"Các vị không hiểu rồi. Vốn dĩ là tân nương gả vào Cố gia, vì thể diện, của hồi môn ắt phải hậu hĩnh lắm. Kế mẫu kia chắc là xót ruột lắm, vừa nghe gả nhầm là vội vàng khiêng về ngay thôi."
...
Những lời bảy miệng tám lời ấy khiến lão già họ Kiều ngây người, không đáp lại được.
Ngay lúc ông ta còn ngẩn người thì từ đám đông bước ra một nam tử trung niên. Người này nhìn ông ta một cách giận dữ, nói: "Ngươi đối đãi với cốt nhục muội muội ta để lại như vậy sao? Con bé thành thân mà ngươi còn chẳng thèm mời nhà cữu cữu nó là chúng ta đây. Vừa hay tin là ta vội vàng chạy đến, ai ngờ lại gặp cảnh này. Bằng không, ngoại tôn nữ của ta còn phải chịu bao nhiêu khổ nữa!"
Ta mừng rỡ nắm c.h.ặ.t t.a.y tẩu tẩu. Dù sao thì ca ca ta cũng là vãn bối, nhưng sinh mẫu không bằng thân sinh cữu cữu. Chuyện của tẩu tẩu thì cữu cữu của nàng nói mới có trọng lượng.
Thấy cữu cữu vẫy tay một cái, từ trong đám đông bước ra hơn chục nam nhân trẻ, ai cũng khiêng theo lễ vật buộc bằng lụa đỏ. Cữu cữu lớn tiếng nói trước cổng Kiều gia rằng: "Nếu ngươi không nhận tế tử này thì cữu cữ ta đây đây nhận! Ngươi tiếc của hồi môn, cữu cữu ta đây cho!
"Hiếu thuận phải do trưởng bối làm gương. Ngươi làm phụ thân như vậy à? Ngoại tôn tế tử, sau này cữu cữu cấm con bén mảng đến Kiều gia! Ta đến bàn chuyện thông gia với nhà con."
Ca ca thuận thế nói: "Chư vị láng giềng nghe rõ, là Kiều phủ khinh ta, tế tử nghèo này. Nương tử đã gả cho ta thì chính là người nhà ta. Không phải nàng bất hiếu, mà là phụ thân nàng vứt bỏ tấm lòng hiếu của nàng trước. Đã vậy thì Tống gia ta xin nghe lời Kiều lão gia dạy bảo, sau này chẳng dám bén mảng đến cửa nữa!"
Nói rồi chắp tay, nghênh đón cữu cữu của tẩu tẩu cùng nhau quay về nhà.
Kiều lão gia vẫn còn gào lên: "Nhà sinh mẫu của nó chỉ có một mụn nhi nữ, lấy đâu ra cữu cữu!"
Nhưng ngay lúc đó, ban nhạc hỉ mà cữu cữu mời đã nổi nhạc, nhấn chìm lời ông ta. Mọi người khinh bỉ liếc nhìn Kiều phủ, rồi theo tiếng nhạc náo nhiệt mà cùng chúng ta rời đi. Nhìn cảnh ấy thật sự có không khí trang trọng như đang đưa tẩu tẩu đi nhận của hồi môn vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ta cùng tẩu tẩu lên xe ngựa. Trước khi vào, nàng ngoái nhìn bóng lưng ca ca một cái.
Không hiểu vì sao mà ta thấy trong ánh mắt ấy cũng lấp lánh những ánh sao, tựa như ánh mắt ca ca ta trong đêm tân hôn vậy.
Về đến nhà, ca ca mới thật lòng kể cho chúng ta. Vị cữu cữu kia là đường cữu cữu. Nhà ngoại chân chính của tẩu tẩu sớm đã không còn ai, nếu không nàng đã không bị đối xử khắt khe như thế.
Ngày thành thân, thấy tác phong của Kiều phủ là ca ca đã lo có chuyện, nên nhờ huynh đệ trong quân doanh đến đón đường cữu cữu kia.
Còn về hòm của hồi môn của cữu cữu thì bên trong chỉ là đồ góp cho đủ số. Còn về tờ danh sách của hồi môn được xướng lên khi tiến vào phủ kia thì đồ vật bên trên đều là thật.
Là ca ca dùng sính lễ của mình bù vào. Ca ca làm ồn ào như vậy là muốn cho người ngoài biết tẩu tẩu có nhà sinh mẫu chống lưng, mang theo của hồi môn mà đến. Người ngoài không thể giễu cợt nàng.
Còn có một câu, sau khi tẩu tẩu về phòng thì ca ca mới nói. Ca ca bảo theo tác phong của Kiều gia thì sau này e rằng sẽ có họa. Nếu nhà họ đối đãi tốt với tẩu tẩu thì nhà chúng ta sẽ giúp một tay. Nếu bạc đãi nàng thì màn kịch hôm nay coi như đã đoạn tuyệt quan hệ với Kiều gia.
Ta nhìn ca ca, có chút xa lạ mà hỏi: "Ca, huynh thật sự là ca ca của muội ư? Ca ca trở nên thật thông minh. Ví dụ như lời nói trước Kiều phủ vừa nãy, nếu là ca ca của trước đây thì đã chẳng thể nói được."
Ca ca xoa đầu ta: "Nha đầu ngốc, muội tưởng sống trong quân doanh thì chỉ cần nắm đ.ấ.m thôi sao? Nơi đó còn đầy rẫy lão hồ ly cầm bút, không thông minh một chút thì ta còn không nuôi nổi binh lính dưới trướng."
Ta thầm nghĩ, thảo nào bây giờ huynh cũng như một con tiểu hồ ly da đen vậy.
Mẫu thân nghe xong thì xót xa đánh trống lảng, mắng lão già họ Kiều chẳng ra gì, ngay cả nhi nữ thân sinh mà cũng bạc đãi đến vậy. Vừa mắng vừa ôm lấy ta: "May mà phụ thân con đoản mệnh, lũ nam nhân chẳng có lương tâm! Nếu ta ở trên trời thấy phụ thân con đối đãi với con như vậy thì ta đã giáng một đạo sét đánh c.h.ế.t chàng ấy rồi!"
Ta vội bịt miệng mẫu thân: "Phì, phì, phì…. phụ thân phù hộ cho ca ca với con lớn lên khỏe mạnh, chứ không phải giống như đồ hỗn trướng Kiều gia kia đâu!"