Hợp Đồng Làm Vợ Tổng Tài

Chương 22



Trịnh Minh Nguyệt nghe xong cả người cô ta như bị đóng băng lại. Nét mặt tươi cười phút chốc cứng đơ. Nhưng cô ấy vẫn cố gượng gạo đáp lại lời Gia Minh

-Em mua cho ba mẹ em nhiều lắm rồi ạ. Còn đây là chút thành ý em gửi tặng hai bác đó anh.

-Cô cũng có thành ý sao? Theo tôi thấy nếu không có lợi cho cô dễ gì cô chịu ói tiền ra.

-Anh…Gia Minh anh dám nói với em như vậy à?

Ngồi bên cạnh, ngó thấy bầu không khí toàn mùi thuốc s.ú.n.g toát ra từ người Gia Minh  Bà Hà vội xen vào

-Gia Minh sao con lại ăn nói với Minh Nguyệt như thế? Con có biết Trịnh Gia bây giờ đang là mối làm ăn lớn của chúng ta hay không? 

Ông Thịnh cũng sợ sẽ làm mích lòng với Trịnh Gia nên cau mày nhìn Gia Minh rồi tỏ ra khó chịu ông hắng giọng ra vẻ dạy dỗ Gia Minh cho Minh Nguyệt thấy 

-Gia Minh thái độ của con như vậy là ba không đồng ý được, con mau xin loi Minh Nguyệt mau cho ba.

Gia Minh nghe xong, dường như anh không hề đặt lời nói của ba mình vào long,  anh nhìn thẳng Minh Nguyệt rồi nhếch môi hỏi 

-Cô muốn tôi xin lỗi cô?

-Em…không có ý đó?

-Vậy thì không tiễn. Quản gia tiễn khách.

Gia Minh dứt lời, quản gia từ phía ngoài đi vào ái ngại nhìn Trịnh Minh Nguyệt mời cô ta đi ra. Trịnh Minh Nguyệt mặt ức đến xanh lè nhưng vẫn không dám nói động đến Gia Minh nên đành ấm ức chào ba mẹ anh một tiếng rồi đi thẳng ra ngoài.

Đi ra khỏi cửa, cô ta hít sâu một hơi, cố kìm nén lại bức xúc trong lòng mình sau đó rút điện thoại ra gọi cho Tú Anh một tiếng

-Cô rảnh không, gặp tôi đi.

Trong nhà vì thái độ dửng dưng không xem ai ra gì của Gia Minh mà ông Thịnh với bà Hà khó chịu ra mặt. Ông Thịnh lớn tiếng nói với Gia Minh

-Con làm gì vậy, con có biết giữa Lữ Gia và Trịnh Gia là đối tác làm ăn chung lâu năm rồi không hả? Với lại con với Minh Nguyệt còn hứa hôn với nhau nữa đấy?

Gia Minh nghe xong, đáy mắt anh vẫn như mặt hồ trong xanh không chút gợn sóng, vì vốn dĩ đối với anh hiện tại chẳng có ai làm anh d.a.o động được anh ngoài Trà Nghi Đình cả.

-Rồi sao?

Bà Hà bên cạnh xen vào

-Con gây sự với Minh Nguyệt là đắc tội với Trịnh gia chứ sao? Con nên nhớ Kim Ưng đang có động thái với Lữ Gia đấy?

Gia Minh lúc này đưa đôi mắt sắc lạnh nhìn sang bà Hà khiến cho bà ta vì thái độ này của Gia Minh cũng chột dạ một phần

-Bà sợ Kim Ưng thâu tóm Lữ Thịnh, hay sợ tới đây tất cả cổ đông của LX phát hiện ra những chứng từ làm giả, và những tổn thất của ai đó gây ra được phát hiện?

-Gia Minh, con nói thế nghĩa là gì?

Ông Thịnh nghe xong không khỏi bàng hoàng nhanh chóng nhìn sang bà Hà mặt mày đang tái mét, ánh mắt láo liên cố lấp liếm 

-Bà…mọi chuyện là sao hả?

Bà Hà run rẩy không nói nên lời, Gia Minh thấy vậy chỉ nhếch môi cười lạnh nhưng vì chưa đến lúc vạch mặt bà ta nên anh còn muốn chừa cho bà ta một con đường sống , sống để nhìn anh từng bước nhấn chìm bà ta xuống địa ngục,  anh đứng dậy rồi nhìn ba mình nói 

-Con đang điều tra một số chuyện nên chỉ thuận miệng nói vậy thôi. Còn nữa Kim Ưng con sẽ xử lý tốt, ba yên tâm phần đời còn lại của ba vẫn sẽ sống trong sung sướng. Chỉ cần những kỷ vật của mẹ con ba giao lại cho con là được.



2 tháng sau

Vì có sự hỗ trợ phía sau của Đường Gia và Lữ Gia nên Trà gia khôi phục lại rất nhanh, tiến động công nhân xây dựng lại xưởng may trong 2 tháng đã hoàn thiện. Bây giờ Trà Gia chỉ còn lắp đặt dây chuyền máy móc và ổn định công việc cho công nhân nữa là đi vào sản xuất.

2 tháng qua tình hình của Bin tiến triển rất tích cực, Gia Minh cũng đã bắt tay với Đăng Quang liên hệ bác sĩ người Nhật sang chữa trị đôi mắt cho Nghi Đình nên hiện tại mắt cô đã dần lấy lại được ánh sáng, m.á.u bầm tụ ở não đã không còn nguy hiểm nữa. Chỉ còn việc quan trọng hiện tại là Gia Minh liên hệ phía bệnh viện Quốc Tế để tìm tim thích hợp ghép cho Bin nửa thôi.

Gia Minh đang có chuyến công tác bên Mỹ, anh đi 2 tuần rồi. Nghi Đình vừa vào viện với Bin xong, định lái xe qua bên xưởng may của gia đình để giúp ba mình thì cô có điện thoại. Là Đăng Quang gọi đến, anh thông báo hiện tại anh đang là đạo diễn chính của công ty giải trí LM. Anh muốn gặp cô để bàn công việc.



Quán cafe Sân Vườn được xây dựng bên dòng sông lớn nằm giữa thành phố, nơi này mấy năm trước vẫn còn hoang sơ lắm thế mà mới chốc đã được xây mới và phát triển chóng mặt. Những tòa nhà chung cư cao cấp mọc lên được sơn nổi đủ màu khiến cho mọi người đặt chân đến đây như là đang đi du lịch ở một thành phố xa lại vậy.

Nghi Đình vừa đến đã trông thấy Đăng Quang đến trước rồi. Anh bây giờ khác ngày trước lắm, tây trang phẳng phiu ra dáng một đạo diễn nổi tiếng hẳn hoi.

-Chào Quang, Quang đến lâu chưa? 

Đăng Quang đang hướng mắt nhìn về phía dòng sông, nghe tiếng Nghi Đình anh lập tức quay lại.

 Hôm nay mắt cô đã sáng, gương mặt xinh đẹp hẳn dù chỉ trang điểm nhẹ nhàng. Nghi Đình vốn dĩ là mẫu bạn gái mà Đăng Quang anh mong muốn tìm kiếm, thế nhưng vì anh đến muộn, với lại hiện tại cô là người yêu của Gia Minh thế nên dù có muốn cô lắm anh vẫn đành nén lại tâm tư của mình. Vì anh biết rõ chỉ cần anh manh động, là Gia Minh cho anh đ/ă/n/g xuất ngay.

-Mình mới đến thôi. Nghi Đình hôm nay thấy bạn xinh hơn nhiều rồi đó?

Nghi Đình nghe khen liền mỉm cười, cô ái ngại ngồi xuống đối diện Đăng Quang sau đó mới trả lời 

-Vậy xưa giờ trong mắt Quang Đình không hề xinh.

-Không, ý Quang là ngày xưa Đình  xinh, nhưng giờ xinh hơn nữa. 

-Dẻo miệng quá. Nói đi gọi Đình ra đây có việc gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

-Chuyện là…

Đăng Quang gọi cho Nghi Đình một ly cam ép, sau đó anh đưa lại cho cô bản truyện Hồng Trần Như Mộng của cô đã được Đăng Quang chuyển thể lại. Nghi Đình nhìn vào kịch bản xong thì không khỏi kích động vì dù sau đó cũng là câu chuyện tình yêu của cô sắp được chuyển thể thành phim. Đó là ước mơ bao năm qua của cô. Thế nhưng ngày trước cô có nghe qua Trịnh Minh Nguyệt là diễn viên chính của Công ty, nhớ lại vẻ mặt đầy cảm xúc của Nghi Đình bỗng chốc sa xầm lại.

-Đình đang nghĩ gì mà sắc mặt khó coi vậy? 

Đăng Quang ngạc nhiên lên tiếng hỏi, Nghi Đình cũng vì tin tưởng Đăng Quang nên kể liền suy nghĩ của mình, rằng cô không muốn Trịnh Minh Nguyệt đóng vai nữ chính trong cuốn tiểu thuyết của cô.

Nghe xong Đăng Quang chỉ cười, có lẽ Nghi Đình đang hiểu sai ý định Gia Minh muốn gặp cô hôm nay nên anh giải thích ngay

-Trịnh Minh Nguyệt đã không còn là diễn viên của công ty nữa.

Nghi Đình sững tầm mắt nhìn Đăng Quang hỏi lại

-Tại sao vậy? 

-Cậu về mà hỏi Lữ Tổng ấy?

Nghe nhắc đến Gia Minh, Nghi Đình vô thực lại nhớ anh đến nôn nao, ngồi bên cạnh, tự dưng nhìn Nghi Đình khẽ mỉm cười Đăng Quang vội trêu cô

-Nhắc đến Lữ Tổng xem ra có người vui vẻ hẳn ra nhỉ?

-Có đâu, nè rồi tóm lại cậu bảo mình ra đây để làm gì hả? Nãy giờ ý cậu mình chưa được rõ nữa ý?

-Ý mình là sau khi Lữ Tổng xem lại kịch bản bàn, và biết được người viết là cậu thì Lữ Tổng đã ra lệnh gấp cho mình liên hệ với cậu để nhận đóng vai chính cho bộ phim này? Cậu… đồng ý không? 

[…]

Sau khi nói chuyện với Đăng Quang, và Nghi Đình gật đầu  đồng ý với Đăng Quang là cô chấp nhận lời mời từ phía công ty và chờ đợi Gia Minh trở về để nhận vai diễn. Cả hai vui vẻ dùng nước và tám chuyện một lúc  khi chuẩn bị ra về thì bất ngờ điện thoại của Nghi Đình có cuộc gọi đến. Là ba cô gọi 

-Nghi Đình, ba đã liên hệ với phía bên công ty Hoàng Dương mong muốn ký hợp đồng với bên đó, ông Dương trước đây là mối làm ăn cũ với mẹ con, nhưng ba đang bận xử lý bên xưởng may nên chưa đi được, con thay ba sang đó được không? 

Nghe ba nhờ Nghi Đình không chút đắn đo liền đồng ý ngay

-Dạ vâng, ba soạn hợp đồng đi, con ghé qua công xưởng lấy rồi con đi qua đó luôn ạ.

-Ừm con gái.

… 

CÔNG TY MAY MẶC HOÀNG DƯƠNG 

Trịnh Minh Nguyệt vừa nhận được tin của Tú Anh là bên Trà Gia chuẩn bị ký hợp đồng với bên Hoàng Dương. Tú Anh này vốn đã bị Gia Minh phong sát toàn ngành, cô ta mấy tháng nay sống vô cùng khổ sở, cũng may nhờ có Trịnh Minh Nguyệt giúp đỡ và giới thiệu ông Dương với cô ta, ông ấy đã  mất vợ đã lâu  nên đối với Tú Anh ông ta thật sự rất có hứng thú. Cũng vì thế mà Tú Anh lại được bước lên một tầm cao mới.

Ngồi ở sảnh, Tú Anh với chiếc váy đen bó sát, gương mặt đầy mưu mô đối diện với Trịnh Minh Nguyệt. Tú Anh lên tiếng

-Chị đã chuẩn bị xong việc chưa? 

Minh Nguyệt gật đầu, nụ cười trên môi vì sự toan tính càng thêm thâm hiểm

-Tôi đã cho người gây ra vụ tai nạn ở xưởng, nên ông Trà Khanh ở lại xử lý và cho Nghi Đình đi ký thay rồi. Còn bên cô?

Tú Anh đắc ý nói 

-Tôi cũng đã chuốc say anh Dương, anh ấy hiện tại không tỉnh được đâu. Tôi cũng chuẩn bị mấy tên cho Nghi Đình rồi. Chị  yên tâm hôm nay sẽ có cho chị  một video cực sắc nét.

-Gia Minh là một người có thói chiếm hữu rất cao, nếu anh ấy biết Nghi Đình đã qua tay người khác chắc chắn anh ấy sẽ không cần cô ta nữa đâu. Cảm ơn cô.

-Không cần cảm ơn tôi. Chuyện này tôi chỉ muốn đền ơn chị vì thời gian qua đã giúp tôi thôi. Với lại cũng sẵn dịp này tôi trả thù con kh/ố/n Nghi Đình. Để nó đắc ý và sống tốt tôi không cam tâm được.

[…]

Nghi Đình cầm theo bản hợp đồng ba đã đưa cho cô. Trên đường đến Hoàng Dương cô cũng đã xem qua bản hợp đồng và cũng chuẩn bị sẵn thuyết trình trong đầu mình để cho ông Dương đồng ý ký hợp tác với Trà Gia. Cô còn cẩn thận đến mức gọi cho Gia Minh để xin anh ít kinh nghiệm 

-Anh nghe đây vợ?

Nghe lời anh nói, Nghi Đình như có một dòng Suối mát chảy qua người cô rồi len lỏi vào trong tim, dù cách màn hình điện thoại nhưng vì sự ngọt ngào này vô thức khiến cô nhẻo miệng cười 

-Bao giờ anh về? 

-Nhớ Anh rồi hả?

-Em thèm nhớ anh chứ, à Em đang chuẩn bị sang công ty Hoàng Dương để ký hợp đồng. Anh cho em xin chút kinh nghiệm để em có thể tự tin hợp tác với ông ấy suôn sẻ nha.

Nói đến đây Nghi Đình cứ nghĩ trong đầu chắc Gia Minh sẽ truyền hết cho cô những kinh nghiệm quý báu mà trước giờ anh đã trải qua nhưng không, trái lại với những gì cô nghĩ thì Gia Minh chỉ nói với cô

-Không cần nói nhiều, em nói với ông ấy em là vợ anh vậy thôi.

 […]

Đến công ty HOÀNG DƯƠNG ,  Sau khi Nghi Đình giới thiệu cô là người bên Trà Gia thì nhân sự đưa cô đến một phòng kín. Căn phòng được cách biệt hoàn toàn bên ngoài công ty nên Nghi Đình cũng thấy lo lo. Nhưng vì nghĩ mình đang là người muốn hợp tác với công ty này nên đứng trước đây cửa phòng cô nhanh chóng hít một hơi trấn an bản thân mình sau đó đưa tay mở cửa bước vào?

Rầm!

Nghi Đình giật mình quay lại, không khỏi hốt hoảng khi cánh cửa đã bị khóa lại bên ngoài. Chưa kịp hiểu được chuyện gì đang xảy ra thì phía trước mặt cô, cô nghe giọng nói quen thuộc của Tú Anh vang lên

-Chào chị 2, đã lâu chúng ta mới gặp lại.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com