Hoa Tàn Mãi Chưa Về

Chương 8



Ta hầu hạ vừa ý, phần thưởng nhận được tự nhiên cũng nhiều.

Ta lén lút biến tất cả những thứ đó thành bạc, chia cho Dương Nhi và ba tiểu nha hoàn khác đang hầu hạ trong viện Trần Mặc Cẩn.

Có số bạc này, các nàng ấy có thể chuộc thân, hoàn toàn thoát khỏi bể khổ.

Dù là Trần Mặc Cẩn hay Đại phu nhân, cũng sẽ không để ý đến việc đi hay ở của những tiểu nha hoàn này.

Mỗi bước mỗi xa

Các nàng ấy thuận lợi lấy lại khế bán thân của mình, đến nha môn hủy bỏ, trở thành thân tự do.

Dương Nhi sau khi lấy lại khế bán thân cũng không lập tức rời đi.

Ta lấy cớ Đại thiếu gia thích ăn điểm tâm nàng ấy làm, để nàng ấy ở lại phủ thêm vài ngày.

Dương Nhi tuy không hiểu vì sao ta lại làm vậy, nhưng vẫn ngoan ngoãn ở lại.

Kết quả thi Điện rất nhanh được công bố, đúng như ta dự liệu, Trần Mặc Cẩn không đỗ tam giáp, chỉ đạt được thứ hạng chót, miễn cưỡng đỗ tiến sĩ.

Hình tượng càng vững chắc, khi sụp đổ phản phệ càng lợi hại hơn.

Trước đây, những lời đồn thổi ồn ào trong kinh thành đã khiến danh tiếng công tử thanh lưu không gần nữ sắc của Trần Mặc Cẩn sụp đổ, nhưng đó rốt cuộc không phải trọng điểm, dù sao hắn vẫn là một hậu sinh có học thức uyên bác, rất có khả năng xuất các nhập tướng.

Nhưng thành tích thi Điện trên giấy trắng mực đen, không nghi ngờ gì đã giáng cho hắn một cú tát tai vang dội.

Cái gì mà tài tử thanh lưu, chẳng qua chỉ là một kẻ tầm thường bên ngoài đẹp đẽ bên trong thối nát mà thôi.

Trần Mặc Cẩn vốn tự phụ thanh cao, dưới sự khuyến khích và ám chỉ không ngừng của ta, đã sớm coi trạng nguyên là vật trong túi của mình, làm sao có thể chấp nhận sự thật mình chỉ đứng ở thứ hạng chót?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Hắn nghĩ đi nghĩ lại, làm sao cũng không nuốt trôi cục tức này, thế mà lại nghi ngờ việc chấm thi có sai sót, tức giận đùng đùng đến phủ Thừa tướng "kêu oan".

Thừa tướng trước đây đã coi Trần Mặc Cẩn như nửa môn sinh, tự nhiên đặt nhiều kỳ vọng, nếu không kiếp trước cũng không thể gả đích nữ của mình cho hắn.

Hơi cân nhắc một chút, Thừa tướng cũng đồng ý phúc hạch.

Ha ha, ta muốn chính là kết quả này.

Một số chuyện thất vọng chẳng là gì, dù sao thi Điện ba năm có một lần, Trần Mặc Cẩn còn khá trẻ, vẫn còn cơ hội đắc ý.

Nhưng bài thi trên giấy trắng mực đen lại là thật.

Thừa tướng đích thân phúc hạch bài thi của Trần Mặc Cẩn, sẽ trực quan hơn mà hiểu được tài học của kẻ này rốt cuộc có bao nhiêu phần, tia hy vọng và trọng dụng cuối cùng đó, e rằng cũng sẽ tan biến.

Đại tiểu thư Thừa tướng vốn đã rất phản cảm chuyện Trần Mặc Cẩn ham mê nữ sắc, dưới sự an ủi của Thừa tướng mới miễn cưỡng chịu nén giận, chờ thi Điện xong rồi tính.

Giờ đây thấy tình hình, càng thêm cảm thấy hắn là một kẻ tiểu nhân vô tài vô đức, nói gì cũng không chịu gả.

Vốn dĩ hôn sự hai nhà cũng chỉ là thỏa thuận miệng, không hề trao đổi canh thiếp, như vậy, Thừa tướng cũng thuận theo ý nguyện của nữ nhi, chọn một vị công tử thế gia danh tiếng cực tốt khác làm rể.

Đợi Trần Mặc Cẩn biết tin tức, người ta đã định ra ngày cưới luôn rồi.

Trần Mặc Cẩn đã sớm nổi danh nhiều năm, những quý công tử kinh thành kia không ít lần bị người nhà đem ra so sánh với hắn, trong lòng đều ôm không ít uất ức.

Lúc này thấy hắn sa cơ thất thế, tự nhiên không tiếc lời đến giẫm lên một chân, thay đổi cách thức để châm chọc hắn.

Thậm chí có vị công tử gia thế tốt, thành tích thi Điện cũng tốt, còn đặc biệt đến tặng cho Trần Mặc Cẩn vài nha hoàn xinh đẹp.

Người ta nói năng cũng rất khách khí, trên mặt mang theo nụ cười không tì vết: "Nam nhân nạp vài nha hoàn thông phòng không có gì to tát, sau đại hôn nâng lên làm thiếp thất cũng được rồi, Trần huynh đừng có như một số kẻ không biết liêm sỉ mà vừa làm vừa ra vẻ, ngay cả danh phận cũng không cho, khiến người ta coi thường đấy."