Gả Nhầm Tân Nương

Chương 4



Ta vụt một cái thò đầu vào nói: "Tẩu tẩu, muội mang chè đến cho tẩu tẩu đây! Muội còn muốn nói giúp ca ca một câu nữa, mấy thứ vàng bạc này thu dọn muộn chút cũng đâu có chạy mất, tẩu tẩu để ý đến huynh ấy đi. Huynh ấy đi qua đi lại cửa viện này đến mười lượt rồi đấy!"

Không biết là tẩu tẩu bị dọa hay là xấu hổ mà mặt đỏ bừng lên, cũng không đáp lời, vẫy tay nói: "Tiểu Chi đã đến rồi à, vậy thì giúp tẩu tẩu một tay đi. Muội mười ba rồi, cũng nên học hỏi dần đi thôi."

Ai dà, vốn định giúp ca ca mà cuối cùng lại lôi cả bản thân vào.

5

Tẩu tẩu bận rộn với những việc này nên không để ý được đến lễ hồi môn, đều là ca ca ta chuẩn bị cả. Chúng ta còn định mang cả sính lễ đã lấy lại từ Triệu gia đưa sang.

Triệu gia và ca ca ta có mối giao hảo thâm sâu. Sính lễ nhà chúng ta đưa vốn đã hậu hĩnh, nhưng mẫu thân nhớ đến tác phong của Kiều phủ nên vẫn thêm vào một ít. Bà ấy muốn giữ thể diện cho tẩu tẩu.

Nhưng khi đến cổng Kiều phủ thì ngay cả đại môn cũng không được bước vào.

Kiều phủ bày mấy hàng gia đinh chắn trước cổng, không thấy chủ nhân nào ra mặt, chỉ có một quản gia đứng trước lớn tiếng nói: "Văn võ triều Đại Chiêu vốn không kết thân, mối hôn sự này Kiều gia ta không thừa nhận. Đại tiểu thư, nếu còn chút khí khái thì nên hồi phủ, Kiều gia tự khắc nuôi tiểu thư trọn đời."

Hừ, hồi phủ như vậy chẳng lẽ vào am ni cô?

Khó trách mẫu thân bất chấp lễ tiết nằng nặc đòi đi theo, bà ấy bảo ca ca dù gì cũng là nam nhân, có việc không tiện ra mặt. Nhỡ kế mẫu kia giở trò thì ta còn phải bảo hộ nàng. Gây họa thì đã sao, dù sao ta cũng là dân quê, vô lễ mới là lẽ thường.

Ta sải bước định xông ra thì lại bị ca ca túm lấy cổ áo sau gáy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ca ca đẩy ta về sau, bước lên cao giọng: "Văn võ không kết thân? Nghe nói hôm kia Cố phu nhân vào cung bẩm việc này với Thái hậu nương nương, khi ấy Hoàng thượng cũng ngự giá, còn cười lớn khen đây là mối lương duyên trời định. Ngươi, một tên nô tài hèn mọn lại dám chất vấn cả Thánh thượng?"

Tẩu tẩu có chút kinh ngạc nhìn ca ca, ta thì trợn mắt há mồm. Đây là ca ca ta ư? Hóa ra ca ca ta nói chuyện sắc bén đến vậy ư? Thượng thư phủ là quan lớn đấy, mà ca ca chẳng mảy may sợ hãi.

Lời nói của ca ca quả nhiên hiệu nghiệm. Ca ca vừa dứt lời thì một nam nhân từ trong phủ bước ra. Tẩu tẩu thấy người đó liền tiến lên hành lễ, gọi một tiếng "Phụ thân", ca ca cũng tiến lên gọi "Nhạc phụ đại nhân".

Kiều đại nhân kia phất tay: "Bản quan không dám nhận tiếng nhạc phụ này. Hôn sự này vô môi vô sính, Kiều gia ta không nhận. Ngươi đừng vin vào Cố gia. Nam tử có chí khí là tốt, nhưng con ta là nữ nhi. Nếu nó biết chút lễ nghĩa liêm sỉ thì ngày ấy đã phải hồi phủ rồi chứ không phải cố chấp mà gả qua."

Lần này ta chẳng buồn trợn mắt nữa, thật sự là mở mang tầm mắt quá rồi. Dù ta còn nhỏ nhưng cũng hiểu, thân là bậc phụ thân mà giữa thanh thiên bạch nhật nói lời này, chẳng khác nào bức tỷ ấy vào chỗ chết.

Tẩu tẩu cứ thế lặng lẽ đứng, mắt cũng không đỏ. Nhưng ta lại thấy nàng càng thêm đáng thương, hẳn là quen với cảnh này, nên chẳng chút bất ngờ.

Người xung quanh xì xào bàn tán. Ta đến bên nàng, khẽ ôm lấy, nhỏ giọng: "Tẩu tẩu đừng sợ, giờ tỷ đã có gia đình rồi, chúng ta sẽ bảo vệ tỷ."

Người vừa rồi không khóc nghe xong câu này lại rơi lệ trên má ta.

Ca ca thấy tẩu tẩu rơi lệ thì giọng nói cũng mang theo tức giận: " Lời này của đại nhân thật khiến người ta không hiểu nổi. Hôm chúng ta thành thân đã nghiêm túc bái thiên địa, khi đó nương tử ta cũng mong đại nhân đến chủ trì công đạo cho nàng. Vậy mà phủ các người chỉ lo vội vàng khiêng của hồi môn về, đến một người đến đón nàng ấy cũng không có. Một cô nương yếu đuối mới mười tám tuổi, bái đường nhầm, phụ mẫu thì không đoái hoài, ngoài việc học theo nhà họ Cố, thuận theo sai lầm mà đi tiếp thì nàng ấy còn có thể làm gì khác?”

Lời ca ca vừa dứt thì đám người vừa nãy còn chỉ trỏ tẩu tẩu chợt bừng tỉnh: "Phải rồi, tân nương còn trẻ, sao biết xử trí chuyện này? Chẳng phải là học theo người ta sao? Nếu Kiều gia thực tâm không muốn kết thân thì ngày ấy phụ mẫu đã phải đến tận nhà đón người về chứ."

"Chẳng phải đã nói rồi sao, chỉ lo của hồi môn! Thật đáng thương. Sớm đã nghe Kiều phủ này có kế mẫu, quả nhiên có kế mẫu thì phụ thân cũng hóa thành người dưng."