Chương 12:
“Yểu Yểu? Là em à?” Thẩm Tự Thanh nhanh chóng nhìn về phía tôi, mặt mày hớn hở, vui mừng gọi tôi.
Nhưng chưa đợi tôi trả lời, hắn đã cụp khóe miệng, như thể nghĩ tới điều gì đó, hắn cúi đầu cười khổ.
Như pháo hoa đang nở rộ trên bầu trời bỗng chốc tan biến mất.
“Yểu Yểu, em có chuyện gì muốn nói với anh sao?”
“Ừ.”
“Để mai nói được không?” Thẩm Tự Thanh còn đang cúi gằm mặt, tôi không thấy rõ vẻ mặt hắn, “Anh sợ nghe xong anh sẽ không ngủ được.”
Giọng hắn vừa lo lắng vừa cẩn trọng.
Anh chồng kiêu ngạo, tự tin của tôi đâu rồi?
Hóa ra người không được yêu thương thật sự sẽ héo tàn.
“Không thể.”
Thẩm Tự Thanh ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt ngấn lệ, đuôi mắt ửng đỏ.
【Ủa rồi sao nam chính không để nước mắt rơi, vừa khóc vừa cười đi. Nữ chính mê hình ảnh này lắm đó.】
【Thậm chí nam chính còn đang cố nén nước mắt nữa kìa.】
【Chắc nam chính tưởng nữ chính đến đòi ly hôn nên mới không còn tâm tình để diễn nữa.】
【Chia tay cứ nhất định phải nói vào ban đêm mới chịu hả? Nam chính sắp vỡ vụn thành từng mảnh rồi kìa.】
“Vậy em nói đi.”
“Em muốn chuyển về ngủ, ngay tối nay.”
“Vậy anh dọn đồ ngay.”
“Dọn cái gì? Anh giấu em chơi đồ chơi tình thú gì sao?”
“Đâu, đâu có. Không cần anh nhường chỗ sao? Lỡ có ai khác muốn dọn vào...”
“Thẩm Tự Thanh.”
“Ừm?”
Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
“Em yêu anh.”
Nếu người đầu tiên tỏ tình trước sẽ thua thì em tình nguyện chịu thua.
Thẩm Tự Thanh không nhịn được nữa, nước mắt tuôn trào.
“Em, em đợi anh chút. Không được đi đâu đó. Không được đi, nghe rõ chưa?”
Nói xong hắn chạy vào nhà vệ sinh.
【? ? ?】
【Ủa rồi vào thời khắc quan trọng như vậy mà nam chính định đi dưỡng dạ dày hả.】
【Nữ chính làm tốt lắm, để trị mấy anh chàng ngoài lạnh trong nóng này phải chơi thẳng mới được.】
【Lầu trên ơi, cú đánh thẳng này của nữ chính làm nam chính đơ luôn rồi, đang vừa nhảy nhót vừa hú hét trong nhà vệ sinh đó.】
【Nam chính làm gì trong đó vậy? Ai mua góc nhìn đôi cho xin ké với.】
【Tới rồi tới rồi, nam chính đang tắm rửa sạch sẽ, chuẩn bị thị tẩm.】
Xem ra trong một chốc một lát hắn không thể xong ngay được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôi dứt khoát ngồi trên ghế sofa cạnh cửa sổ chờ.
Rồi tôi thiếp đi trong tiếng nước róc rách.
…
Góc nhìn của Thẩm Tự Thanh
Tôi vừa tự tin bước ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy vợ đã ngủ.
Trời sập rồi!
Tôi ngồi xổm xuống bên cạnh ghế sofa của vợ, ngắm nhìn cô ấy mãi.
Sao vợ tôi lại đẹp thế này.
Không uổng công tôi hao tâm tổn trí gả mình vào nhà cô ấy.
Từ nhỏ tôi đã biết nhà tôi và nhà cô ấy có định ra hôn ước cho một trong hai người là tôi hoặc em trai tôi.
Cha tôi còn từng khoe ảnh con dâu tương lai với chúng tôi nữa.
Cho nên khi tôi và em trai cùng nhau nhìn trộm cô ấy trên sân thể thao.
Tôi đã tìm ra cô ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Cô ấy sống động hơn nhiều so với trong ảnh.
Rõ ràng trên sân thể thao có rất nhiều người nhưng kỳ lạ là ánh mắt tôi chỉ dõi theo một mình cô ấy.
Lần đầu tiên trong đời tôi nảy sinh ý muốn chiếm hữu.
Tôi có thể chia sẻ mọi thứ với em trai tôi, trừ cô ấy.
Cô ấy là của tôi.
Thẩm Tự Bạch khi đó còn hỏi tôi: “Tìm thấy chưa anh?”
Tôi gạt em ấy: “Đông người quá anh không thấy.”
Sau này, cứ khi nào tâm trạng không tốt, tôi sẽ lén đi nhìn cô ấy.
Dường như chỉ cần đứng xa xa nhìn cô ấy cũng có thể khiến những cảm xúc tồi tệ kia tan biến hết.
Năm tôi học cấp ba, nhà họ Lâm gặp chút chuyện.
Tôi cầu xin cha tôi giúp nhà họ Lâm nhưng ông ấy chỉ lắc đầu.
Sau đó Lâm Yểu ra nước ngoài.
Cô ấy hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của tôi.
Khi gặp lại, cô ấy đã là ngôi sao mới nổi trong giới kinh doanh, còn tôi chỉ còn một bước nữa là tiếp quản Thẩm thị.
Tôi đích thân đến nhà cầu hôn mẹ cô ấy, còn được bà đồng ý, hứa sẽ không cản trở việc tôi muốn gả vào nhà họ Lâm.
Sau đó.
Tôi từng bước từng bước tiến đến ngày hôm nay.
Vợ tôi ngủ trên ghế sofa có vẻ không yên giấc, suýt chút nữa còn ngã xuống.
Tôi bèn bế cô ấy lên giường.
Nhìn đôi môi của vợ, tôi muốn hôn.
Tôi hứa chỉ hôn một cái thôi, hứa chỉ một cái thôi.