Anh ta cũng thú vị đấy chứ.
Tôi nhớ anh ta nổi tiếng không mấy tốt đẹp trong giới.
Không coi ai ra gì, suýt nữa còn hại c.h.ế.t em trai ruột của mình.
Giờ xem ra... không hoàn toàn như vậy.
Cuối cùng, chúng tôi đã trao đổi WeChat.
7
Tôi thật sự không để tâm chuyện của Phương Tử Dư.
Sau khi kết bạn WeChat thì tôi bắt taxi về nhà.
Việc đầu tiên sau khi về đến nhà là tắm rửa.
Tôi điên cuồng tắm gội.
Tắm đến lần thứ tám.
Một chai sữa tắm cũng đã dùng hết, tôi mới chắc chắn rằng trên người mình không có mùi... hôi như Thẩm Nghiễn Từ nói.
Tắm xong, tôi nằm lên chiếc giường quen thuộc.
Lúc này, cảm giác mệt mỏi mới ập đến.
Nước mắt cũng không thể kiềm lại, cứ thế tuôn rơi.
Dù rất rất buồn ngủ, nhưng tôi lại không tài nào chợp mắt được.
Nhớ lại lúc tôi nói lời từ chức.
Biểu cảm của Thẩm Nghiễn Từ.
Cao ngạo, thậm chí mang theo vẻ như mọi thứ đều nằm trong tay anh ta.
“Cô uy h.i.ế.p tôi? Chỉ vì không ưa phụ nữ bên cạnh tôi?”
“Ha, không ngờ cô cũng có m.á.u kiểm soát đấy.”
“Không duyệt từ chức.”
Anh ta ôm Tô Vãn Nguyệt rời đi trước mặt bao nhiêu người trong công ty.
Không thèm để tâm đến tôi – vị hôn thê của anh ta.
Tôi nhìn theo bóng lưng họ, nghiến răng đáp: “Thẩm Nghiễn Từ, việc tôi có đi hay không không đến lượt anh quyết định.”
8
Tôi mất nguyên một ngày để liên hệ với Tập đoàn Chu thị.
Tôi đã xin lỗi, còn mua cho phu nhân của Chu tổng một chiếc váy phù hợp với vóc dáng hiện tại.
Phu nhân Chu tổng mới sinh xong, thân hình thay đổi.
Tôi tặng váy cũng xem như đúng ý.
Cuộc hợp tác đương nhiên thành công.
Sau khi đàm phán xong, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Coi như tôi không còn nợ Thẩm thị gì nữa.
Ngày thứ ba, tôi đến biệt thự cũ của nhà họ Thẩm.
Đưa hợp đồng đến trước mặt Chủ tịch Thẩm.
Và nói với ông ấy rằng tôi muốn từ chức và hủy hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Chủ tịch Thẩm nghe xong thì thở dài:
“Thằng con bất hiếu kia, sao lại không biết trân trọng báu vật như con. Vãn Đường à, ta đích thân tuyển con từ Đại học Chiết Giang về, vị trí hiện tại đúng là ủy khuất con rồi.”
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
“Đám cưới của con và Nghiễn Từ vốn là nửa năm sau, giờ dời lên tháng sau thì sao? Ta sẽ tặng biệt thự ở ngoại ô Bắc Kinh làm sính lễ cho con.”
“Cũng sẽ mời bố mẹ con đến?”
Tôi không tin nổi ngẩng đầu lên.
Chủ tịch Thẩm luôn là người có ơn tri ngộ với tôi.
Tôi rất kính trọng ông.
Ông đối xử với tôi rất tốt.
Ông tuyển tôi về khi tôi vừa mới tốt nghiệp, chuẩn bị gả tôi đi.
Lúc tôi bị què chân vì cứu Thẩm Nghiễn Từ.
Bố mẹ tôi buộc Thẩm thị bồi thường, còn kéo truyền thông tới gây chuyện, yêu cầu họ phải có trách nhiệm với tôi.
Lúc đó Thẩm Nghiễn Từ vốn khinh thường tôi, cưới tôi thì đừng mơ.
Chính Chủ tịch Thẩm nhìn ra tôi thích Thẩm Nghiễn Từ, nên mới quyết định hôn sự.
Dù tôi không đồng tình với cách làm của bố mẹ.
Nhưng khi ấy tôi quá thích Thẩm Nghiễn Từ.
Nên tôi yên tâm tiếp nhận mọi chuyện.
Tôi muốn thay anh điều hành công ty, làm tiền phong cho anh.
Thẩm Nghiễn Từ chắc chắn sẽ thích tôi chứ.
Chủ tịch Thẩm cũng phát hiện tài năng của tôi, còn trao cho tôi rất nhiều đặc quyền.
Nhưng hôm nay, tôi nhận ra mình thật ngây thơ.
Ông ta dùng Thẩm Nghiễn Từ làm mồi nhử, khiến tôi cam tâm tình nguyện làm việc không công cho Thẩm thị.
Bao năm qua Thẩm Nghiễn Từ cứ đắm chìm trong phụ nữ, bên cạnh chưa từng thiếu người.
Anh ta chưa bao giờ quan tâm tôi.
Giờ tôi muốn hủy hôn, ông ta liền lấy bố mẹ tôi ra uy hiếp.
Vì ông ta biết chỉ cần bố mẹ tôi đến.
Thì nhất định sẽ ép tôi cưới Thẩm Nghiễn Từ.
Dù sao cây đại thụ nhà họ Thẩm đâu phải ai cũng dựa vào được.
Tôi tự cho mình là thông minh, mà lại chẳng nhìn rõ lòng người.
9
Ra khỏi biệt thự cũ.
Tôi thở ra một hơi nặng nề.
Cuối cùng thì đàm phán không thành.
Tôi còn định nói thêm vài lời, nhưng Chủ tịch Thẩm lấy lý do không khỏe để từ chối.
Lúc rời đi, ông ta nhìn tôi rất sâu.
“Vãn Đường, con là người thông minh, đương nhiên hiểu ý ta. Đàn ông phong lưu bên ngoài là chuyện bình thường, chỉ cần con là chính thất, nhắm một mắt mở một mắt thì mới sống yên ổn.”
“Nó không chú tâm vào công ty, con cứ giúp nó, như vậy nó mới không thể rời bỏ con được.”