Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 94



----

 

Vào tối thứ ba, trong khán phòng của quân đội Quân khu Bắc Thành sẽ tổ chức một buổi liên hoan văn nghệ giao lưu, có rất nhiều nữ binh sĩ của đoàn văn công đăng ký tham gia.

 

Lúc trước Thẩm Uyển đã hứa với Trình Anh, nên cô đã kết thúc buổi luyện tập vào buổi chiều sớm hơn và đi đến giúp cô ấy.

 

Lúc này, các chiến sĩ nam nữ đến tham gia hoạt động giao lưu vẫn chưa vào sân khấu, chỉ có một vài sĩ quan đang bận rộn trang trí hội trường.

 

Sau khi đến, Thẩm Uyển và Trình Anh đã chuẩn bị một số đạo cụ nhỏ sẽ dùng trong buổi liên hoan giao lưu lát nữa.

 

Mọi người cùng nhau làm việc đến khi trời dần tối thì mọi việc mới sắp xếp xong xuôi, những người khác lần lượt đi về.

 

Thẩm Uyển đi cùng Trình Anh kiểm tra lại mọi thứ một lần nữa, lằng nhằng ở lại đến cuối cùng.

 

Lúc này, khi nhóm trưởng phụ trách buổi liên hoan văn nghệ giao lưu đi tới, gọi Trình Anh lại, hỏi thăm tình hình trang trí, Thẩm Uyển đứng ở bên cạnh đợi cô ấy.

 

Ngay sau đó, cánh cửa của khán phòng mở ra, những nam nữ đã đến tham gia giao lưu lần lượt đi vào.

 

Nơi này lập tức trở nên náo nhiệt, Thẩm Uyển nhìn xung quanh một lúc, sau đó cô đột nhiên đứng dậy, đi về một hướng.

 

Cách đó không xa, hai sĩ quan trẻ tuổi đang đứng, ngồi xuống chào nhau làm quen, người đàn ông ngồi đó vừa nói chuyện vừa liếc nhìn quanh các nữ binh sĩ có mặt ở đây.

 

Đột nhiên, đôi mắt sáng lên, anh đẩy người bạn trước mặt đang chắn tầm nhìn của mình, nhìn chằm chằm vào bóng dáng xinh đẹp, hỏi: 

 

“Đó là ai?”

 

Bạn đó cũng là người quân khu Bắc Thành, anh quen anh ta từ lúc còn nhỏ, vừa nhìn vẻ mặt của anh ta là anh biết anh ta đã tìm được mục tiêu, anh không nhịn được cười nhẹ nhìn theo ánh mắt của anh ta, sau đó lập tức nói: 

 

“Đó là Thẩm Uyển của đoàn văn công Quân khu Bắc Thành của chúng ta.

 

Cô ấy là đóa hoa xinh đẹp nhất Quân khu chúng ta, Tiến Minh, ánh mắt cậu vẫn cao như vậy, nhưng có lẽ lần này cậu phải thất vọng rồi, Thẩm Uyển không dễ theo đuổi đâu.”

 

Thái Tiến Minh nhíu mày cười, đứng dậy, sửa lại cổ áo nói:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Vậy cậu cứ xem đi, tôi nhất định sẽ theo đuổi được cô ấy.”

 

Thẩm Uyển đang cúi xuống chỉnh lại tấm khăn trải bàn bị lệch, khi cô đứng thẳng lên, có một người đột nhiên đứng trước mặt cô.

 

Cô lùi lại hai bước, nhìn thấy đối diện là một sĩ quan trẻ tuổi đến tham gia giao lưu, cô mỉm cười lịch sự với người đó rồi xoay người định rời đi.

 

Thái Tiến Minh nhìn cô không hề rời mắt được, thấy cô định rời đi, anh giả vờ như không biết, chủ động bắt chuyện với cô: 

 

“Cô tên gì? Lát nữa tôi có thể mời cô nhảy một bài được không?”

 

Buổi liên hoan văn nghệ giao lưu đương nhiên phải nhảy, nhưng theo quy trình, sau khi nam nữ để ý nhau thì mới đưa ra lời mời như vậy với người nhà gái.

 

Nhưng Thái Tiến Minh hoàn toàn không thể chờ đợi thêm nữa, trong mắt anh ta lúc này chỉ có Thẩm Uyển, anh ta rất muốn nắm lấy tay cô, ôm vòng eo thon thả của cô nhảy một bài hát.

 

Thái Tiến Minh đúng lúc bị cử đi làm nhiệm vụ nên bỏ lỡ buổi biểu diễn Trung thu vừa rồi, đây là lần đầu tiên anh ta được gọi về Quân khu Bắc Thành tham gia buổi liên hoan giao lưu.

 

Sao trước đây anh ta lại không để ý trong Quân khu Bắc Thành lại có nữ binh xinh đẹp như thế, thậm chí còn xinh đẹp hơn tất cả những cô gái mà anh ta đã từng nhìn thấy trước đây.

 

Ánh mắt anh quét quanh người cô, khiến Thẩm Uyển rất khó chịu, nụ cười lịch sự trên mặt cô cũng nhạt dần.

 

“Xin lỗi, tôi không tham gia buổi giao lưu này, anh đi tìm người khác đi.”

 

Nói xong, cô muốn rời khỏi đây, nhưng Thái Tiến Minh vẫn không buông tha, tiếp tục chặn cô lại, không cho cô rời đi.

 

“Không được, cô có tham gia hay không cũng không quan trọng gì cả, tôi rất thích cô, chúng ta tiếp tục trò chuyện nhé.” 

 

Nói xong, Thái Tiến Minh cười tự tin, rồi nói: 

 

“Để tôi tự giới thiệu bản thân với cô trước.

 

Tôi tên là Thái Tiến Minh, tôi họ Thái.

 

Năm ngoái tôi vừa mới được thăng chức quản lý.