Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài

Chương 303: Sinh Tồn Nơi Đảo Hoang 7



Đôi môi vốn có màu nhạt, càng trực tiếp biến thành màu đen tím, như bệnh nhân bị cương thi cắn trong phim Hồng Kông.

Tất cả mọi người đều nhìn ra có gì đó không ổn.

Mỗi năm có rất nhiều người bị sứa đốt, nhưng chưa từng có ai có phản ứng như Chu Dao.

Mọi người đều không nói gì, chỉ không ngừng dùng ánh mắt liếc nhìn tôi và Trương Sa Sa.

Đến sau này, đạo diễn càng trực tiếp đẩy vấn đề cho Trương Sa Sa.

"Sa Sa, Chu Dao là bạn trai cô, cô đưa ra chủ ý đi."

Trương Sa Sa hoàn toàn hoảng loạn.

"Tôi, tôi đưa ra chủ ý? Đạo diễn, đây là chương trình của anh, phải là anh quyết định chứ!"

Chu Dao là tiểu sinh đang nổi, dựa vào công ty điện ảnh hùng mạnh, số lượng fan đông đảo.

Nếu như xảy ra chuyện gì trong chương trình này, đám fan cuồng có thể xé xác cả hai người họ.

Vì vậy, cả hai người không ai chịu đứng mũi chịu sào.

Sự tranh chấp của Trương Sa Sa và đạo diễn, gây ra sự bất mãn của khán giả.

Fan của Chu Dao vô cùng kích động, trên mạng cùng fan của Trương Sa Sa nổ ra cuộc chiến chửi bới kịch liệt.

"Nhà chúng tôi Chu Dao tìm đến Trương Sa Sa, thật là xui xẻo tám đời!"

"Người phụ nữ này cũng quá vô lương tâm đi, anh trai đang trong cơn nguy kịch, cô ta lại ở đây đùn đẩy trách nhiệm!"

"Quả nhiên lúc nguy cấp mới thấy nhân phẩm, đợi anh trai tỉnh lại, nhất định phải bảo anh ấy chia tay ngay lập tức!"

Fan của Trương Sa Sa cũng không chịu yếu thế.

"Xin nhờ, Sa Sa chỉ là yêu đương thôi, có phải mẹ anh ta đâu!"

"Chuyện này khẳng định phải nghe đạo diễn rồi, rõ ràng là đạo diễn đang đổ trách nhiệm!"

"Chu Dao cái tên tra nam trăng hoa này, vốn dĩ không xứng với Sa Sa nhà chúng tôi!"

Trên mạng ồn ào náo nhiệt, mọi người tại hiện trường cũng mỗi người một tâm tư.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Trương Sa Sa và đạo diễn qua lại, không ai chịu nhượng bộ trước.

Phó Ngọc vốn luôn có trách nhiệm cũng bị phản ứng kỳ quái của Chu Dao dọa sợ, mãi mà không dám có động tác tiếp theo.

Vừa nhìn, đã biết có kinh nghiệm phong phú trong việc bị y náo.

Tôi nghe mà đau cả đầu, không nhịn được nữa lớn tiếng quát.

"Câm mồm hết cho tôi!

"Cứ cãi nhau nữa, thì cứ chờ mà thu xác cho Chu Dao đi!"

Thấy tôi đứng ra, Trương Sa Sa và đạo diễn đồng thời sáng mắt lên.

"Lục Linh Châu, cô không phải nói mình có cách sao? Vậy tôi cho cô một cơ hội, chứng minh xem."

Đạo diễn cũng điên cuồng gật đầu theo.

"Lục Linh Châu, cô cứ thử đi, lúc này, chỉ còn nước liều thôi. Lỡ như thử sai, cũng không ai trách cô đâu."

Chỉ là sẽ bị bạo lực mạng thôi, tôi hiểu mà.

"Tránh ra hết cho tôi!"

Tôi tìm một chỗ bằng phẳng, đặt Chu Dao nằm ngửa ra, sau đó trực tiếp động tay xé quần ngoài và áo của anh ta, để lộ hết da đùi.

Lòng bàn tay, n.g.ự.c và rốn không được có bất kỳ vật che chắn nào, như vậy mới có thể phát huy tốt hơn hiệu quả của dương thủy.

Thấy tôi nhanh tay lột quần áo Chu Dao, mọi người thần sắc khác nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đường Huyên nhìn tôi với vẻ khó nói.

"Cô định đi đâu tìm nước vô căn?"

Tôi giơ tay chỉ lên trời.

"Nước vô căn, đương nhiên từ trên trời xuống."

Lục Bân vốn ít nói, lúc này lại lên tiếng trước, thần tình có chút phức tạp.

"Hai tiếng trước vừa mới mưa xong, nhìn thời tiết này, hôm nay sẽ không mưa nữa đâu.

"Cứ đợi như vậy, phải đợi đến khi nào?"

Sắc mặt Trương Sa Sa thay đổi.

"Lục Linh Châu, cô không phải muốn kéo dài thời gian đấy chứ?

"Đến lúc đó nếu không mưa, thì đổ tội cho ông trời?"

Có một loại cảm giác bất lực không thể tùy tiện đánh người.

Tôi lười nói nhảm với họ nữa, trực tiếp đứng dậy đi về phía lều, để lại cho họ một bóng lưng dứt khoát.

"Cơn mưa này, tôi tự sẽ cầu xin ông trời!"

"Phải nói, tôi xem nhiều show sinh tồn như vậy, lần này là đặc sắc nhất."

"Lục Linh Châu đây là ý gì, cô ta muốn cầu mưa? Cầu mưa như Tây Du Ký á?!"

"Má ơi, trâu bò vậy, tôi c.h.é.m gió cũng không dám c.h.é.m thế này!"

"Kịch bản chương trình này ai viết vậy? Tôi phải xem xem còn có thể lố bịch đến đâu, hay thì tôi thích xem!"

Dư luận trên mạng dần dần thay đổi, một số người thích hóng hớt kéo đến nườm nượp.

Trong chốc lát, tôi trở thành người được bàn tán nhiều nhất trong tập này, ba người Trương Sa Sa cộng lại cũng không bằng tôi.

Cư dân mạng cho rằng tôi dựa vào nhà họ Tống, lấy được kịch bản chương trình lố bịch, để nổi tiếng, đã phát cuồng đến mức bắt đầu bịa chuyện lung tung.

Còn người của tổ chương trình, thì đều coi tôi là kẻ điên.

Chỉ có Tống Phi Phi, đứng một bên nghiến răng nghiến lợi.

"Mẹ kiếp, cậu còn biết cầu mưa á?!

"Biết cầu mưa sao không dạy tôi? Có phải người không vậy!"

Lịch sử ghi chép đạo sĩ cổ đại sử dụng Thanh Vi Lôi Pháp hoặc Thần Tiêu Lôi Pháp để cầu mưa.

Ví dụ, đạo sĩ Trương Thủ Thanh thời nhà Nguyên, đạo sĩ Lâm Linh Tố thời nhà Tống, và Vương Văn Khanh cùng thời với Lâm Linh Tố, v.v. đều biết cầu mưa, và vì vậy đã nhiều lần được hoàng đế khen thưởng.

Muốn cầu mưa, cần phải đặt đàn tế mưa ở nơi cao.

Tôi nhìn xung quanh, vị trí thích hợp nhất để cầu mưa, chính là trên vách núi sau lều của Lục Bân.

Nhiều người như vậy, cũng không ai giúp tôi một tay.

Bây giờ ra ngoài, chỉ có thể làm mọi thứ đơn giản.

Tôi vác một chiếc bàn dã ngoại đơn giản chạy về phía vách núi.

Cứu người như cứu hỏa, vết thương của Chu Dao, thực sự không thể chậm trễ thêm được nữa.

Tôi dặn Tống Phi Phi trông chừng Chu Dao, một khi trời mưa, phải lập tức giữ chặt cổ tay và cổ chân anh ta.

Người bị Hải Âm Sán cắn, sẽ bản năng sợ dương thuỷ.

Đến lúc đó Chu Dao có lẽ sẽ tìm cách bỏ trốn, phải tìm người trông chừng anh ta.

"Mấy người không phải thực sự tin lời Lục Linh Châu đấy chứ?"