Đừng Hòng Giành Chồng Của Tôi

Chương 13



26

Tối hôm ấy, sau một hồi lăn lộn nghịch ngợm, tôi rúc vào lòng Tần Dịch rồi ngủ thiếp đi.

Tay vẫn đặt ngay trên cơ n.g.ự.c săn chắc của anh.

Trong cơn mê, tôi lại mơ một giấc mộng kỳ lạ.

Tôi mơ thấy mình không còn là "tôi", mà là một nhân vật trong tiểu thuyết ngôn tình — vai nữ phụ yêu mị đầy thủ đoạn trong một câu chuyện nữ chính trọng sinh.

Nữ chính tên là Triệu Kim Liên, cô ta… trọng sinh rồi.

Kiếp trước, cô ta trẻ người non dạ, bị mê hoặc bởi một tên “trí thức” có vẻ ngoài chỉn chu đạo mạo.

Cô theo hắn bỏ đi, rời xa hôn phu thanh mai trúc mã của mình — Tần Dịch.

Kết quả là gì?

Chồng phản bội, con cái bất hiếu, cuộc sống nát bét, nghèo túng đến độ mua rau cũng phải tính từng đồng.

Đến năm bốn mươi mấy tuổi, một lần đi chợ, cô ta không cẩn thận bị người khác xô ngã giữa đường, suýt chút nữa bị xe sang cán phải.

Từ chiếc xe đó bước xuống hai người — một tài xế, và một người đàn ông mặc vest cao lớn, đĩnh đạc.

Anh ta cúi xuống hỏi han rất lịch sự:

“Cô có cần đến bệnh viện không?”

Triệu Kim Liên choáng váng khi phát hiện, người đàn ông đó lại là vị hôn phu năm xưa — Tần Dịch.

Khi còn trẻ, cô ta từng chê anh cao to thô kệch, không có học vấn, chẳng có tí dáng vẻ thư sinh nào.

Vì thế mới quay lưng, chạy theo gã đàn ông có học.

Không ngờ rằng, sau bao năm, họ lại gặp nhau trong tình huống như vậy.

Cuộc sống khắc nghiệt đã bào mòn cô ta thành một người phụ nữ tiều tụy, già hơn tuổi, Tần Dịch chẳng còn nhận ra cô là ai, điều đó không có gì lạ.

Triệu Kim Liên chỉ biết che mặt bỏ chạy, không dám nhận người.

Trước khi chết, cô ta vẫn hối hận đến mức không nhắm mắt được, căm ghét chính sự ngu dại và mù quáng của mình năm xưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Cô ta thề rằng:

Nếu được sống lại, cô nhất định sẽ không bỏ lỡ Tần Dịch nữa.

Không ngờ, cô ta thực sự… trọng sinh.

Vừa trọng sinh, việc đầu tiên là chia tay ngay gã chồng cũ, sau đó vội vã tìm về Tần Dịch, lúc ấy vẫn còn đang lận đận trong sự nghiệp.

Thế nhưng, cô ta phát hiện — Tần Dịch đã có bạn gái, một cô gái xinh đẹp, trẻ trung, tên là Dư Điềm.

Trong mắt Triệu Kim Liên, Dư Điềm chỉ biết ăn chơi hưởng thụ, không giúp gì được cho sự nghiệp của Tần Dịch, vậy mà lại được “lên thuyền” sớm.

Cô ta thấy vừa hối hận, vừa không cam lòng.

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Cô quyết định chuyển đến ở gần hai người, rình rập thời cơ ra tay.

Và rồi, cơ hội đến — Một ngày nọ, Dư Điềm và Tần Dịch vì chuyện gì đó cãi nhau.

Tần Dịch uống rượu giải sầu, say mèm.

Triệu Kim Liên cho rằng thời cơ đến rồi, liền chạy đến “cứu” Tần Dịch trước khi Dư Điềm kịp đến.

Hôm sau tỉnh dậy, hai người trần như nhộng nằm trên giường.

Triệu Kim Liên vừa khóc vừa nói:

“Anh không cần chịu trách nhiệm đâu…”

Tần Dịch rõ ràng nhớ rằng trước khi say anh đã gọi cho Dư Điềm, anh tin chắc bản thân không làm gì có lỗi với cô.

Nhưng Dư Điềm không tin.

Cô không nói gì nữa, chỉ lạnh lùng bỏ đi, biến mất khỏi thế giới của anh.

Sau đó, Tần Dịch trở nên trầm lặng, sa sút, ngày ngày vùi mình trong rượu, bệnh đến mức phải nhập viện.

Triệu Kim Liên thì tận tình chăm sóc, kiên nhẫn bầu bạn.

Thời gian trôi qua, anh dần dần đứng dậy, dốc sức làm việc, sự nghiệp bứt phá.

Tám năm sau, họ… kết hôn.

Triệu Kim Liên, cuối cùng cũng đổi mệnh, bước lên đỉnh cao của cuộc đời.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com