Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống Rồi

Chương 131: Tháp sơ sinh



Ngự sử về kinh phúc mệnh Hoàng thượng, dù là việc nhỏ, y cũng hoàn thành một cách chu toàn.

Nói đến đây, y còn kể thêm một chuyện thú vị: “Thần vốn tưởng rằng, những nữ tử bị giam ở Dư Sơn đều thiết tha muốn trốn thoát, và căm hận những kẻ phạm tội đến tận xương tủy.”

“Không ngờ lại có một người tên Yến Nữu Nhi, lại thật lòng yêu thương bọn chúng.”

“Lúc Huyện thừa dẫn người đến bắt, Yến Nữu Nhi đó còn liều c.h.ế.t ngăn cản không cho bắt các phu quân của ả, thật là chuyện hiếm thấy.”

“Ả ta lại đang mang thai, để không làm thương tổn thai phụ, đám nha dịch đã tốn không ít công sức mới bắt được người.”

Bối Tịnh Sơ thở dài: 【 Đây là vấn đề tâm lý rồi, hội chứng Stockholm đây mà. Là do đại não ép nàng “yêu” kẻ làm hại mình để không bị suy sụp, chỉ tiếc là thế giới này không có cách nào chữa khỏi cho nàng. 】

【 Tổ mẫu ơi, sớm muộn gì con cũng phải sửa luật thành án tử hình cho toàn bộ bọn buôn người, g.i.ế.c sạch bọn chúng cho hả giận! 】

Đường đến Dư Sơn xa xôi, Ngự sử đi đi về về cộng thêm làm việc cũng mất gần một tháng.

Thật đáng mừng là Bối Tịnh Sơ cuối cùng cũng được ăn dặm rồi!

Tuy chỉ là bột gạo không mùi vị, nhưng trong miệng cuối cùng cũng không còn vĩnh viễn là mùi sữa nữa.

Lại một lần nữa được nếm mùi cơm, Bối Tịnh Sơ mừng đến phát khóc.

Ma ma cầm thìa đút nhanh đến độ muốn bốc khói, mà vẫn không theo kịp tốc độ ăn của Bối Tịnh Sơ.

Hoàng đế đứng nhìn mà chau mày liên tục. Ai không biết còn tưởng hắn đường đường là phụ thân hoàng đế mà lại để con gái mình ăn không no.

Thời gian này sắp đến Tết, trong cung cũng bắt đầu chuẩn bị, trên mái hiên đã thay những chiếc đèn lồng đỏ thẫm.

Nhưng Bối Tịnh Sơ lại lẩm bẩm trong lòng: 【 Thứ cho con nói thẳng, con thấy mấy mảng đèn đỏ rực này trông có hơi… rùng rợn. 】

Hoàng đế: Vậy thì ngươi đừng nói.

Năm mới là thời điểm gia đình đoàn tụ, dễ khiến người ta nảy sinh nỗi nhớ nhà.

Nhưng các cung nhân là ngoại lệ, họ không thể về nhà ăn Tết.

Ngư ma ma cũng là một trong số đó.

Bà đang ở thiên điện cho công chúa ăn bột.

Vốn dĩ việc cho ăn bột không cần phải kiêng dè như cho bú, hắn đã cho phép bà cho công chúa ăn ngay tại Ngự Thư Phòng.

Ai ngờ công chúa ăn ngon lành quá, khiến hắn nhìn mà cũng thấy đói, nên lại phải dời sang thiên điện.

Bối Tịnh Sơ chóp chép cái miệng nhỏ, vừa ăn vừa xem hóng chuyện xung quanh coi như màn kịch giải khuây.

Nhìn một lúc, cái miệng nhỏ đang nuốt bột của nàng chậm lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sau đó, nàng nhìn chằm chằm vào Ngư ma ma, rất muốn nói điều gì đó.

Nhưng cổ họng chỉ có thể phát ra những tiếng “a a”.

Nàng chỉ có thể gào thét trong lòng: 【 Ma ma ơi! Con gái của người, con gái của người sắp c.h.ế.t rồi! 】

Cái bát trên tay Ngư ma ma suýt chút nữa tuột khỏi tay.

Con gái của bà… sắp c.h.ế.t ư?

Vú nuôi đều được tuyển chọn từ những phụ nữ vừa sinh con không lâu, vẫn còn trong thời kỳ cho bú.

Gia cảnh tổ tiên đều phải trong sạch.

Sau khi được tuyển vào cung, họ sẽ không được liên lạc với bên ngoài nữa, đặc biệt là không được gặp lại con của mình, chỉ có thể toàn tâm toàn ý chăm sóc hoàng tử, công chúa mà mình phụng dưỡng như con đẻ.

Trừ phi được chủ tử ân chuẩn, cả đời này cũng không được gặp lại con ruột.

Cái lợi là mỗi tháng có thể gửi về nhà một khoản bổng lộc lớn, đối với họ chẳng khác nào phất lên nhanh chóng.

Ngư ma ma cũng là một trong số đó, bà xuất thân từ gia đình nghèo khó, lúc được tuyển vào cung đã vui mừng khôn xiết.

Dù cả đời này không được gặp lại con gái, nhưng số tiền bà gửi về có thể cho con gái một cuộc sống sung túc.

Vậy mà công chúa lại nói, con gái bà sắp chết?

Bối Tịnh Sơ cứ “a a a”, còn vội vàng múa may đôi tay nhỏ: 【 Ma ma ma ma, gã đàn ông cặn bã mà người gả đã cầm tiền của người đi lấy vợ khác rồi. 】

【 Hắn nói nhà bọn họ chỉ có mỗi đứa con gái do người sinh ra, phải có một đứa con trai để nối dõi tông đường. 】

【 Rồi mụ mẹ kế kia không ưa con gái của người, nói dù sao người cũng không về nhà, nuôi một nha đầu chỉ tốn cơm tốn gạo. 】

【 Thế là bây giờ bọn chúng đang bàn nhau đem con bé ném vào tháp sơ sinh! 】

【 Khoan đã, tháp sơ sinh là cái quái gì vậy? 】

Bối Tịnh Sơ chọc chọc hệ thống trong đầu: [Hệ thống, tháp sơ sinh là gì?]

[Chính là một cái tháp nhỏ để vứt bỏ trẻ sơ sinh đó, một loại kiến trúc thấp thấp, trông rất giống cái tháp.]

[Nhưng do phong tục của xã hội phong kiến, trong tháp sơ sinh gần như toàn là bé gái.]

[Những bậc cha mẹ không muốn có con gái sẽ ném đứa trẻ vào tháp, để nó tự c.h.ế.t đói.]

[Đương nhiên, không c.h.ế.t đói cũng không chịu nổi đâu, tháp sơ sinh sẽ được đốt theo định kỳ để dọn dẹp, phòng t.h.i t.h.ể chất đống, để lần sau còn có chỗ mà vứt trẻ vào.]

Bối Tịnh Sơ: [Ta @#$%^&*!]