Hôm Nay Anh Thẩm Lại Giả Mù Nữa Sao?

Chương 7:



Chương 7:  

Hai ông bà nhà họ Thẩm không sợ Thẩm Tự Bạch phá tan hoang Thẩm thị hay sao?

 

Dù sao thì tôi cũng lo lắm.

 

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha


Nên tôi hay cho anh ta vài dự án.

 

Sợ anh ta làm sập nhà họ Thẩm rồi nhà họ Thẩm lại đòi đổi Thẩm Tự Thanh về.

 

【Nam phụ: Con oan quá, con còn oan hơn cả Đậu Nga.】

 

【Cố lên em ơi, cứ dẻo miệng vào, cứ dỗ chị dâu vui vẻ là cái gì em cũng có.】

 

【Vì có thể được gả vào nhà họ Lâm mà nam chính có thể nói là đã dốc hết toàn lực, lúc nào cũng phải đối mặt với nguy cơ vừa mất vợ vừa làm công ty phá sản.】

 

【Lầu trên bênh nam chính vừa thôi. Chẳng phải là tại anh ta vịt c.h.ế.t lại còn mạnh miệng sao? Đáng đời ngược luyến mười năm, cuối cùng uất ức mà chết.】

 

【Kết cục BE sao? Sao còn để tag sủng ngọt thế kia! Chạy chạy.】

 

???

 

BE?

 

Ai c.h.ế.t cơ? Thẩm Tự Thanh sao?

 

Tôi cứ tưởng chuyện tình của chúng tôi dù có trắc trở chút đỉnh thì kết cục vẫn sẽ tốt đẹp chứ.

 

Sau mười năm ngược luyến thì phải là màn hòa giải thế kỷ chứ đúng không?

 

Sao lại uất ức mà c.h.ế.t được? Vô lý hết sức!

 

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chúng tôi sẽ có một kết thúc bi thảm.

 

Tôi kiên quyết không đồng ý.

 



 

Thấy sắc mặt tôi không ổn, Thẩm Tự Bạch vội vàng cáo từ.

 

“Chị dâu, em đi trước đây, chị cứ làm việc đi ạ.”

 

Anh ta vừa đi khỏi, màn hình máy tính đã hiện thông báo.

 

Là phần mềm tôi lén cài vào điện thoại của Thẩm Tự Thanh lúc hắn còn đang ngủ say.

 

Hắn không hề đề phòng tôi, mật khẩu lại là ngày sinh của tôi nữa, quá dễ dàng luôn.

 

Mở giao diện phần mềm lên rồi bấm vào “Nghe lén”.

 

Đoạn ghi âm cuộc trò chuyện giữa Thẩm Tự Thanh và Thẩm Tự Bạch vang lên.

 

“Anh, sao mãi tới giờ anh mới nghe máy?”

 

“Vợ tôi chuẩn bị bữa sáng dinh dưỡng cho tôi.”

 

“Giờ giữa trưa rồi còn gì!”

 

“Nói trọng tâm đi.” Giọng của Thẩm Tự Thanh khác hẳn ngày thường, nghe lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn hơn hẳn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

“Liên quan đến chị dâu đấy.”

 

“Cậu lại đi tìm vợ tôi? Lần này không kéo tay áo làm nũng đấy chứ?”

 

“... Không, không có kéo tay áo.”

 

“Vậy còn được, không có gì thì tôi cúp máy đây.”

 

“Anh! Có phải anh lại đi mách lẻo với chị dâu là em đã ăn h.i.ế.p anh không?”

 

“Ừ hừ.” Thẩm Tự Thanh thản nhiên thừa nhận.

 

“Rõ ràng là chúng ta chơi trốn tìm nên em mới nhốt anh vào tủ mà.”

 

“Nhưng rốt cuộc là cậu có nhốt hay không?”

 

“Chị dâu mượn cớ xả giận cho anh mà cuỗm mất không ít dự án lớn của Thẩm thị rồi đấy. Cứ thế này sớm muộn gì Thẩm thị cũng vào tay Lâm thị thôi.”

 

“Nếu vợ tôi thích thì cứ coi Thẩm thị như của hồi môn của tôi cũng được. Huống hồ, vợ tôi đâu thèm Thẩm thị.”

 

“Theo tôi biết, chị dâu cậu còn lén cho cậu không ít dự án rồi. Còn mấy dự án lớn kia cậu vốn đâu có năng lực đâu mà đòi nuốt.”

 

“Được được được, em biết rồi, anh với chị dâu mới là người một nhà, em chỉ là người ngoài thôi.”

 

“Cậu biết là tốt.”

 

“À phải, anh định khi nào mới thú thật với chị dâu?”

 

“...” Thẩm Tự Thanh im lặng.

 

“Khi nào em mới có thể trả công ty lại cho anh? Cái công việc c.h.ế.t tiệt này, em chán ngấy rồi. Hồi đó chúng ta đã nói rõ là chỉ hai năm, mà giờ đã ba năm rồi còn gì.”

 

“Chờ thêm chút nữa đi, sắp rồi.”

 

Điện thoại bị ngắt kết nối.

 

【Em trai: Chắc kéo vạt áo không tính là kéo tay áo đâu ha.】

 

【Nam phụ: Công ty nguy rồi, bla bla bla... Nam chính: Cậu không làm nũng với vợ tôi đấy chứ?】

 

【Em trai nghĩ thầm: Đúng là dư hơi mới đi gọi cuộc điện thoại này.】

 

【Nam chính cuồng vợ quá đi, há miệng ngậm miệng gì cũng “vợ tôi”.】

 

Tôi hình tôi như đã xâu chuỗi được toàn bộ câu chuyện rồi.

 

Nếu hắn thích tôi thật, thì cái tật mạnh miệng này cũng đâu đến nỗi không thể chấp nhận được.

 

Có ông chồng trẻ nhà ai mà không có chút ngạo kiều đúng không?

 



 

Hôm nay, vốn dĩ bạn thân Cầm Vãn hẹn tôi đi ăn tối, bảo là muốn giới thiệu một người quan trọng cho tôi làm quen.

 

Nhưng không hiểu sao gần giờ tan làm thì lại đổi địa điểm đến hộp đêm.

 

Tôi vừa đến nơi đã thấy cô ấy say bí tỉ rồi.