Dựa Vào Làm Ruộng, Ta Có Gia Tài Bạc Triệu

Chương 306:



Hoắc Triệu Uyên không nói lời nào, trong lòng Tống Anh càng vui mừng hơn.

Làm trò trước mặt "trưởng bối", Tống Anh càng không khách khí, mua không ít món, miễn cưỡng lấp đầy bụng. Có điều, sau khi dạo một vòng, Tống Anh đột nhiên cảm thấy tiếc nuối.

Hôm qua lại quên mất, nếu làm chút mì lạnh mang tới bán chắc chắn sẽ kiếm được không ít.

May mà Tết Trung Nguyên là lễ lớn, không chỉ náo nhiệt mỗi ngày hôm nay.

"Thúc phụ, đại sư sẽ giảng kinh mấy ngày vậy?" Tống Anh hỏi.

Nàng cung cung kính kính, nghiễm nhiên là một vãn bối ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Hoắc Triệu Uyên hơi nghiến răng, không hiểu sao trong lòng lại buồn bực: "Khoảng ba đến năm ngày."

Cao tăng từ rất xa mời đến đương nhiên sẽ không chỉ đọc kinh một ngày rồi tiễn đi. Phật pháp này nhìn như mờ mịt nhưng nói nhiều một chút cũng có ích với bá tánh.

Hoắc Triệu Uyên cho rằng Tống Anh muốn đưa người nhà đến xem Phật hội long trọng này nên nói thêm: "Các vị cao tăng đều từ xa mà đến, đây lại là pháp hội trọng đại hiếm có nên sẽ tổ chức thêm mấy ngày. Trên dưới núi đều có đại phu chữa bệnh từ thiện, các cao tăng ngoài truyền bá Phật pháp còn giải hạn, đoán mệnh cho bá tánh. Nếu ngươi có người thân muốn đến xem náo nhiệt thì nên đến sớm một chút."

"Đa tạ thúc phụ giải đáp thắc mắc." Tống Anh nghiêm túc gật đầu: "Thúc phụ có biết làm sao để thuê quầy hàng trong chùa không?"

Nhờ người khác tìm hiểu cũng được nhưng có lẽ phải tốn chút công phu.

Có trưởng bối ở ngay đây, chỉ có đồ ngốc mới không dùng.

"Ngươi muốn bán đồ à?" Hoắc Triệu Uyên ngạc nhiên nhìn nàng, "Trên người ngươi không đủ tiền để tiêu sao?"

"Đủ, đủ! Thế nhưng làm gì có ai chê tiền nhiều chứ? Ta thấy nơi này rất náo nhiệt, nếu ta bán chút thức ăn thì cũng có thể kiếm thêm ít bạc." Tống Anh cười nói.

Hoắc Triệu Uyên suy nghĩ một lát rồi nói: "Ta có thể tìm người sắp xếp một quầy hàng cho ngươi, còn tiền bạc thì... Ngươi muốn bán món gì? Cần chuẩn bị những gì?"

"Cái này khó mà nói được, công thức bí mật." Tống Anh cong môi cười.

"..." Hắn vẫn là người ngoài sao? Không phải mở miệng ngậm miệng gọi thúc phụ rất thân thiết sao?

Hoắc Triệu Uyên nghiêm trang, còn Hoắc Tứ Tượng lại mím môi cười trộm.

"Hay là... thúc phụ hợp tác với ta đi? Tiền kiếm được sẽ chia cho thúc phụ ba phần. Nhưng mà thúc phụ phải cho ta mượn vài người, nhất định phải kín miệng, sẽ không bán công thức bí mật của ta cho người khác... Có được không?" Tống Anh suy nghĩ một chút, đưa ra đề nghị.

Nếu nàng tự làm một mình thì phải xuống núi mua nguyên liệu, tốn thời gian đi đi về về, còn phải tự rửa mì căn, tốn bao công sức cũng không làm ra được bao nhiêu. 

Hai ngày nay đông người như vậy, đồ chay trên núi không ngon, mì lạnh mà nàng làm chắc chắn có thể bán chạy, nhưng nếu thiếu nguyên liệu thì cũng không kiếm được bao nhiêu...

"Cũng được." Hoắc Triệu Uyên gật đầu, "Cần gì cứ bảo Tứ Tượng đi mua, đảm bảo sẽ không tiết lộ công thức của ngươi ra ngoài."

Tống Anh cũng tin tưởng lời này.

Đường đường là một vị đại nhân sẽ không đến mức tham đồ của nàng.

Còn về nô bộc của đại nhân, nếu có lòng bất trung, e rằng sẽ bị đánh chết nhỉ?

Nguyên liệu làm mì lạnh khá đơn giản, chủ yếu dùng bột mì. Bột mì có thể làm thành mì lạnh và mì căn, ăn kèm với dưa hồ. Dưa hồ ở đây chính là dưa leo ở kiếp trước, mát lạnh ngon miệng, cực kỳ thích hợp với thời tiết khô nóng hiện giờ. Ngoài hai nguyên liệu này thì còn phải thêm chút giá đỗ, đậu đất giã nhỏ, cũng chính là đậu phộng giã nhỏ cùng với gia vị.

Gia vị cũng đơn giản, chỉ gồm nước tương, dấm, đường, muối, ớt.

Có điều, cho dù có bao nhiêu người hỗ trợ thì hôm nay cũng không thể làm kịp, bởi vì cần phải có thời gian để nước mì căn lắng xuống, thế nên phải thuê một gian phòng trong chùa...

Nhưng thuê phòng trong chùa thì phải tốn bạc, chưa kể... nhiều nhà quyền quý đến đây như vậy, có lẽ phòng đã bị đặt trước hết rồi.

Tống Anh quay sang nhìn Hoắc đại nhân.

Vốn dĩ thấy đối phương tốt bụng như thế, nàng nghĩ vẫn nên tôn kính gọi một tiếng "đại nhân" thì tốt hơn, nhưng mà...

"Thúc phụ, ta có thể thuê một gian phòng để ở vài ngày không?" Tống Anh nói, lấy số bạc lừa được từ Hoắc Tứ Tượng ra. 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com