Em Trai Nhỏ Nhà Bên
"Hết rồi?"
"Tôi biết cậu và Diệp Dương thân thiết, nhưng sau này cậu đùa cũng phải biết chừng mực."
"Tôi không đùa."
Cố Viêm đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt tôi. Không hiểu sao khi nhìn vào mắt cậu ấy, tôi lại vô thức né tránh.
Cố Viêm nói xong liền quay người bỏ đi, tôi còn chưa kịp phản ứng, ngây người đứng tại chỗ.
"Tiểu Diệp Tử!! Cậu hot rồi, mau xem hot search kìa!"
Cô bạn thân Y Y gọi điện thoại cho tôi, tôi vội vàng mở điện thoại ra.
Trên hot search của Douyin toàn là video em trai tôi và Cố Viêm trả lời phỏng vấn, cư dân mạng còn đào cả ảnh của tôi lên nữa.
[Chị gái không chịu thua kém gì ai, xinh quá trời, Hứa Hàng, thù cướp vợ không đội trời chung!]
[Không ai để ý mấy đứa em trai đều đẹp trai ngời ngời hả?]
[Em trai áo đen kia, xứng đáng vào Thái Miếu, em muốn chọn trường đại học nào trong nước cũng được!]
[A a a a, cún con ơi, em ship chị em yêu nhau!!!]
Thôi xong, cứ tưởng chuyện nhỏ, ai ngờ thành ra thế này, mai còn có tiết nữa chứ.
Giờ tường tỏ tình của trường toàn ảnh tôi với Hứa Hàng, cả trường biết tôi hú hét với Hứa Hàng rồi!
Trong lớp tự chọn, tôi gặp Hứa Hàng.
Tôi chủ động tìm anh ta xin lỗi.
"Xin lỗi nha, em trai tôi từ nhỏ đã nghịch ngợm rồi, nếu cuộc phỏng vấn vừa rồi làm phiền cậu thì tôi xin lỗi cậu."
Buổi phỏng vấn hot quá trời, tôi với Hứa Hàng cũng nổi tiếng lây ở trường, ai cũng trêu chọc.
"Không sao, em trai cậu đáng yêu mà."
"À, tôi xem video tranh biện của cậu là vì tôi đồng ý với quan điểm của cậu, nên hơi kích động thôi, không phải như em trai tôi nói đâu."
"Ha ha ha, bạn học Diệp Sí, cậu với em trai cậu giống nhau thật."
Hôm đó, chúng tôi kết bạn WeChat.
Nhanh chóng đến kỳ nghỉ hè, nhưng tôi và Hứa Hàng vẫn giữ liên lạc.
Tôi sẽ chủ động chia sẻ với anh ta những đóa hoa nhỏ xinh trên đường, anh ta cũng kể cho tôi nghe chuyện bị trẹo chân khi chơi bóng rổ.
Bầu không khí mập mờ lan tỏa giữa hai chúng tôi, nhưng chẳng ai muốn phá vỡ lớp giấy mỏng manh này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
3
Học kỳ mới bắt đầu, Hứa Hàng tỏ tình với tôi.
Cố Viêm cũng thi vào khoa Y của trường, còn Diệp Dương học ở Học viện Thể thao ngay cạnh.
Vì học cùng trường, lại thêm chuyện là hàng xóm, tôi và Cố Viêm dần trở nên thân thiết.
Tôi rất quý thằng em Cố Viêm này, đẹp trai, học giỏi, lễ phép, đúng là con nhà người ta.
Chuyện trước kia tôi cũng không để bụng, chỉ nghĩ trẻ con rồi cũng qua, ở đại học đầy gái xinh, kiểu gì cậu ấy cũng tìm được người mình thích thôi.
Diệp Dương và Y Y biết tôi và Hứa Hàng hẹn hò thì làm ầm lên, đòi Hứa Hàng khao một bữa, anh ta cũng vui vẻ đồng ý.
Đều là sinh viên, chẳng ai đòi đi ăn ở những nơi sang trọng, chúng tôi chọn một quán nướng.
Quán này khá nổi tiếng, dù chúng tôi đến muộn nhưng vẫn rất đông khách, gần như kín chỗ.
Tôi bảo Diệp Dương đi mua trà sữa, Y Y cũng đòi đi chọn cùng.
Đúng lúc đó, một gã đàn ông say khướt mặc áo phông đen từ bàn đối diện loạng choạng bước đến, đi ngang qua tôi rồi lại quay lại bàn chúng tôi.
"Mỹ nữ, cho xin Wechat làm quen nhé?"
Gã đàn ông một tay chống lên bàn, tay kia đưa điện thoại di động đến trước mặt tôi, mùi hôi thối xộc thẳng vào mũi suýt chút nữa khiến tôi ngất xỉu.
Tôi cố gắng giữ nụ cười trên môi, chỉ vào Hứa Hàng đang ngồi đối diện nói:
"Xin lỗi, tôi có bạn trai rồi."
Gã đàn ông quay đầu liếc nhìn Hứa Hàng, miệng phát ra tiếng cười khẩy đầy khinh bỉ.
Tôi cũng nhìn Hứa Hàng, ra hiệu bảo anh ta đuổi gã này đi.
"Đại ca, xin lỗi nha, đây là bạn gái của em."
Gã đàn ông kia đẩy mạnh Hứa Hàng sang một bên, miệng lảm nhảm chửi rủa:
"Cút mẹ mày đi, thằng mặt trắng ở đâu ra, bạn gái mày thì sao, tao thêm bạn có mất miếng thịt nào của cô ta không?"
Dưa Hấu
Hứa Hàng vẻ mặt lúng túng nhìn tôi hồi lâu, cuối cùng mới lên tiếng:
"Tiểu Diệp Tử, anh ta chỉ muốn xin Wechat thôi mà, có gì đâu, hay là em cho anh ta đi?"
Tôi nghe xong câu này, không thể tin nổi nhìn Hứa Hàng, trừng mắt với anh ta rồi đứng dậy bỏ đi. Hứa Hàng thấy tôi đi cũng vội vàng đi theo sau.
Nhưng hành động bỏ đi của chúng tôi đã chọc giận gã đàn ông kia. Hắn ta cầm lấy cái chai rượu đã uống hết ở bàn bên cạnh định đập vào đầu Hứa Hàng.
Hứa Hàng nhanh chóng né tránh, gã đàn ông không buông tha, trút cơn giận lên người tôi, nhấc chiếc ghế bên cạnh lên định phang vào người tôi.