Họa Cốt Nữ Ngỗ Tác

Chương 8: Trò Hề Vô Bổ



Sắc mặt Kỷ Vân Thư vẫn ôn hòa, nhưng ánh mắt đã hơi lạnh đi.

 

“Loan Nhi không hiểu chuyện, tỷ tỷ hà tất phải chấp nhặt với một nha đầu.” Nàng quay sang mắng Loan Nhi một tiếng: “Còn không mau nhận lỗi.”

 

Loan Nhi cúi đầu, miễn cưỡng một lúc mới không cam lòng nói một tiếng: “Nô tỳ biết sai rồi.”

 

Thế nhưng Kỷ Mộ Thanh lại nhướng đôi mắt phượng, hừ lạnh một tiếng với Kỷ Vân Thư.

 

“Một tiểu nha đầu mà cũng khiến ngươi che chở như vậy sao?”

 

“Nha đầu cũng là người, huống chi Loan Nhi đã theo ta nhiều năm, xin tỷ tỷ nể mặt ta mà tha cho nó.”

 

“Ta càng không.”

 

Kỷ Mộ Thanh nhíu mày, cô ta dựa vào đâu mà phải nể mặt Kỷ Vân Thư.

 

Cô ta quay đầu, đôi mắt hồ ly khẽ nheo lại, gầm nhẹ: “Từng đứa đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau lôi nó đến phòng củi, muốn bản tiểu thư tự mình ra tay sao?”

 

Thủy Nhi và Lạc Nhi không dám chậm trễ, vài bước đã tóm được Loan Nhi.

 

“Tỷ tỷ, nói cho cùng Loan Nhi vẫn là người của ta, muốn đánh muốn mắng cũng nên do ta quản.” Kỷ Vân Thư nói.

 

“Nó cũng là nha đầu của Kỷ phủ, không hiểu chuyện thì phải bị phạt, đó là quy củ, không thể làm loạn.” Cô ta phất tay, “Mang đi.”

 

Trong khoảnh khắc, ngón tay ngọc thon dài của Kỷ Vân Thư ấn lên cánh tay Thủy Nhi, ngón cái khẽ dùng một chút lực. Thủy Nhi chỉ cảm thấy lòng bàn chân bỗng tê rần, lập tức đứng không vững, cả người lao thẳng về phía Kỷ Mộ Thanh.

 

Kỷ Mộ Thanh không kịp phòng bị, bị hất ngửa ra sau. Hai bóng người cùng lúc ngã nhào xuống đất.

 

Một tiếng “bịch”.

 

“Ái da, đau c.h.ế.t mất, con nha đầu c.h.ế.t tiệt kia, có phải chán sống rồi không.”

 

Kỷ Mộ Thanh bị Thủy Nhi đè lên, đau đớn la hét.

 

Thủy Nhi sợ hãi, Lạc Nhi bên cạnh cũng hoảng hồn, vội vàng đỡ Kỷ Mộ Thanh dậy.

 

Bộ quần áo lộng lẫy ban đầu giờ đã dính đầy bùn đất, trang sức cũng xiêu vẹo, rơi lả tả, trông thật thảm hại.

 

Chát…

 

Kỷ Mộ Thanh giơ tay tát lên mặt Thủy Nhi một cái, hung dữ trừng mắt nhìn cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

“Con nha đầu c.h.ế.t tiệt, ngay cả bản tiểu thư cũng dám xô ngã.”

 

“Nô tỳ biết sai, là do nô tỳ đứng không vững, cầu Đại tiểu thư tha cho nô tỳ.”

 

Thủy Nhi sợ hãi quỳ xuống đất liên tục dập đầu.

 

Kỷ Mộ Thanh vốn coi trọng dung nhan như mạng, bây giờ lại bị làm cho thảm hại thế này, làm sao chịu nổi?

 

Cô ta tức giận đến mức khuôn mặt trang điểm kỹ càng cũng méo xệch. Lúc này, tự nhiên cũng không còn tâm trí đâu để ý đến chuyện của Loan Nhi, dậm chân hai cái, tức giận đùng đùng quay về phòng tắm rửa.

 

Trò hề vô bổ này cuối cùng cũng kết thúc.

 

Kỷ Vân Thư cũng vội kéo Loan Nhi về sân, để tránh Kỷ Mộ Thanh lại quay lại.

 

Vừa vào viện, Loan Nhi liền hỏi.

 

“Vừa rồi Thủy Nhi bị sao vậy? Tự nhiên lại lao vào Đại tiểu thư.”

 

Kỷ Vân Thư cười nhạt, tự rót cho mình một tách trà, ra vẻ muốn nói chuyện dài.

 

“Em có biết, khung xương con người được chia thành bảy tầng, mười bốn khối. Xương tay và xương chân, hai khối này dưới lớp da là liên kết với nhau. Gân trên xương tay chia làm hai đoạn, giữa hai đoạn là một huyệt đạo. Nhẹ nhàng ấn vào đó sẽ không thấy đau, chỉ cảm thấy chân tê dại mất sức. Vừa rồi ta chính là đã ấn vào huyệt đạo đó của Thủy Nhi, nhờ vậy mới giải vây cho chúng ta.”

 

Loan Nhi nghe mà ngây người ra: “Tiểu thư, người lợi hại quá.”

 

“Toàn là những kiến thức về cấu trúc xương cốt thôi. Bất luận là tướng mạo hay nội tạng lớn nhỏ của con người đều do khung xương quyết định. Ngay cả mức độ phân hủy của những t.h.i t.h.ể ngàn năm và thời gian tử vong của một người cũng liên quan mật thiết đến khung xương. Còn nữa, xương sọ của một người cũng rất quan trọng, não bộ…”

 

“Tiểu thư, người đừng nói nữa.”

 

Loan Nhi lập tức cắt lời nàng, sắc mặt khó coi, nuốt nước bọt, sống lưng chợt lạnh.

 

Thấy bộ dạng nhát gan của Loan Nhi, Kỷ Vân Thư ngược lại bật cười.

 

Trước khi đột tử trên bàn phẫu thuật, hầu như ngày nào nàng cũng ở trong lều khảo cổ, tiếp xúc với xương trắng và t.h.i t.h.ể phân hủy. Nếu cũng nhát gan như Loan Nhi, nàng đã sớm thất nghiệp rồi!

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Thôi vậy!

 

Hôm qua quỳ một đêm, Kỷ Vân Thư thực sự đã có chút mệt mỏi.

 

Nàng cứ thế trèo lên giường, đắp chăn, ngủ một giấc ngon lành.