Gả Nhầm Tân Nương

Chương 3



Mẫu thân chia vàng thành ba phần, chỉ một phần cho ta nói: "Số này để dành làm của hồi môn cho con. Ta nhìn ra rồi, người Kinh thành coi trọng hình thức lắm. Nhà cô nương nào mà không mang đủ của hồi môn đủ ăn cả đời thì sẽ bị người ta chê cười sau lưng. Con xem tẩu tẩu con, tài mạo hơn ca ca nhà con nhiều như vậy mà còn vì của hồi môn mà lo lắng bị nhà ta gièm pha."

Ta rất thích người tẩu tẩu này, nhưng ta yêu quý ca ca ta hơn, nghe xong có chút không vui nói: "Phẩm chất của ca ca cũng đâu đến nỗi nào ạ. Huynh ấy hơi ngăm đen một chút, nhưng trông rất khôi ngô. Từ nhỏ, những cô nương trong làng đã thích vây quanh huynh ấy. Tuy văn chương của huynh ấy không giỏi, nhưng mẫu thân cũng đã thấy rồi đấy thôi. Sáng sớm, vừa thức dậy là thấy huynh ấy múa đao trong sân dũng mãnh đến mức nào, những nha hoàn kia đều nhìn đến ngây người."

Mẫu thân cười hì hì: "Đó là nhi tử của ta mà, có thể kém cỏi sao?"

Tiếp đó lại chỉ vào hai phần vàng còn lại nói: "Hai phần này, một phần cho ca ca nhà con, một phần dùng để sinh hoạt thường ngày. Ta muốn giao tất cả cho tẩu tẩu con quản lý, để con bé yên lòng. Con có bằng lòng không?"

Ta gật đầu: "Vốn dĩ cũng là do ca ca kiếm về, giao cho tẩu tẩu quản lý là hợp lý."

4

Sáng sớm hôm sau, tẩu tẩu cung kính dâng trà cho mẫu thân xong thì đưa cho mẫu thân một cái mạt ngạch, còn đưa cho ta một cái túi thơm, ngại ngùng nói: "Đồ đạc đơn sơ, mong bà mẫu và tiểu cô nương đừng chê cười."

Trước khi về nhà phu quân, tân nương tử cần thêu vài món đồ tặng người nhà phu quân. Nhưng của hồi môn của nàng đã bị Kiều gia khiêng về hết, ngay cả y phục thay giặt cũng phải sai người ra ngoài mua, làm sao có mạt ngạch và túi thơm được chứ?

Ca ca đỡ nàng ngồi xuống, xót xa giải thích: "Đây là do Cẩn Nương thức trắng đêm qua mà thêu, nàng nói lễ nghi đã không được chu toàn cho nên cái gì có thể bù đắp thì phải cố gắng bù đắp."

Chúng ta nhìn kỹ lại thì thấy dưới mắt nàng quả nhiên thâm quầng.

Mẫu thân nói không sai, trong lòng tẩu tẩu bất an cho nên không dám phạm thêm bất kỳ sai sót nào.

Ta vội vàng kéo tay nàng nói: "Cái gì mà tiểu cô nương với chả tiểu cô nương! Sau này tẩu tẩu cứ gọi muội như gọi ca ca ấy, gọi muội là Tiểu Chi là được. Tay tẩu tẩu khéo léo thật đấy, con bướm trên túi thơm cứ như muốn bay đi vậy, không như muội, ngay cả đường kim mũi chỉ còn chưa biết."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ánh mắt nàng lộ ra vẻ thoải mái, như tìm thấy việc để làm: "Nếu muội bằng lòng thì chúng ta có thể cùng nhau tập thêu."

Mẫu thân ngắt lời nàng, nói: "Thế thì không được! Thê tử của Đại Thụ à, sau khi qua lễ tam triều trở về nhà sinh mẫu rồi thì con phải bắt đầu quản lý mọi việc trong nhà. Làm gì còn thời gian mà đi chơi với con bé nữa?”

"Người muốn giao cho con quản lý việc trong nhà sao? Như thế sao được ạ, con còn trẻ, còn phải học hỏi từ trưởng bối, người quá lời rồi."

Tẩu tẩu hoảng sợ nói lời từ chối, cứ như chuyện này là điều không thể đạt được.

Mẫu thân nhét chìa khóa ngân khố vào tay nàng: "Con cứ coi như giúp đỡ ta. Bọn họ ngày nào cũng mang sổ sách này nọ đến tìm ta. Ngay cả một con chữ bẻ đôi ta còn chẳng biết, làm sao mà hiểu được, phiền c.h.ế.t đi được. Này, chìa khóa ngân khố giao cho con rồi đấy, rảnh rỗi thì con đi kiểm kê đi."

Trong ngân khố là số vàng mẫu thân chuyển vào và một số lễ vật qua lại với các gia đình võ quan khác.

Đến khi nhận ra mẫu thân nói thật, ngay cả ca ca cũng nắm tay nàng bảo nàng nhận lấy thì nàng mới nắm chặt chìa khóa, trịnh trọng đáp lời: "Con xin hứa với người, con nhất định sẽ để mỗi khoản thu chi trong nhà đều rõ ràng minh bạch, không phụ lòng tin của người."

Buổi chiều ngày hôm đó, ngay cả phu quân mới cưới là ca ca ta mà nàng cũng chẳng màng. Nàng dẫn theo Đào ma ma và Thúy Hoàn một mạch chui vào ngân khố vừa kiểm kê vừa ghi chép.

Mẫu thân ta sợ họ nóng cho nên bảo ta mang chút chè đậu xanh sang. Ta vừa đi đến cửa thì đã nghe thấy miệng Thúy Hoàn lại líu lo, nhưng lần này toàn là lời hay.

"Thật không ngờ là lão phu nhân lại hào phóng đến thế, quyền quản lý nhà cửa đó ạ! Phủ đệ nhà nào mà lão thái thái chẳng nắm chặt trong tay, cứ phải hành tân nương tử đến già mới chịu giao ra. Tiểu thư, cả nhà cô gia tin tưởng người lắm đấy ạ!"

Tẩu tẩu không nói gì, trên mặt lại nở nụ cười, không phải cái vẻ rụt rè cẩn trọng như buổi sáng mà là vẻ vững vàng yên tâm, nhìn vào là thấy ấm lòng.

Thật tốt, nàng hiểu được tâm ý của mẫu thân.