dài khi đến khán phòng để diễn tập hoặc khi có những tiết mục mà nam nữ cùng nhau luyện tập.

 

Vả lại tầng hai dành cho nữ binh luyện tập hằng ngày, căn bản không có nam bình tới.

 

Vừa rồi cô muốn bớt chuyện và tiện lợi nên đã thay quần đùi, không ngờ anh lại đến tìm mình.

 

Nhưng cô cảm thấy không sao cả, cũng không lộ chỗ nào không nên lộ.

 

Chỉ là thời này tư tưởng của mọi người đều rất bảo thủ, cô thấy Tô Yến Thành lúc này còn không được tự nhiên hơn cả cô.

 

Thẩm Uyển đi đến góc tường, tiện tay nhặt chiếc khăn lớn dùng để lau mồ hôi rồi quấn quanh eo, như vậy thì chỉ có bắp chân lộ ra bên dưới thôi.

 

Thấy Tô Yến Thành vẫn đứng ở cửa không nhúc nhích, cô đi tới, có chút tò mò hỏi:

 

"Sao anh lại quay lại?"

 

Tô Yến Thành âm thầm thở phào, hơi cụp mắt quay đầu lại, thấp giọng giải thích:

 

"Vừa nãy anh lại đi mua một ít trái cây, muốn gửi cho em, gặp một cô gái ở bên dưới, cô ấy nói em đang ở đây."

 

Nói xong, anh nhanh chóng liếc nhìn cô một cái, thấy chiếc khăn quanh eo cô, trong lòng khẽ thở phào, lúc này mới dám nhìn cô.

 

Thẩm Uyển bảo anh đi vào nói chuyện, nhưng Tô Yến Thành do dự mãi mới bước vào.

 

Không đi vào bên trong, hai người trực tiếp ngồi ở vị dựa vào tường cạnh cửa, đối diện với một tấm gương lớn, Thẩm Uyển ngồi rất gần anh.

 

Bàn tay mở nắp của Tô Yến Thành run rẩy, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.

 

Anh đã rửa sạch tất cả các loại trái cây trong hộp, bao gồm nho và táo, còn có hai quả cam chưa gọt vỏ.

 

Thẩm Uyển ngồi bên tay phải anh, sau khi ngồi xuống, cô phát hiện dái tai của anh ở phía bên cạnh cô vẫn còn rất đỏ, đột nhiên nổi lên ý xấu xa, tiến lại gần.