Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi

Chương 100: Đương nhiên là chọn phụ thân



Quảng Đức Trưởng công chúa không biết nó nghe được tin tức này từ đâu, nhưng nàng lại để ý đến một điểm khác: "Ngọc Nhi, sao con có thể vô lễ trước mặt Thái hậu như vậy?"

"Con ở bên ngoài la lối om sòm, còn làm kinh động đến Đại công chúa."

"Vào đây rồi thậm chí quên cả hành lễ, lúc ở nhà con đã đảm bảo với mẹ như thế nào?"

Quảng Đức Trưởng công chúa biết Thái hậu sẽ dung túng mình, nhưng không có nghĩa là con của nàng chọc giận bà rồi mà bà vẫn sẽ tiếp tục cưng chiều.

Nhưng Triệu Ngọc lúc này chẳng thèm quan tâm đến việc có chọc giận Thái hậu hay không, nó chỉ biết phụ thân của mình đã bị mẹ đuổi đi.

Phụ thân đã nói, nếu ông và mẹ chia tay, mẹ sẽ có phò mã khác, có những đứa con khác, rồi sẽ không thương nó nữa. Đến lúc đó, nó sẽ giống như huynh trưởng, không được ai yêu thích.

Cho nên, cha mẹ không thể chia tay.

Nó tiếp tục khóc lóc gào thét: "Con không quan tâm, con không quan tâm!"

"Mẹ, có phải mẹ thật sự đã đuổi phụ thân đi không?"

"Mẹ và phụ thân làm hòa đi được không, mẹ tha thứ cho ông ấy đi. Phụ thân đã nói với con là ông ấy sẽ sửa đổi."

"Con còn tha thứ cho ông ấy rồi, tại sao mẹ lại không thể?"

Triệu Ngọc vừa khóc nức nở vừa dồn dập chất vấn, từng bước ép sát, mang theo một tư thế thề phải bắt Quảng Đức Trưởng công chúa ngay lập tức đáp ứng sẽ làm hòa với họ Triệu.

Bối Tịnh Sơ bĩu cái miệng nhỏ: 【 Ta đã nói mà, gào khóc cứ như cha c.h.ế.t rồi ấy, kết quả không phải cha c.h.ế.t mà là cha bị thiến. 】

【 Quả nhiên là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Bối Kiềm đáng thương bị mẹ ruột hành cho c.h.ế.t đi sống lại, còn Quảng Đức Trưởng công chúa thì lại chẳng có cách nào với đứa con út của mình. 】

【 Mà Triệu Ngọc lại đặc biệt sùng bái người cha hèn nhát kia, cứ như bị bỏ bùa vậy. 】

【 Còn bị nuôi dạy thành một kẻ ích kỷ. Lúc Quảng Đức Trưởng công chúa còn khỏe mạnh thì không sao, nó vẫn còn giả vờ ngoan ngoãn. 】

【 Chờ đến khi bà ta già rồi, trúng gió nằm liệt giường, Triệu Ngọc đến ngó một cái cũng không thèm. 】

【 Một bà lão không thể cử động, nói năng cũng không rõ ràng, hạ nhân đương nhiên lười biếng chăm sóc tận tình, khắp người mọc đầy mụn nhọt. 】

【 Lúc này bà ta mới nhớ đến cái tốt của con trai cả, chỉ tiếc là cỏ trên mộ con trai cả đã cao đến ba mét rồi. 】

【 Khó khăn lắm Triệu Ngọc mới lương tâm trỗi dậy đi thăm bà ta, lại nhìn trúng nha hoàn chăm sóc bên cạnh. 】

【 Dục vọng nổi lên, hai người họ liền ở ngay đó mà mây mưa, không hề biết người mẹ ruột nằm bên cạnh vì ăn uống không tiêu muốn nôn nhưng không có cách nào ngồi dậy được. 】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

【 Thức ăn trào ngược lên làm tắc khí quản, lúc bà ta cầu cứu, hai kẻ kia đang bận "vận động nguyên thủy", làm gì có hơi sức đâu mà để ý đến động tĩnh của bà ta, cứ thế mà nghẹn chết. 】

Thái hậu: "..."

Quả nhiên trời đất bao la, chuyện lạ gì cũng có. Nhưng tại sao chuyện kỳ quái như vậy lại xảy ra ngay bên cạnh mình chứ. Người sống lâu rồi quả nhiên cái gì cũng có thể nhìn thấy.

Thái hậu càng thêm sầu não.

Nếu chuyện Triệu Ngọc hại c.h.ế.t Quảng Đức Trưởng công chúa là việc sắp xảy ra, bà còn có thể ngăn cản. Đằng này lại là chuyện lúc Quảng Đức về già, e rằng lúc đó bà cũng đã xuống suối vàng rồi. Người sống không quản được chuyện sau khi chết.

Cũng may Kiềm Nhi bây giờ sẽ sống sót, chỉ hy vọng sau này nó xem xét trên phương diện dù sao Quảng Đức cũng đã sinh ra nó một lần mà quản chuyện hậu sự.

Còn việc có thể làm bây giờ, chỉ có thể để Quảng Đức sớm nhìn rõ tâm tính của Triệu Ngọc. Đứa trẻ này tuy có khuôn mặt giống hệt Khâu Quý phi, nhưng tính tình lại càng giống cha ruột của nó hơn. Ngược lại là Kiềm Nhi, diện mạo giống phò mã, tính tình lại giống bà ngoại ruột của nó.

Lẽ ra lúc trước không nên để Quảng Đức tự mình chọn phò mã. Nàng ta chọn một kẻ có vẻ ngoài xuất chúng, nhưng lại là loại vẻ ngoài hào nhoáng, bên trong thối rữa.

Triệu Ngọc vẫn đang ở đó quấy nhiễu vô cớ, nhưng Quảng Đức Trưởng công chúa biết, nàng không thể nào tiếp tục làm vợ chồng với kẻ tồi tệ đó được nữa, dù là vì mặt mũi của hoàng thất, hay là vì chính bản thân nàng.

"Ngọc Nhi, mẹ hỏi con, nếu phải chọn giữa mẹ và phụ thân, con chọn ai?" Nàng nhấn mạnh: "Chỉ có thể chọn một người."

Triệu Ngọc không cần suy nghĩ: "Đương nhiên là chọn phụ thân."

"Mẹ ngày nào ở nhà cũng chẳng làm gì, chỉ chờ người hầu hạ. Nhưng phụ thân của con học vấn uyên thâm, lại có bản lĩnh."

"Mẹ cũng chỉ là sinh ra con mà thôi. Đàn bà các người ngoài việc sinh con đẻ cái ra thì còn biết làm gì nữa."

...Không gian chìm vào im lặng đến đáng sợ.

【 Nguy rồi~ Xong đời rồi. 】

【 Này đại huynh đệ, ngươi có nghĩ tới ở đây trừ ngươi ra thì tất cả đều là phụ nữ không? 】

【 Cái tên hoạn quan họ Triệu kia để thao túng Triệu Ngọc, sau lưng rốt cuộc đã nhồi nhét cho nó bao nhiêu thứ cặn bã dơ bẩn vào đầu vậy. 】

【 May mà Quảng Đức Trưởng công chúa không thích Bối Kiềm, nó đối với cha nó mà nói không có giá trị lợi dụng, nếu không Bối Kiềm cũng đã bị ô nhiễm rồi. 】

Bối Tịnh Sơ liếc nhìn sắc mặt Thái hậu, lại nhìn sang Hàm Ninh Trưởng công chúa.

Miếng điểm tâm trong tay Hàm Ninh Trưởng công chúa cũng ăn không vô nữa. Nếu không phải nể nang hoàn cảnh, có lẽ nàng đã trực tiếp xuống dạy dỗ thằng nhóc này rồi. Nhưng lúc này nàng cũng không mở miệng châm chọc, nhìn bộ dạng của người tỷ tỷ ngốc nghếch kia đã đủ thảm thương rồi.

Khúc ruột mà nàng dứt ra, nay đã bị người ta rèn thành một lưỡi d.a.o sắc bén đ.â.m nát trái tim nàng. Đứa con mà nàng yêu thương nhất lại xem thường nàng. Đứa con tốt kia thì đã bị nàng ta đuổi đi, rơi vào tay người khác, không bao giờ quay về nữa.