Hồng Trang Định Sẵn

Chương 11



Lời khẳng định của ta làm cả phòng càng thêm náo động.

Có một số người ánh mắt lộ ra cảm kích, nhưng nhiều hơn là tham lam.

Sự nhún nhường của ta, trong mắt bọn họ, chẳng qua chỉ là biểu hiện của một con mồi dễ bắt nạt.

Trong lúc mọi người còn đang xì xào, ta bỗng nhiên buông lỏng tay cầm chén trà.

“Choang—”

Tiếng chén trà vỡ vụn vang lên khắp đại sảnh.

Mọi người lập tức im bặt, đồng loạt nhìn về phía ta.

Ta khẽ cong môi:

“Thật xin lỗi, tay trượt.”

Vương chưởng quỹ hừ lạnh một tiếng, cầm lấy giấy nợ, đập mạnh xuống bàn:

“Tống tiểu thư, Vương gia ta không thiếu chút bạc này! Tống gia không còn người chủ trì đại cục, nhưng Vương gia ta tuyệt đối không khi dễ cô nhi quả phụ. Sau khi trở về, ta sẽ bảo hạ nhân mang bạc đến trả!”

Rõ ràng, hắn không muốn nhận ân huệ này.

Những thương nhân khác thấy vậy, cũng có chút do dự.

Vương gia sau lưng có quý phi trong cung, bọn họ đương nhiên phải nể mặt.

Ta chậm rãi đứng dậy, nếu đã đưa ra một cây kẹo ngọt, vậy thì cũng phải tặng thêm một roi đòn.

“Gia phụ cùng chư vị thúc bá giao tình hơn mười năm, ta dù tuổi trẻ nông cạn, nhưng cũng biết rõ không ít chuyện của chư vị.”

Ta khẽ nâng tay, Lý quản sự lập tức phát từng phong thư đến tay từng người.

Trong mỗi phong thư, đều là bằng chứng phạm pháp của các vị chưởng quỹ có mặt hôm nay.

“Chư vị thúc bá, xin hãy bảo trọng những thứ này. Ta tuyệt không truyền ra ngoài, nhưng nếu có người muốn đẩy Tống gia vào đường cùng, vậy thì khó mà nói trước được.”

Có nhược điểm trong tay, mới dễ dàng khống chế.

Mọi người đều hiểu rõ quy tắc này.

Bọn họ nghĩ rằng, phụ thân ta đã chết, những chứng cứ này hẳn cũng đã bị thiêu rụi trong trận hỏa hoạn kia.

Nhưng bọn họ không biết, trước khi lửa cháy, ta đã kịp mang chúng ra khỏi thư phòng của phụ thân.

Vương chưởng quỹ đập bàn, giận dữ quát lớn:

“Ngươi cho rằng Tống gia ngươi chính trực trong sạch lắm sao?”

Ta không chút nao núng, chắp tay thi lễ, thản nhiên đáp:

“Ngày hôm qua, ta đã vào cung diện thánh, đem toàn bộ những việc làm của gia phụ trình bày rõ ràng. Thánh thượng nhân từ, đã quyết định không truy cứu.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com