Khi trời đổ mưa bùn đầu mùa, dân gian thường truyền nhau câu: “Đất chưa kịp khô, sẽ có m.á.u nhuộm cổng thành.”
Chiều hôm ấy, chiếu chỉ được ban xuống:
“Tạ phủ bị nghi có hành vi sai phạm trong việc thu thuế quan thương, giấu giếm ngân sách, điều động binh lương không qua kiểm duyệt.
Bộ Hộ – Bộ Hình – Đại Lý Tự phối hợp điều tra.”
Kinh thành rung chuyển.
Trong triều – sáng hôm sau, Tạ Khâm bị cách chức, giam lỏng tại phủ. Bao năm thế lực chằng chịt như rễ cây trong đất nay bị chặt đi từng nhánh.
Các đại thần từng được Tạ phủ đỡ lưng bắt đầu tự động cắt đứt quan hệ, giả mù giả điếc.
Hoàng thượng ngồi trên long ỷ, ánh mắt chưa từng kiên quyết đến vậy.
— Lệnh cho Phó Trầm phối hợp điều tra vụ khải tấu năm Vĩnh Thịnh thứ ba.
— Ai từng đóng dấu vào bản giả, lập tức thẩm tra.
Tin tức truyền đến rất nhanh, thoáng chốc đã đến Diên Hy cung. Tiểu Dao vừa run vừa vui:
— Nương nương… Tạ gia sắp sụp đổ rồi. Cả vụ Lê gia… cũng sắp được lật lại!
Triệu Tinh Hà không cười, chỉ nhẹ giọng:
— Cây ngã thì rễ còn. Muốn nhổ tận gốc, phải chờ thêm một chút.
Phó Trầm tới, đưa nàng một phong thư.
— Đây là bút tích của một cựu đại thần – Hà Thư. Năm đó từng cùng phụ thân nàng phản đối đề xuất điều ngân, bị ép hưu trí sớm.
Nàng mở thư, nét chữ run run:
“Lê Hạo không gian tham. Bản tấu năm ấy bị tráo, người đóng dấu thật… chính là Tạ Khâm và Vương Nhữ – Thị lang Bộ Hộ.”
Ánh mắt nàng sáng lên:
— Vậy là… có thể trình chứng cứ rồi.
Trong điện Chiêu Hoa, Hoàng thượng triệu nàng đến, không phải để hỏi về hậu cung, mà là…
— Trẫm muốn nàng hỗ trợ xử lý nội vụ cung cấm, làm mẫu mực cho phi tần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
— Danh nghĩa: Dụ Phi nhiếp chính nội vụ.
Nàng quỳ xuống:
— Thần thiếp… không dám nhận.
Chàng cười nhẹ:
— Không dám, nhưng vẫn làm được.
Ánh mắt chàng có phần đượm ý riêng:
— Triều chính cần một người như nàng. Hậu cung cũng vậy.
Tại Trường Minh cung, Tạ Dung đập vỡ chén trà, đôi môi run rẩy:
— Ngay cả hoàng thượng cũng bỏ rơi ta! Tạ gia là ai mà hắn dám động vào?!
— Dụ Phi… ả tiện nhân đó, không sinh con, không gia thế… dựa vào cái gì?!
Thái giám bên cạnh lặng im.
Chỉ có ánh mắt của những kẻ từng ỷ quyền, nay rơi vào đáy giếng — không còn được cứu.
Đêm hôm đó, cung nữ lan tin: Dụ Phi được giữ quyền xử lý mọi khúc mắc trong nội vụ – từ tài chính cung, lương thực, đến quy chế thị tẩm. Dù không có danh phận Hoàng hậu, nhưng đã là một nửa bóng hậu cung.
Một số kẻ không phục. Một vài người… run sợ.
Cuối đêm, trong điện nhỏ nơi hậu viện, nàng trải thư ra bàn, ngồi đối diện Phó Trầm.
— Phụ thân ta… đã c.h.ế.t vì một dấu giả.
— Vậy thì… ta muốn chính tay mình lấy lại từng chữ, từng dấu đã g.i.ế.c ông ấy.
Phó Trầm rót trà, giọng trầm:
— Ta sẽ đi gặp Vương Nhữ.
— Hắn từng có con gái được đưa vào Tạ phủ làm con dâu. Có thể khai thác từ đây.
Nàng gật đầu.
— Đi đi. Nhưng cẩn thận. Tạ phủ còn chưa sụp đổ hẳn đâu.