Hoá Ra Tan Nhà Nát Cửa Lại Dễ Dàng Đến Thế

Chương 8



Lữ Tiên Tư ngẩn người.

 

"Không thể nào, anh ấy nói chỉ cần tôi ly hôn, chúng tôi có thể quay lại những ngày tháng trước kia..."

 

Dì cả giận dữ chỉ tay vào bà ta.

 

"Gã ta lừa cô đó, muốn cô bỏ tiền ra nuôi cả nhà gã ta, từ việc mở tiệm bánh ngọt đến việc con gái gã ta chuyển trường, khoản nào mà không phải cô bỏ tiền ra? Vậy mà cô vẫn còn u mê không tỉnh!"

 

Lữ Tiên Tư lắc đầu như người mất hồn.

 

"Không thể nào, chỉ cần ba triệu tệ, chúng ta mua trả góp căn nhà mới, những ngày tháng tốt đẹp sẽ trở lại..."

 

Tôi đã không thể nghe thêm được nữa.

 

Bà ta kết hôn với cha tôi bao nhiêu năm, luôn sống cuộc sống bà nội trợ giàu có được chiều chuộng, chưa từng làm việc nhà, ăn mặc cũng thời trang xinh đẹp.

 

Tôi thật sự không thể nghĩ ra cha tôi đã nợ bà ta điều gì.

 

Nhưng một khi gặp Lý Võ Lương, bà ta không chỉ tự tay nấu nướng, còn tự tay giặt cả quần lót.

 

Bà ta bất chấp danh tiếng, công khai đi lại với ông ta, đối với Lý Nguyệt Nghiên cũng yêu thương vô hạn.

 

Cuối cùng, còn không tiếc vét sạch gia sản nhà tôi, để giúp tình nhân già của bà ta mua nhà.

 

Bà ta thật sự không hề nghĩ đến, ba triệu tệ đối với cha tôi là áp lực tài chính lớn đến nhường nào, còn tôi sau này sẽ phải đối mặt với cuộc sống như thế nào.

 

Bà ta thật sự... hoàn toàn không yêu tôi.

 

22

 

Bà ngoại đưa Lữ Tiên Tư vào một viện điều dưỡng tư nhân.

 

Với bên ngoài thì nói, con gái bà vì mất chồng mà tinh thần có vấn đề.

 

Dù sao, rất nhiều người đã thấy bà ta đòi nhảy lầu tự tử, nên cũng chỉ cười trừ cho qua.

 

Đưa bà ta đi rồi.

 

Những chuyện còn lại dễ giải quyết hơn nhiều.

 

Cậu tôi giao toàn bộ chứng cứ mình có cho cảnh sát, chỉ riêng những tin nhắn đe dọa tống tiền mà cha tôi nhận được trên WeChat, cũng đủ trở thành chứng cứ chính buộc tội Lý Võ Lương, khiến ông ta phải ngồi tù vài năm.

 

Dù Lữ Tiên Tư hết lời cầu xin, nhưng căn bản không có gia đình nào chịu mềm lòng.

 

Ai mà không coi con gái mình là bảo bối, lại đi tha thứ cho kẻ chà đạp con gái mình chứ?

 

Họ không phải Lữ Tiên Tư, vừa ngu ngốc vừa độc ác.

 

Lý Nguyệt Nghiên cũng bị kết án hai năm vì tội làm nhục người khác và cố ý gây thương tích.

 

Trường trung học nơi cô ta học cũng bị liên lụy đến một vụ bê bối.

 

Nguyên nhân là Lý Nguyệt Nghiên tại tòa chủ động khai ra bi kịch bản thân bị thầy giáo trong trường quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c trong thời gian dài, muốn dùng điều này để được giảm án.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

Thẩm phán bày tỏ đó là một vụ án khác, không liên quan đến vụ án đang xét xử này.

 

Việc xin giảm án đương nhiên thất bại.

 

Nhưng tin tức truyền về trường trung học, nội bộ nhà trường đã tiến hành điều tra.

 

Thật bất ngờ, người bị điều tra lại chính là chủ nhiệm khối lớp mười của cô ta, mỗi lần thi lớn đều lén lút cung cấp đề thi cho cô ta, vì vậy hai người duy trì một mối quan hệ bất chính trong thời gian dài.

 

Thành tích tốt gì chứ? Mầm non Thanh Hoa Bắc Đại gì chứ? Tài nữ được dày công bồi dưỡng gì chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Đến cuối cùng, Lý Nguyệt Nghiên chỉ có một vẻ ngoài xinh đẹp, thực chất lại là một đứa con gái hư hỏng ngông cuồng và tính cách đê tiện.

 

Chủ nhiệm khối bị trường đuổi việc, vợ ông ta cũng ly hôn với ông ta.

 

Năm đó xảy ra rất nhiều chuyện, kết quả thi đại học của tôi chắc chắn không lý tưởng.

 

Điểm chỉ vừa đủ đỗ nguyện vọng hai.

 

Ngày biết điểm thi đại học, Khương Đào đặc biệt đến trước mặt tôi nói:

 

"Tôi đỗ Thanh Hoa rồi, Tiếu Tiếu, tiếc là không thể gặp cậu ở đỉnh cao rồi."

 

Thấy tôi không có phản ứng gì, Khương Đào lại ghé sát tai tôi, dùng giọng chỉ hai người nghe thấy, nói:

 

"Ảnh khỏa thân của cậu tôi xem hết rồi, cậu còn kiêu hãnh cái nỗi gì? Đồ lẳng lơ!"

 

Tôi cười nhạt một tiếng, bất ngờ đẩy ngã Khương Đào.

 

Tất cả mọi người đều xúm lại, bênh vực Khương Đào.

 

"Lữ Tiếu Tiếu, cậu thi không tốt, đẩy Khương Đào làm gì?"

 

Khương Đào thì giả bộ rộng lượng, hòa giải nói:

 

"Thôi mà, chúng ta đều biết nhà Tiếu Tiếu xảy ra chuyện gì rồi, đáng lẽ cậu ấy có thể đỗ Thanh Hoa, bây giờ trượt rồi, tâm trạng không tốt cũng bình thường thôi. Là tôi không nên chọc Tiếu Tiếu buồn..."

 

Các bạn học dần xa lánh tôi, vây quanh và ca ngợi Khương Đào.

 

Tôi khoanh tay cười lạnh, nhìn Khương Đào đang kiêu ngạo đắc ý và rực rỡ giữa đám đông.

 

Trong lòng nghĩ: Cậu ta không nên chọc vào tôi.

 

Ngày hôm sau, trên bảng tin tỏ tình của trường đăng một bài viết, bên trong có ghi chép chi tiết về việc Khương Đào trước đó duyệt các video bắt nạt trên diễn đàn địa phương.

 

Có thông tin tài khoản cá nhân đã đăng ký của cậu ta trên diễn đàn địa phương.

 

Có ghi chép về số lượng video bắt nạt cậu ta đã tải xuống thông qua ổ đĩa mạng của diễn đàn.

 

Có ghi chép về việc cậu ta xem từng video, thời gian xem có thể chính xác đến từng lần xem, mỗi lần xem bao nhiêu phút bao nhiêu giây.

 

Và những bình luận mà tài khoản của cậu ta đã đăng sau khi xem video.

 

Cậu ta nói:

 

"Em này dáng ngon đấy."

 

"Bình thường nhìn kín đáo vậy, lắc lên cũng không phải dạng vừa đâu nhỉ?"

 

"Có thể cung cấp thêm cái gì kích thích hơn không? Nữ sinh đứng đầu toàn khối trường Lữ Tiếu Tiếu thì sao?"

 

...

 

Bài viết trên bảng tin tỏ tình rất nhanh đã bị nhà trường xóa.

 

Thế nhưng dư luận đã bùng nổ trong giáo viên và học sinh.

 

Sở Giáo dục, và cả mấy trường đại học đã gửi giấy báo nhập học cho Khương Đào, cũng lần lượt nhận được thư tố cáo nặc danh.

 

Trong thư đều là thông tin về việc Khương Đào xem, tải xuống, và truyền bá các video về những nữ sinh là nạn nhân trong vụ bắt nạt học đường trước đó, còn có cả bình luận chỉ đích danh của cậu ta yêu cầu nhóm bắt nạt cung cấp những video kích thích hơn.

 

Một học sinh giỏi toàn diện được gọi là hoàng tử như Khương Đào, hiệu ứng sụp đổ hình tượng chỉ sau một đêm không khác gì idol.

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com