Hôm Nay Anh Thẩm Lại Giả Mù Nữa Sao?

Chương 8:



Chương 8:  

“Lâm Yểu, sao giờ cậu mới tới.”

 

Cô ấy nắm lấy tay tôi, mắt rơm rớm.

 

Trái tim tôi mềm nhũn, thật sự không chịu nổi khi thấy con gái khóc.

 

“Sao cậu lại khóc? Ai ăn h.i.ế.p cậu? Tớ đi tính sổ với nó.”

 

Nghe tôi nói vậy, Cầm Vãn lập tức nín khóc bật cười.

 

Còn xì cả bong bóng mũi ra.

 

Cô ấy loạng choạng chỉ vào tôi, “Chỉ có chị em là tốt nhất thôi, đàn ông toàn đồ vô tâm. Con gái mới thơm tho chứ, tớ chán ngấy lũ đàn ông thối tha rồi.”

 

Thật ra tôi có nghe nói dạo này cô ấy đang hẹn hò với một thằng nhóc nghèo, còn từ chối cả vụ mai mối của gia đình nữa.

 

Nhưng gia đình cô ấy thương con nên cũng chiều theo ý cô ấy.

 

Vừa dứt lời đã có tiếng gõ cửa vang lên, một hàng dài nam người mẫu bước vào, tôi đếm sơ sơ cũng phải cả tá.

 

Tôi tốt bụng nhắc nhở cô ấy: “Vừa nãy cậu còn bảo đàn ông toàn đồ thối tha mà.”

 

Cầm Vãn bĩu môi, “Thì... thì tớ nói mấy ông già thôi, mấy em trai không tính.”

 

“Ừ, tối nay cậu là nhất, cậu nói gì cũng đúng.”

 

【Nữ phụ nói chuẩn đấy, mấy em cún con mới thơm tho làm sao.】

 

【Đừng khóc nữa bé ơi, mau nhìn số 7 kìa. Chồng tương lai của em vừa thấy em khóc tim gan đã tan nát hết luôn rồi đó.】

 

Chồng tương lai của bạn thân tôi nằm trong đám người mẫu này á?

 

Không được, tôi phải bóp chít từ trong trứng nước.

 

Ánh mắt của số 7 đang lướt qua tôi, dán chặt vào Cầm Vãn ở phía sau tôi, ánh mắt dịu dàng đầy quan tâm.

 

Cảm nhận được ánh mắt của tôi, anh ta quay sang gật đầu chào tôi.

 

Ô, còn là người quen nữa chứ.

 

Anh ta chính là đối tượng xem mắt mà Cầm Vãn chưa từng gặp mặt, Vu Thần, cậu ấm nhà họ Vu.

 

Tôi đã gặp anh ta vài lần trong giới rồi, tiếng tăm cũng không tệ.

 

Vì yêu mà hạ mình đóng giả thành người mẫu nam luôn sao?

 

Tôi quay sang nhìn Cầm Vãn, phát hiện cô ấy lại đang vật lộn với cái nút chai rượu vang.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Sau một hồi vật lộn, cuối cùng cái nút bị gãy làm đôi, rơi tọt vào trong chai.

 

Cô ấy bực bội ném chai rượu đi.

 

“Yểu Yểu, cậu nói xem, có phải đàn ông ai cũng dẻo miệng không?”

 

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha


Trong đầu tôi hiện lên hình ảnh Thẩm Tự Thanh, tôi đang định đồng ý thì Cầm Vãn đã cướp lời:

 

“Tớ biết rồi, Thẩm tiên sinh nhà cậu thì khác, ảnh thanh cao thoát tục, vừa đẹp trai vừa tài giỏi lại còn đáng thương nữa, vừa là bạch nguyệt quang lại vừa là nốt chu sa của cậu. Tớ bị điên rồi nên mới đi tìm người cuồng chồng như cậu để tìm kiếm sự đồng tình.”

 

Cô ấy nói một tràng làm tôi á khẩu.

 

Hóa ra bình thường tôi có hình tượng như vậy sao?

 

Tôi im lặng, chỉ cắm cúi uống rượu.

 



 

Uống thêm vài ly, Cầm Vãn bắt đầu kể lể đầu đuôi câu chuyện cho tôi nghe.

 

Chẳng qua là cái gã có hai chân kia ngoại tình thôi.

 

Cầm Vãn không kể rõ gia cảnh của mình cho anh ta nghe.

 

Kết quả là người đàn ông cô ấy thích tự cho rằng bản thân đã đu bám được một thiên kim tiểu thư có tiền có bối cảnh hơn, rồi đá cô bạn thân của tôi không thương tiếc.

 

Một câu chuyện tra nam sáo rỗng.

 

Tôi liếc nhìn Vu Thần đang bị Cầm Vãn ôm như gối ôm, cười hỏi: “Vậy tiếp theo cậu có định gặp mặt đối tượng xem mắt của cậu không?”

 

Cầm Vãn lắc đầu ngay: “Có gì hay ho đâu. Dù có tấm gương là cậu và anh Thẩm nhà cậu trước mặt, tớ cũng không tin bản thân mình có thể may mắn tới vậy. Tớ vẫn muốn tự mình chọn hơn.”

 

Nghe vậy, cả người Vu Thần cứng đờ, đến cả quả nho đang bóc cũng rơi xuống đất.

 

Cầm Vãn phủi váy rồi đứng dậy, rời khỏi người anh ta.

 

Cô ấy loạng choạng tiến đến cụng ly với tôi.

 

“Chúc cho chúng ta mãi nhiệt huyết, mãi dám yêu dám hận.”

 

Tôi cũng cười nâng ly, “Chúc chúng ta.”

 

Nói xong, chúng tôi đều ngửa đầu uống cạn.

 

Người mẫu nam đứng gần tôi nhất lập tức rót rượu cho tôi.

 

Vừa nãy tôi đã bảo đám người mẫu nam này giữ khoảng cách với tôi, thậm chí còn vì vậy mà bị Cầm Vãn chê cười là “giữ mình trong sạch vì anh Thẩm”.

 

Nhưng rõ ràng cái người trước mắt này đã đang đứng quá gần tôi rồi.