Trở lại hành lang, Sasuke vẫn không để ý tới đồng đội, Sharingan xoay nhanh.
“Vậy còn ta?”
Mei khẽ nghiêng đầu, mái tóc đỏ rũ xuống má.
“Ngươi sẽ được… chăm sóc đặc biệt.”
Naruto rút kiếm, lưỡi thép phản chiếu tia xanh lạnh.
“Uchiha, ngươi đã chọn sai kẻ để tuyên chiến.”
Sasuke nhếch môi cười nhạt:
“Tốt. Thử xem sức mạnh Hokage Đệ Lục… đáng giá đến đâu.”
Onoki lơ lửng trên nền đá, cánh tay nhấc lên, sẵn sàng thi triển Trần Độn.
Mifune giữ kiếm ngang hông, ánh mắt trầm tĩnh như lưỡi đao chưa rút.
Sasuke nheo mắt, môi nhếch khẩy:
“Bốn kẻ chống lại một người. Vinh quang thật đấy.”
Naruto không chớp mắt, giọng lạnh tanh:
“Ngươi tự chuốc lấy mà thôi.”
Mei kết ấn, dung nham bốc hơi trắng xóa:
“Ngươi nghĩ mình vô địch chỉ vì có Sharingan? Ngây thơ.”
Onoki nghiêng đầu, giọng khàn khàn nhưng chắc:
“Uchiha nhóc con, đừng tưởng mấy trò ảo thuật khiến lão già này nao núng.”
Mifune bước lên nửa bước, tay siết chuôi kiếm:
“Nếu ngươi bước thêm tấc nào, ta sẽ coi là kẻ thù Thiết Quốc.”
Gió lạnh rít qua hàng cột gãy.
Sasuke nắm chặt chuôi kiếm, Sharingan xoay chậm.
“Nếu đã vậy…”
Khí thế chakra bùng lên quanh cậu, ép lớp tuyết tan thành hơi trắng.
“…để ta cho các ngươi biết khoảng cách thật sự.”
Naruto không tránh ánh mắt, tay siết chặt lưỡi kiếm.
“Thử xem.”
Sasuke siết chặt chuôi kiếm, Sharingan xoay nhanh.
Naruto lao thẳng, kiếm bổ ngang.
Choang!
Sasuke hạ kiếm chặn đòn, tia lửa tóe ra.
Mei lướt vòng sang trái, dung nham tụ trong mồm:
“Yoton – Sekkaigyō no Jutsu (Dung Độn – Dung Thạch Tràn)!”
Dung nham đỏ rực tràn dọc hành lang, ép Sasuke lùi vài bước.
Onoki hạ tay, bàn tay hóa thành khối lập thể chói sáng:
“Jinton – Genkai Hakuri no Jutsu (Trần Độn – Nguyên Tử Phân Giải Thuật)!”
Sasuke nghiến răng, lách người tránh luồng sáng.
Mifune không để cậu kịp ổn định, lao tới, kiếm chém dọc sống lưng.
Sasuke gạt lưỡi kiếm, trượt lùi, hơi thở dồn dập.
“Mình đã coi thường chúng. Chết tiệt.”
Chakra trào lên quanh người.
Mắt trái xoay thành Mangekyō Sharingan.
“Amaterasu.”
Ngọn lửa đen bùng thẳng về phía Mei.
Mei vội lách người, nhưng lửa bén vào gấu áo choàng.
Chớp mắt, khung xương xám hiện lên, bọc quanh Sasuke:
“Susanoo!”
Onoki nghiến răng, vừa hạ tay đã bị cánh tay Susanoo quật bay vào tường đá.
Mifune chắn kiếm, nhưng lực va đập vẫn hất ông lùi cả chục mét.
Mei khựng lại khi ngọn lửa đen vờn sát vai.
Một bóng người lao tới – Chōjūrō.
“Suiton – Suijinheki (Thủy Độn – Thủy Trận Bích)!”
Dải nước dày chắn ngang, cắt tầm nhìn của Sasuke.
Mei lùi nửa bước, giật tay áo ném đi.
Naruto không nói một lời, tay kết ấn.
Chakra Hiền Nhân lan khắp người, vân cam hiện rõ quanh mắt.
Hơi thở Sasuke nặng hơn, Sharingan đỏ rực.
Naruto nghiêng đầu, ánh nhìn lạnh:
“Cậu đã không còn đường lui.”
Sasuke nhấc cằm, Susanoo co tay thủ thế:
“Thử xem ngươi đủ sức cản ta không.”
Hai tay Naruto siết chặt chuôi kiếm, vệt lam lạnh lẽo chói lên giữa lớp tuyết mù.
Susanoo của Sasuke dựng trọn khung xương xám, một tay giương kiếm xương dài hơn hai mét, quét ngang chặn đà.
Choang!
Thanh kiếm chakra va thẳng lưỡi xương Susanoo. Sức nặng khủng khiếp dồn xuống, nền đá vỡ nứt lan rộng.
Sasuke nghiêng đầu, mắt Mangekyō đỏ rực:
“Dù có Hiền Nhân Thuật, cũng không phá nổi Susanoo!”
Naruto không đáp, luồng khí quanh người xoáy lên dữ dội.
“Cứ thử xem.”
Một tay Naruto buông chuôi kiếm, nắm thẳng cổ tay Susanoo, chakra Hiền Nhân tụ lại dày đặc.
Sasuke khựng một nhịp – áp lực lan khắp cánh tay xương, nứt từng khe nhỏ.
Rắc…!
Naruto đạp mạnh lên khung xương, đẩy lùi Susanoo nửa bước.
Sasuke nghiến răng, giơ tay trái kết ấn:
“Katon – Gōkakyū no Jutsu (Hỏa Độn – Hào Hỏa Cầu Thuật)!”
Một khối lửa lớn nuốt trọn Naruto.
Mắt Sasuke lóe lên đắc thắng. Nhưng ngay sau đó, một luồng chakra xanh lam xoáy ngang, phá tan hỏa cầu.
Naruto vẫn bước ra khỏi đám lửa, áo choàng cháy sém.
“Từng này… chưa đủ.”
Cậu nâng kiếm, mũi kiếm lóe sáng ánh bạc.
Một nhịp gió lạnh quét qua.
Naruto biến mất khỏi tầm nhìn – tốc độ Hiền Nhân đẩy cơ thể vọt lên sát đỉnh Susanoo.
Sasuke xoay mắt, Susanoo đưa tay chặn – nhưng đã muộn.
ẦM!
Lưỡi kiếm chakra bổ thẳng xuống vai Susanoo, khắc một rãnh sâu nứt toác.
Sasuke lùi thêm nửa bước, hơi thở trầm nặng.
“Đừng tưởng…”
Naruto không chờ hắn nói hết, đáp xuống ngay trước mặt.
“Còn chưa xong.”
Chakra Hiền Nhân quấn quanh nắm đấm.
Sasuke giương kiếm xương, mắt Mangekyō xoay nhanh.
Hai luồng sát khí đập thẳng vào nhau, ép lớp tuyết tan thành hơi nước trắng xóa.
Naruto nhắm mắt, hơi thở chậm lại.
“…Kết thúc đi.”
Chakra Hiền Nhân quấn dày quanh lưỡi kiếm.
Cậu hạ giọng gần như thì thầm:
“Judgement Cut.”
Không gian trước mũi kiếm méo đi như bị xé toạc.
Xoẹt… Xoẹt… Xoẹt…!
Hàng loạt vết cắt mờ lóe lên, cắt ngang khung xương Susanoo.
Sasuke mở lớn mắt Sharingan.
“Không thể—”
Một nhịp trầm vang lên.
Xương Susanoo vỡ toạc thành từng khối, mảnh giáp rã xuống nền đá.
Sasuke lùi hẳn ba bước, hơi thở dồn dập.
“Hắn… chém xuyên được Susanoo…”
Naruto không đổi sắc mặt, kiếm vẫn chĩa ngang.
Sasuke hạ mắt, bàn tay siết chặt run nhẹ.
Tới đây rồi… không thể lùi.
Mắt Mangekyō xoay mạnh, tia máu trào ra nơi khóe mắt.
“Susanoo… giai đoạn 3!.”
Khung xương mới trồi lên, dần dần bọc thêm da thịt, cuối cùng là vảy giáp xuất hiện dày đặc đặc.
Sasuke cúi thấp cằm, giọng khàn hẳn:
“Nếu không dùng đến cực hạn, ta không ngăn được ngươi.”
Naruto nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh xanh không chớp:
“Cực hạn đó… sẽ đốt cạn đồng lực của ngươi.”
Sasuke nhếch môi, hơi thở đứt quãng:
“Biết… nhưng hôm nay, không còn đường để ta lùi.”
Chakra đen rực lên quanh Susanoo, lớp giáp bọc kín nửa thân.
Naruto hạ mũi kiếm, mắt vẫn lạnh tanh:
“Vậy cứ tới đi.”
Gió lạnh quét qua, cuốn tàn tuyết bay ngang tầm mắt cả hai.
Sasuke gập khuỷu, Susanoo giương tay khổng lồ che trước ngực.
Naruto hạ thấp vai, hơi thở dồn khí Hiền Nhân tụ quanh lưỡi kiếm.
“Lần nữa.”
Một luồng chakra lam quét qua nền đá, xé không khí rung lên như tiếng dây thép kéo căng.
“Judgement Cut.”
Xoẹt… xoẹt… xoẹt…!
Hàng loạt vết cắt lóe lên, bổ ngang khung giáp Susanoo.
Rầm!
Xương giáp vỡ rạn dọc sườn. Nhưng lần này, Susanoo kịp dồn hết lực chống đỡ, giữ được hình dạng.
Sasuke nghiến răng, máu nhỏ từ khóe mắt.
“Chết tiệt…Càng kéo dài, đồng lực càng giảm.”
Mắt trái xoay nhanh, tia lửa đen bùng lên.
“Amaterasu!”
Ngọn lửa đen nuốt trọn khoảng không trước mặt.
Nhưng Naruto đã lật cổ tay ném kunai ba chạc.
Xoẹt!
Ánh vàng lóe lên, Naruto biến mất khỏi ngọn lửa.
Sasuke chưa kịp xoay người—
Một áp lực khủng khiếp ép thẳng sau lưng.
Naruto xuất hiện trên không, toàn thân phủ lớp áo vàng chói lòa.
Chakra Mode Kurama + Hiền Nhân Thuật.
Cậu hạ mắt, giọng khẽ trầm:
“Kết thúc ở đây đi Sasuke.”
Nắm đấm chakra rực lên tia sáng cam.
ẦM!
Cú đấm xuyên qua khung xương Susanoo, phá tan cả giáp.
Sasuke bật ngửa, hai mắt tối sầm, đồng lực gần như không còn ánh sáng.
“Không được… Ta…còn… chưa…”
Cơ thể hắn văng qua hành lang, sắp đập xuống nền tuyết—
Một không gian vặn xoắn mở ra.
Tobi xuất hiện, tay chụp ngang lưng Sasuke, kéo biến mất vào xoáy đen.
Gió lạnh thổi tràn hành lang, chỉ còn lại tàn dư chakra Susanoo tan thành bụi.
Naruto hạ tay, hơi thở trầm nặng, mắt vẫn khóa vào khoảng không vừa nuốt mất Sasuke.