Ánh nắng đầu xuân chưa kịp ấm, hậu cung đã rúng động trước tin Hoàng thượng chuẩn bị lập Hậu.
Chiếu chỉ ngắn gọn, nhưng từng chữ như sét đánh:
“Sẽ nghị triều vào mùng Bảy tháng tới.
Bàn việc lập Hậu.”
Trong danh sách ứng cử chỉ còn lại… hai cái tên: Hiền phi và Dụ phi – Triệu Thị.
Chiều hôm đó, tại Trường Minh cung, Tạ Dung bị triệu đến, không còn là để tham tri lễ nghi, mà là… nghe lệnh phế vị.
Nàng quỳ trong điện Trường Minh, ánh mắt trống rỗng.
Hoàng thượng không trách, không giận.
Chỉ thản nhiên phán:
— Quý phi Tạ thị, thân gia liên lụy trọng án, không đủ đức hạnh quản lý hậu cung, từ nay… phế làm thứ nhân, đưa đến Tịnh Am viện an trí.
Không ai biện hộ. Không ai khóc.
Cùng lúc đó, tại Diên Hy cung, Triệu Tinh Hà ngồi lặng, tay cầm bài vị phụ thân, ánh mắt lạnh đi.
Tiểu Dao thở dốc chạy vào:
— Nương nương! Hiền phi đã xin rút khỏi danh sách lập Hậu! Người nói hậu cung cần một vị chủ mẫu mới. Nàng không tranh không đoạt, chỉ muốn sống yên ổn nốt phần đời còn lại.
Nàng im lặng rất lâu, rồi chậm rãi đứng dậy.
— Vậy là đến lượt ta… làm kẻ bị đẩy lên.
Ngay đêm ấy, Hoàng thượng ghé thăm Diên Hy cung, chàng đến mà không báo trước, áo bào đen thêu chỉ bạc, nhìn nàng ngồi bên hương án.
— Nàng sợ sao?
— Không. Chỉ mệt.
— Vậy nếu trẫm… lập nàng làm Hậu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
— Bệ hạ không sợ?
Chàng ngước mắt nhìn nàng:
— Sợ chứ. Nhưng không lập nàng… trẫm mới thật sự không yên lòng.
Một lúc sau, chàng khẽ nói:
— Ngày lập Hậu, trẫm sẽ đặt ngọc ấn lên tay nàng.
— Còn nàng…
— Có thể để trẫm giữ tay không?
Nàng không trả lời.
Chỉ đặt tay vào tay chàng. Rồi buông ra.
Ngay lúc Hoàng thượng vừa rời đi, Phó Trầm mang đến một tin chấn động:
— Năm xưa, ngoài ba người bị điều tra, còn một người từng trà trộn vào Lê phủ dưới danh nghĩa “thầy thuốc chữa bệnh cho Lê phu nhân”.
— Hắn là ai?
Phó Trầm đáp chậm rãi:
— Đã đổi tên, đổi tịch. Nhưng nay đang ở trong… Thái Y viện.
Ánh mắt nàng sắc lên:
— Một kẻ ở ngay trong cung… đã từng góp tay hạ độc mẫu thân ta?
— Có thể… hắn còn giữ sổ ghi chép những lần kê đơn sai – làm bằng chứng đẩy mẫu thân nàng suy nhược mà chết.
Nàng siết chặt tay.
— Lập Hậu? Cũng tốt.
— Ta sẽ dùng ngọc ấn ấy… để đập nát mặt nạ của từng kẻ còn lại.