"Đó là tiền lương làm hè của em."
Cô giáo thấy tôi không chịu nhận, lập tức đưa ra bằng chứng.
"Tài khoản ngân hàng đuôi 8890, số thẻ 622xxxxx, cách đây một năm được chuyển vào 500 ngàn."
"Thẻ này mang tên em, em còn định chối sao?"
6
Tôi bước ra khỏi văn phòng cô giáo trong cơn choáng váng, đầu óc rối như bòng bong.
Tôi có nhớ chiếc thẻ đó, nhưng trong đó làm gì có 500 ngàn?
Đó là thẻ hồi môn mẹ tôi lập từ khi tôi mới sinh, bên trong là tiền lì xì tích góp mỗi năm.
Tính sơ sơ, chắc chỉ hơn 30 ngàn một chút.
Nhưng thẻ đó đã bị mẹ tôi thu lại và hủy từ lâu.
Năm đó vì mâu thuẫn nhỏ, tôi cãi nhau lớn với bà, bà nói sau này tôi lấy chồng bà sẽ không cho một xu hồi môn.
Tôi cũng cứng đầu chửi lại rằng sau này bà không ai lo hậu sự, cô đơn c.h.ế.t già.
Mẹ tôi giận đến bốc khói, lập tức đem thẻ đó đến ngân hàng hủy.
Vòng vòng luẩn quẩn thế nào, thẻ lại xuất hiện?
Khoản 500 ngàn kia là ai chuyển vào?
Quan trọng nhất là: thẻ đó bây giờ đang ở đâu?
7
Tôi lấy điện thoại, thành thạo bấm số gọi cho mẹ.
"Tu tu tu…"
Không ai nghe máy.
Tôi chợt nhớ ra, một năm trước bà đã đuổi tôi ra khỏi nhà, suốt một năm chúng tôi không hề liên lạc.
Chúng tôi đã cắt đứt quan hệ mẹ con từ lâu rồi.
Chắc bà cũng không muốn nghe máy của tôi.
Nhưng... đây là số mới của tôi, sao bà cũng không nghe?
Tôi lại nhớ lời ba tôi nói trên QQ rằng mẹ tôi bị bệnh, chẳng lẽ là thật?
Tôi hoảng hốt, cúp máy rồi chạy vội về ký túc xá.
Rời khỏi nhà, tôi chỉ mang theo một chiếc vali – thứ duy nhất tôi đem từ nhà ra.
Bên trong chỉ có vài bộ quần áo, ngoài ra không có gì khác.
Chiếc vali bị tôi nhét dưới gầm giường, bụi phủ đầy.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Đó là quà mẹ tôi tặng khi tôi đỗ vào trường cấp ba trọng điểm.
Lúc đó tôi còn chê màu xấu, dáng cồng kềnh, đòi đổi cái khác.
Mẹ tôi nói chiếc này dung tích lớn, ngăn chia hợp lý.
"Có ngăn bí mật, có thể để tiền mặt và thẻ ngân hàng."
"Nhân viên bán hàng nói đây là điểm nổi bật, nhiều người chọn lắm."
Tôi lau sạch bụi trên vali, trong lòng càng thêm lo lắng.
Bên trong trống không, dưới đáy là một miếng kim loại, có gắn khóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi mở khóa, lộ ra một ngăn ẩn.
Suốt một năm qua, tôi chỉ dùng nó để đựng quần áo, chưa từng kiểm tra ngăn nào khác.
Thậm chí vì là mẹ gửi đến, tôi từng muốn vứt bỏ nó.
Tôi mở ngăn ẩn, thấy một ổ khóa mật mã.
Tôi nhập ba số cuối trong ngày sinh của mình.
"Click", khóa mở.
Bên trong là một túi hồ sơ niêm phong.
Trong đó có một sổ đỏ, một thẻ ngân hàng, và... một bức thư.
Tôi mở thư ra, chữ viết quen thuộc đập vào mắt.
Nét chữ nguệch ngoạc, vội vã, như được viết trong hoàn cảnh hoảng loạn.
"Tiểu Vũ đừng về nhà, mãi mãi đừng quay lại."
"Hồ sơ nhà đất và tiền con cất giữ cẩn thận, đừng lo cho mẹ, mẹ c.h.ế.t rồi cũng đừng về..."
Hai dòng ngắn ngủi, khiến tôi cau mày.
Mẹ tôi rốt cuộc gặp chuyện gì? "Chết rồi cũng đừng về" là sao?
Sổ đỏ...
Tôi lật phần giấy phía dưới lá thư, mở sổ đỏ ra xem...
8
Căn hộ 80 mét vuông trong khu vực có trường điểm mà gia đình tôi đang sống, chủ sở hữu ghi tên tôi.
Mẹ tôi thật sự đã sang tên căn nhà này cho tôi?
Ba tôi biết chuyện này không?
Vì căn nhà này, ba tôi từng tính đủ mọi cách, thậm chí muốn dọn hết họ hàng từ quê lên sống chung.
Mẹ tôi lại âm thầm sang tên nhà cho tôi dưới mũi ông?
Tôi ngồi phịch xuống đất, nước mắt trào ra không kiểm soát.
Chắc chắn mẹ tôi đã xảy ra chuyện.
Tỉnh táo lại, tôi nhanh chóng thu dọn hành lý, mua vé chuyến bay sớm nhất về quê.
Trên đường đi, tôi gọi mẹ hơn chục cuộc, tất cả đều không ai bắt máy.
Tôi gọi cho ba, ông bắt máy rồi gào lên như điên:
"Triệu Vũ, sổ đỏ nhà mình có phải đang ở chỗ mày không?"
"Mau giao ra! Đó là nhà của tao!"
8
Xuống máy bay, tôi lập tức đến ngân hàng tra cứu toàn bộ lịch sử giao dịch của thẻ.
Tiền trong nhà đều bị ba tôi đổ vào cái hố không đáy ở quê, mẹ tôi lấy đâu ra 500 nghìn tệ?
Lịch sử giao dịch nhanh chóng được in ra, mọi khoản thu chi của thẻ đều rất rõ ràng.
Khoản đầu tiên là 500 tệ, được gửi vào cuối năm tôi chào đời.
Khoản cuối cùng là 500 nghìn tệ, được chuyển vào lúc 3 giờ chiều ngày tôi thi xong đại học.
...