Cát độc nhỏ xuống từng giọt đặc quánh.
Con quái vật khẽ ngẩng cái đầu khổng lồ, hốc mắt đỏ rực quét qua đám shinobi đang khựng lại vì sát khí.
Một hơi thở nặng nề.
Ngay lúc ấy—
Trong sâu tâm trí Naruto, bóng tối bỗng run nhẹ.
Vergil hiện ra, đôi mắt xanh xám mở chậm rãi, ánh nhìn sắc như lưỡi gươm:
“…Ta nhận ra thứ này.”
Naruto siết chặt tay, hạ giọng trong ý thức:
“Nó là gì?”
Vergil khoanh tay, giọng trầm lạnh:
“Một con Quỷ cổ đại. Ở Quỷ Giới, nó chỉ là quỷ tướng cấp độ trung-hạ.”
Naruto thoáng ngạc nhiên:
“…Chỉ trung-hạ?”
“Đúng. Nhưng ngươi đừng coi thường.”
Vergil nghiêng đầu, giọng đều đều mà u ám:
“Nó đã âm thầm tồn tại ở đây hàng trăm năm, tích tụ dần ma lực và chakra. Hiện giờ, sức mạnh của nó… đã tiệm cận quỷ tướng cao cấp.”
Naruto nén hơi lạnh chạy dọc xương sống.
“Nếu nó hấp thụ toàn bộ Long Mạch chakra của Rouran…”
Vergil dừng một nhịp, mắt sâu như vực:
“…Nó sẽ tấn cấp Quỷ Vương.”
Một thoáng im lặng căng thẳng.
Naruto trầm giọng:
“…Khi đó?”
Vergil khẽ cười nhạt, ánh nhìn âm u:
“Khi đó… dù ta ở thời đỉnh cao, muốn diệt nó cũng phải hơi chút cẩn thận.”
Naruto siết tay, ánh mắt xanh lam lạnh đi:
“…Hiểu rồi.”
Bên ngoài—
Cát độc bắt đầu tuôn ra từ bốn chân quái vật, khí độc tràn khắp hầm đá.
Naruto mở mắt, giọng trầm dứt khoát vang lên:
“Tất cả, chuẩn bị chiến đấu!”
Con quái vật nhô hẳn lên khỏi hố sâu, bốn chân khổng lồ giẫm lên đá cổ, mặt đất rung bần bật.
Hốc mắt đỏ rực lia qua từng người, giọng trầm khàn như đá lở:
“…Ta là Kha’zoth.”
Bụi cát đen phả ra, tanh nồng đến mức Hinata phải bịt miệng lùi nửa bước.
“Ta đã ngủ dưới tầng đất này gần một ngàn năm… Và khi tỉnh dậy—ta ngửi thấy mùi của thứ năng lượng không gian… thật là ngon lành.”
Hơi thở nó nặng dần, tấm giáp lưng rung lên:
“Khi ta hấp thu toàn bộ nguồn năng lượng này…Cả thế giới nhỏ bé của các ngươi… sẽ nằm dưới chân ta!”
ẦM!!!
Một chân khổng lồ giáng xuống, làm đá tảng bể nát, cát độc tuôn ra như thủy triều.
Naruto siết chặt nắm tay, mắt xanh lam tối sẫm:
“…Không đời nào.”
Cậu quay đầu, giọng trầm khàn vang dội:
“Kankuro! Dẫn đội Làng Cát tản ra theo hình quạt—chặn đường rút lui!”
Kankuro nghiến răng, giơ tay hiệu lệnh:
“Đội Nhẫn rối, sang trái! Đội Đột kích, chuẩn bị!”
Hinata kích hoạt Byakugan.
Musasabi rút kiếm, ánh mắt tối như đá:
“…Đừng để nó có thời gian hấp thu thêm chakra.”
ẦM!!!
Kha’zoth gầm vang, sóng xung kích xé toạc bức tường đá.
Naruto lao thẳng lên đầu tiên.
Tay trái kết ấn, tay phải nắm chặt một quả Rasengan.
Kankuro ném con rối khổng lồ, dây thép loang loáng siết quanh chân quái vật.
Musasabi trượt lên, kiếm loang ánh lạnh, chém phạt một đám xác sống đang bò tới.
Trận chiến ở Rouran chính thức bắt đầu.
ẦM!!!
Kha’zoth giơ một chân khổng lồ, quật xuống mặt đá. Sát khí đen ngòm lan ra thành sóng cát độc, ập thẳng về phía Naruto và Hinata.
Naruto gầm khẽ, tay nén chakra:
“Fūton – Ranjishigake (Phong – Loạn Lưu Bích)!”
Một tường gió dựng lên chắn trước, nhưng cát độc vẫn xuyên qua từng khe nứt, ăn mòn không khí, hất cậu và Hinata lùi nửa bước.
Musasabi lướt từ bên trái, thanh kiếm lóe sáng, chém phạt ngang chân quái vật.
CHOANG!
Tiếng kim loại va giáp vang chói óc.
Lớp giáp cát chỉ nứt nhẹ. Một khe hở lộ ra mô thịt đen sì phía dưới—rồi mau chóng khép lại như miệng vết thương.
Musasabi cau mày, giọng lạnh:
“…giáp của nó cứng quá.”
Hinata lao lên, hai tay phủ chakra xanh lam, chọc thẳng vào khớp chân sau của Kha’zoth:
“Hakke – Shōten Gekishō (Bát Môn – Trảm Kích)!”
ẦM!
Một mảng giáp bật ra, máu đen phụt lên bốc khói.
Quái vật khựng lại, hốc mắt đỏ lóe lên sát khí.
Nó ngửa đầu, há miệng rống lên—
ÂM!!!!
Hinata lướt sang, tay chạm xuống mặt đá:
“Hakke – Hyakuhachi Shō (Bát Quái – Trăm Bát Chưởng)!”
Từng luồng chakra xuyên xuống, làm nền đá rung rinh.
Musasabi phóng lên cao, kiếm giáng thẳng vào khớp chân phải.
KENG!!!!
Hàng loạt tia lửa vang lên. Lớp vỏ giáp của Kha’zoth quá cứng, kiếm của Musasabi không thể xuyên qua được.
ẦM!!!
Kha’zoth lắc mạnh toàn thân, sóng cát độc trào lên như bão sa mạc.
Hốc mắt đỏ rực nhìn trừng trừng đám shinobi, giọng trầm khàn dội vào xương tủy:
“Tất cả… xông lên.”
Ngay tức khắc, hàng trăm nô lệ xác sống đang đào đá đồng loạt quay người.
Những mắt trống rỗng hướng thẳng về Naruto và Kankuro, tay cầm xẻng đá, lảo đảo bước tới.
Naruto nghiến răng:
“…Họ bị nó điều khiển trực tiếp!”
Kankuro siết chặt dây rối, mặt tái nhợt:
“Đội Đột kích! Bảo vệ đường rút!”
Kha’zoth khẽ nâng chân trước, giáp cát rạn nứt rùng rùng.
ẦM!!!
Một luồng sóng cát vàng lấp lánh phóng ra, cuộn xoáy như vòi rồng khổng lồ.
Musasabi lao lên, Mangekyou Sharingan xoay tròn:
“Amaterasu!”
Ngọn lửa đen bùng lên, đốt thẳng lên khớp chân quái vật.
Hơi khét tỏa ra, lớp giáp nứt rộng thêm, nhưng bên dưới, mô thịt đen lại tái tạo chậm rãi.
Kha’zoth rống lên, hất chân quật ngược—
Một khối cát độc khổng lồ bắn tới như thiên thạch.
Musasabi nghiến răng, hai tay bắt chéo trước ngực:
“Susanoo!”
ẦM!!!
Bộ giáp xanh tím khổng lồ dựng lên, tấm Khiên Yata chắn thẳng trước mặt.
Cát độc va vào khiên nổ tung, sức ép làm Susanoo lùi nửa bước, mặt đất rạn thành mạng nhện.
Naruto nhảy lên cao, mắt lạnh như băng.
Tay phải bốc lên lôi điện:
“Raiton – Rasenraiho! (Lôi độn: Loa Toàn Lôi Pháo)!”
Một quầng sét trắng rực quét thẳng xuống đầu Kha’zoth.
Cùng lúc, tay trái cậu khẽ rung chuôi kiếm:
“Judgement Cut.”
Vút…!
Hàng trăm nhát chém không gian xé tan bụi cát, nện lên giáp quái vật.
ẦM! ẦM! ẦM!
Nhưng khi khói tan—
Chỉ là những vết nứt lởm chởm.
Kha’zoth vẫn nhấc đầu, hốc mắt đỏ rực.
Musasabi trầm giọng, hơi thở nặng nề:
“…Nếu không phá giáp của nó, chúng ta không thể gây được sát thương!”
Dưới chân hố, Kankuro và các Jonin Làng Cát liều chết chắn lũ nô lệ, từng nhát xẻng đập lên người họ, máu văng lên khắp nơi.
Hinata lùi về đỡ một Jonin bị thương, mắt trắng bệch:
“Chúng ta phải nhanh lên!”
Naruto hít sâu, ánh mắt xanh lam tối lại, tay siết chuôi kiếm đến bật máu.
ẦM!!!
Mặt đất rạn nứt dưới chân cậu.
Cặp mắt đỏ rực Sharingan kích hoạt, chakra bùng phát.
Kurama gầm vang trong tâm thức:
“Đừng kìm, nhóc. Cứ kéo chakra của ta!”
Cơ thể Naruto bốc lên quầng sáng vàng rực.
Kurama Chakra Mode.
Chakra Cửu Vĩ phồng lên thành hình Cửu Vĩ khổng lồ, hai mắt đỏ dữ tợn.
Musasabi giơ tay kết ấn, Susanoo màu cam hóa giáp khổng lồ trùm một nửa thân trên của Kurama, biến nó thành chiến thần hình hồ ly đội giáp.
Kha’zoth rít lên, mùi tanh hôi bốc ngùn ngụt.
Ngay lúc ấy—
Hinata bước lên, ánh mắt xanh dịu biến thành Tenseigan sáng chói.
Chakra xanh ngọc bích trào ra, phủ kín thân thể cô.
Sáu khỏa Cầu Đạo Ngọc lặng lẽ bay lên lơ lửng sau lưng.
Kha’zoth lắc mình, hốc mắt đỏ rực lóe lên hiểm độc.
“Triệu Hồi Sóng Cát.”
ẦM—!!
Mặt đất rung chuyển như sập xuống.
Từ bốn chân nó, sóng cát độc cuộn lên cao hơn chục mét, tràn đi phá nát mọi thứ, hất văng đám xác sống và ninja đang giằng co.
Naruto trầm giọng:
“Hinata—Musasabi—phối hợp!”
Kurama khổng lồ gầm lên, quét đuôi phá sóng cát.
Musasabi trong Susanoo giơ tay, triệu hồi Totsuka-no-Tsurugi—Kiếm Totsuka rực sáng.
Naruto nhảy lên đỉnh đầu Kurama, tay nắm chuôi kiếm cùng Musasabi:
“Chém!”
Lưỡi kiếm khổng lồ rạch xuống, bổ thẳng vào cổ Kha’zoth.
ẦM!!!
Nhưng bốn chân quái vật vung lên, chắn ngang, giáp cát nổ rền.
Nhát chém chỉ có thể đẩy lùi nó vài bước.
Hinata giang tay, Cầu Đạo Ngọc xoay tít, mắt xanh Tenseigan sáng rực:
“Kinrin Tensei Baku (Kim Luân Chuyển Sinh Bạo)!”
Một luồng chakra xanh ngọc bích nén lại thành lưỡi kiếm khổng lồ vàng óng, chém thẳng lên sườn Kha’zoth.
RẮC—!!
Giáp cát nổ tung, máu đen văng khắp không gian.
Chỗ vết thương không khép lại được—charka của Hinata thấm sâu, ngăn tái tạo.
Kha’zoth rống lên, hơi thở đỏ rực phun cát độc.
Ngay lúc ấy—
Vergil lên tiếng trong tâm trí Naruto, giọng trầm lạnh như sắt:
“Dùng Yamato của ta.”
Naruto khựng lại.
“…Yamato?”
Vergil cúi mắt:
“Ta truyền nó qua cho ngươi. Xử lý nó.”
ẦM.
Trước mắt Naruto, thanh Yamato đen xanh của Vergil xuất hiện, khí tức trầm uất, sắc bén đến cực độ.
Naruto siết chuôi kiếm mới, ngẩng đầu.
Khí tức của thanh quỷ kiếm tràn khắp không gian.
Kha’zoth thoáng khựng, hốc mắt đỏ tối sầm, giọng khàn khàn gào lên:
“…Sparda…! Không…!”
Khí tức của Sparda cuộn lên, đè nặng bốn bức tường đá.
Kha’zoth khựng lại nửa giây, hốc mắt đỏ rực co rút, giọng gào khàn khàn:
“…Không…! Vì sao ngươi… sở hữu cổ vật của Sparda?!”
Trong tâm trí Naruto, Vergil cười khẩy:
“Hóa ra… nó cũng biết….”
Naruto không trả lời.
Cậu nắm chặt Yamato, ánh mắt xanh lam lạnh lẽo như vực sâu.
ẦM—!
Chakra bùng lên quanh tay phải, hòa vào ma lực đen xanh của Yamato.
Musasabi khẽ lùi một bước, mắt Sharingan co rút, cảm nhận được sát khí khủng khiếp trào ra.
Naruto trầm giọng:
“Chấm dứt ở đây.”
Judgement Cut—End.
Không gian trước mặt nứt thành hàng trăm vết rạch tím đen, như mạng nhện khổng lồ.
Kha’zoth gào lên, bốn chân giẫm mạnh mặt đá, giáp cát dựng lên chắn.
Quá muộn.
ẦM—!!!
Hàng trăm nhát chém không gian xuyên thẳng qua lớp giáp, phá tan từng mảng như gốm vỡ.
Tường đá rung lắc, bụi độc bốc thành từng đám khói đen.
Chỗ giáp bị rạch để lộ mô thịt đen sì, giãy lên co giật.
Hinata không chậm trễ, Tenseigan bùng sáng.
Cô lao tới, tay phải nén chakra xanh ngọc bích, lồng vào Bát Quái Chưởng.
“Hakke – Kōgeki Ken (Bát Quái – Quái Lực Quyền)!”
ẦM!!!
Cú đấm xuyên thẳng vào lớp da thịt, tiếng xương vỡ giòn vang khắp không gian.
Kha’zoth rống lên, máu đen phun ra, toàn thân lắc dữ dội, sát khí tan tành.
Trong khoảnh khắc, nó gần như tê liệt.
Naruto hạ Yamato, mắt Sharingan co rút lại, nhìn Musasabi khẽ gật.
“Bắt đầu.”
Kurama khổng lồ gầm vang, tay phải nắm Totsuka-no-Tsurugi, lưỡi kiếm khổng lồ bốc lên lửa trắng.
Musasabi hòa chakra Susanoo vào cánh tay Kurama.
Naruto điều khiển Kurama, siết chặt tay cầm.
Cả hai hạ lưỡi kiếm xuống—
ẦM—!!!
Totsuka bổ thẳng qua cổ Kha’zoth, rạch một đường sâu đến tận cột sống.
Máu đen phun lên trời, tiếng gào chát chúa vỡ tan thành dội khắp Rouran.
Đầu khổng lồ của nó rời khỏi cổ, rơi xuống đá như tảng núi đen.
Con mắt đỏ dần mất đi tiêu cự.
Toàn bộ thân xác khổng lồ run nhẹ, rồi từ từ sụp xuống, giáp cát vỡ tan thành từng mảng.
Không gian chìm trong sự im lặng rợn người.
Hinata thở dốc, chakra xanh ngọc bích dần tan, sáu Cầu Đạo Ngọc lặng lẽ tan biến.
Kurama khổng lồ hạ thấp thân, Naruto khẽ nhảy xuống, còn Musasabi vẫn đang sử dụng Susanoo, mắt Mangekyou Sharingan vẫn đỏ rực.
Nhưng ngay lúc đó—
Một luồng sáng trắng tinh khiết chầm chậm thoát ra từ hốc mắt tối sầm của Kha’zoth.
Ánh sáng ấy lơ lửng một giây, rồi như có tri giác, lao thẳng về phía Susanoo.
Naruto khựng lại, mắt trừng lên:
“…Gì vậy?”
Luồng sáng chui tọt vào Thanh kiếm Totsuka đang cắm trên mặt đất.
Cả thân kiếm rực lên ánh trắng lạnh, chấn động một nhịp trầm đục.
Itachi siết nhẹ tay cầm, Mangekyou Sharingan co rút.
“…Ta không kiểm soát được.”
Vergil cất giọng trong tâm trí Naruto, lạnh mà bình thản:
“Không cần hoảng.”
Naruto cau mày:
“Đó là cái gì?”
Vergil khẽ hừ một tiếng:
“Tinh hoa sức mạnh của Kha’zoth. Tại quỷ giới, mỗi một con cấp bậc Quỷ tướng trở lên khi chết, sẽ có khả năng rất nhỏ sinh ra một mảnh tinh hoa.”
“Kẻ sở hữu nó sẽ nắm được một phần uy lực của Quỷ Giới - Devil arms.”
Naruto ngẩn ra, liếc nhìn Itachi.
Ánh sáng trên Totsuka chậm rãi tan biến, nhưng chakra tỏa ra âm u hơn hẳn, trộn lẫn một hơi lạnh như băng.
Vergil trầm giọng:
“Hắn đã được tặng quà… không dễ tìm lại lần thứ hai.”
Itachi cúi mắt nhìn lưỡi kiếm, Sharingan chớp nhẹ, giọng bình thản:
“…Xem ra… ta phải học cách kiểm soát thứ này.”
ẦM…
Khi thân thể khổng lồ của Kha’zoth sụp xuống, sát khí đen ngòm tỏa khắp tàn tích tan biến như khói lạnh.
Hàng trăm nô lệ xác sống đang gào thét tấn công nhóm Jonin của Kankuro bỗng khựng lại.
Từng gương mặt da xám tro run nhẹ, mắt dần mất đi ánh đỏ quái dị.
Rồi…
Bịch… bịch… bịch…
Họ đồng loạt đổ sụp xuống nền đá nứt vỡ, lặng như những khúc gỗ mục.
Kankuro hoảng hốt lao tới, quỳ cạnh một người mặc áo ninja Làng Cát:
“Koro! Nghe tôi nói không? Koro!”
Naruto thu Yamato, ánh mắt nhìn khắp không gian đầy thi thể và đống giáp vỡ tan, giọng trầm khàn:
“Hinata, kiểm tra!”
Hinata hít sâu, áp tay lên cổ một người đang bất tỉnh.
Rồi cô ngẩng lên, giọng dịu mà chắc chắn:
“Bọn họ… không chết.”
Không khí chùng xuống.
Một Jonin Làng Cát run giọng:
“…Vậy… bọn họ…”
Hinata đưa tay kiểm tra thêm hai người khác, rồi nói dứt khoát:
“Những người này bị cát độc điều khiển thần trí, buộc phải làm nô lệ. Giờ nguồn cát độc đã chết… họ sẽ hôn mê một thời gian rồi tỉnh lại.”
Kankuro siết chặt tay, giọng khản đặc:
“…Vậy không có vấn đề gì?”
Hinata khẽ lắc đầu, giọng nhỏ đi:
“Tôi… không chắc lâu dài sẽ không có di chứng. Não bộ họ từng bị ép hoạt động ở mức độ bất thường… Có thể sẽ ảnh hưởng, nhưng cái này cần phải theo dõi lâu dài.”
Không ai nói gì.
Naruto nhìn hàng trăm người nằm im như búp bê gãy, lòng nặng trĩu.
“…Ít nhất, họ còn cơ hội trở về.”
Musasabi thu hồi Susanoo lại, hai con mắt vẫn còn đang rỉ máu, hắn ôm mặt vì đau đớn, nhưng vẫn cố gắng nói:
“Chúng ta cần đưa tất cả ra ngoài.”
Kankuro cúi thấp đầu, khàn giọng:
“…Cảm ơn. Tôi sẽ báo hiệu cho Gaara cử thêm Y nhẫn tới xử lý.”
Nói xong, một Jonin lập tức lấy ra một quyển trục, viết tin tình báo rồi dùng thủ pháp riêng của làng Cát để truyền tin.
—----------
Nửa ngày sau.
Tàn tích Rouran chìm trong ánh chiều vàng.
Hơi cát độc đã tan, không khí chỉ còn mùi máu nhạt và bụi đá.
Naruto, Hinata, Musasabi, Kankuro cùng nhóm Jonin Làng Cát tạm nghỉ bên mép tường đổ nát.
Một đội ninja tiếp viện lặng lẽ xuất hiện từ phía cổng tàn tích.
Dẫn đầu, áo choàng Làng Cát phất nhẹ—
Kazekage Gaara sải bước vào, ánh mắt điềm tĩnh quét khắp cảnh hoang tàn.
Naruto đứng dậy, khẽ thở ra:
“Gaara.”
Gaara dừng trước mặt cậu, ánh mắt nâu lạnh dừng lại một nhịp trên xác Kha’zoth đã hóa đá vụn.
“…Ta nghe tin đã muộn. Xin thứ lỗi”
Naruto chỉ gật đầu:
“Nguyên nhân là một con quái vật…nó đã bắt hàng trăm người làm nô lệ. Chúng tôi giải quyết nó, cứu được mọi người.”
Gaara khẽ cúi đầu, giọng thấp mà dứt khoát:
“…Thay mặt Làng Cát, cảm ơn.”
Naruto chỉ giơ tay, bàn tay chai sần siết nhẹ tay Gaara.
“Không cần nhiều lời khách sáo.”
Hai người nhìn nhau, ánh mắt thay trọn mọi lời.
Gaara thở nhẹ, buông tay:
“Cậu định về luôn?”
Naruto lắc đầu, ánh mắt xanh lam nhìn xuống tầng đá sâu thẳm:
“Không. Tôi muốn ở lại thêm. Rouran… có thứ gì đó khiến tôi cảm thấy hiếu kỳ.”
Hinata liếc qua, khẽ nhíu mày:
“Naruto-kun…”
Naruto khẽ cười:
“Yên tâm. Chỉ quan sát.”
Gaara gật đầu, giọng bình thản:
“Vậy… chú ý cẩn thận.”
Cậu nghiêng đầu ra hiệu.
Hàng dài y nhẫn bắt đầu kiểm tra và sơ cứu hàng trăm người bị bắt cóc.
Gaara quay lưng cùng nhóm shinobi hộ tống đoàn người bị thương rời đi.
Còn lại đội Naruto quay lại nhìn vào cái hang động mà nhóm người bị bắt cóc đã đào. Nơi đó hiện ra một cái lỗ hổng lớn, bên trong là một khoảng không gian lớn.