Đại Mỹ Nhân Ở Những Năm 60

Chương 96



----

 

Vì ngại địa vị của nhà họ Thái, những người lãnh đạo đoàn văn công cố gắng can ngăn không được anh ta cũng chỉ đành nhắm mắt làm ngơ, dù sao anh ta cũng chưa làm chuyện gì gây hậu quả nghiêm trọng nên chỉ có thể để anh ta đi vào.

 

Thẩm Uyển bị anh ta dây dưa, bề ngoài thì cực kỳ khó chịu, đau khổ nhưng sau lưng cô đang tính toán thời gian, chờ đợi cơ hội.

 

Vào ngày đó, Thẩm Uyển đang chuẩn bị đi diễn tập ở khán phòng, không biết Thái Tiến Minh nhận được tin tức ở đâu, sau khi kết thúc buổi diễn tập, anh ta đã lẻn vào trong hậu trường, cuối cùng cũng chặn được Thẩm Uyển.

 

“Đồng chí Thẩm Uyển, tôi thật sự chỉ muốn làm quen với cô, không có ý gì khác.” 

 

Khi nhìn thấy cô, ánh mắt Thái Tiến Minh càng tỏ vẻ quyết tâm theo đuổi cô bằng được.

 

Mấy ngày nay Thẩm Uyển càng tránh mặt anh ta, anh ta càng hăng hái hơn, cho dù không thể nói chuyện với cô, anh ta cũng không rảnh rỗi, sau khi tìm người hỏi thăm gia cảnh của Thẩm Uyển, anh ta càng tự tin mình có thể theo đuổi cô. 

 

Thẩm Uyển quay người lại, cau mày rồi lại từ chối: 

 

“Lúc trước tôi đã nói rất rõ với anh rồi.

 

Tôi không biết anh và cũng không muốn biết anh.

 

Đồng chí này, anh gây rất nhiều rắc rối cho tôi, làm phiền anh giữ khoảng cách, đừng đến làm phiền tôi nữa.”

 

Thái Tiến Minh vừa mới nhìn dáng vẻ nở rộ của cô trên sân khấu, lòng anh ta lại ngứa ngáy, khó chịu, sao có thể vì vài câu nói của cô mà đuổi đi được.

 

Không những anh ta không rời đi, mà còn bước lại gần cô:

 

“Thẩm Uyển, chẳng lẽ cô không muốn được chuyển sang Đoàn văn công Tổng cục Chính trị sao?

 

Ba dượng của cô chỉ là một phó chính ủy cấp sư đoàn nhỏ, ông ta không giúp cô được, nhưng tôi có thể, chỉ cần cô theo tôi...”

 

Anh ta mỉm cười tự tin, lần này Thẩm Uyển chắc chắn sẽ không tránh anh ta nữa.

 

Tuy nhiên, ngay sau đó, anh ta lại nghe thấy Thẩm Uyển lại từ chối mình: 

 

“Đây là việc riêng của tôi, không liên quan gì đến anh.

Nếu anh còn tiếp tục làm phiền tôi, tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo cấp trên.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Mong anh tự giải quyết cho ổn thỏa.”

 

Sau khi nói xong, Thẩm Uyển đang định rời đi, Thái Tiến Minh sững sờ một lúc, quay người ngăn cô lại, lần này anh ta đã hết kiên nhẫn, lợi dụng lúc xung quanh không có ai, anh ta trực tiếp hạ giọng uy hiếp: 

 

“Thẩm Uyển, xem ra cô còn chưa hiểu rõ tình hình, tôi theo đuổi cô để cho cô thể diện, nếu cô rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, thì tôi...”

 

Trước đây, khi những nữ binh kia nghe thấy gia cảnh của nhà anh ta, sau mấy lần đi theo dụ dỗ thì đã nhảy vào lồng n.g.ự.c của anh ta, nhưng lần này khi gặp Thẩm Uyển, thậm chí cô còn không thèm nói vài câu với anh ta.

 

Thẩm Uyển càng từ chối thì anh ta càng có hứng thú với cô.

 

Nhưng tính cách của Thái Tiến Minh rất kích động, khi bị từ chối nhiều lần, anh ta sẽ không còn kiên nhẫn nữa.

 

Hôm nay thấy mình đã nói rõ ra, nhưng cô vẫn khó chơi như thế thì cũng đừng trách anh ta phải độc ác.

 

“Nếu cô còn muốn ở lại Đoàn văn công thì ngoan ngoãn đi theo tôi…” 

 

Thái Tiến Minh tức giận càng ngày càng đến gần, anh ta nhìn Thẩm Uyển từ từ lui lại, đáy lòng cười nhạo, nhưng không đợi đến lúc anh ta đắc ý.

 

Đột nhiên xảy ra chuyện.

 

Cả người anh ta bị một bàn tay to lớn đột nhiên dùng sức siết chặt lên vai từ phía sau.

 

Thái Tiến Minh không hề đề phòng, úp mặt thẳng xuống, chật vật ngã xuống đất ở tư thế quỳ rạp đầu xuống đất.

 

“Ừm...” 

 

Tốc độ quá nhanh, anh ta đau đến nỗi không thể kêu lên ngay lập tức.

 

Khuôn mặt Thái Tiến Minh méo mó một lúc, ánh mắt rơi vào một đôi ủng quân đội trước mặt, anh ta đột nhiên hất cằm lại, tức giận ngẩng đầu lên nói: 

 

“Con ch.ó hoang nào dám làm ngã tôi?!”

 

Tô Yến Thành quay lưng lại ngăn ở trước mặt Thẩm Uyển, hơi thở hung dữ như lưỡi d.a.o sắc bén, lạnh lùng đ.â.m vào người chật vật nằm trên mặt đất.

 

Trong mắt anh vẫn còn tức giận, quay đầu sang một bên, quan tâm hỏi Thẩm Uyển: 

 

“Cô không sao chứ?”