Nghi Đình đứng sau Gia Minh,
Thái độ anh lạnh như băng hỏi người đối diện khiến cho cô cũng không khỏi lạnh thêm.
Đúng lúc quản lý bước vào. Anh ta chưa nắm được tình hình hiện tại nên lớn tiếng nhìn Nghi Đình sai bảo
-Trong hồ sơ thông tin cô Trà biết hát. Vừa hay ông Hùng phó giám đốc chi nhánh dầu khí Lx vừa ghé qua muốn được nghe nhạc thư giãn. Ông chủ bảo cô qua phòng bên tiếp khách.
Nghe đến đây đôi mày Lữ Gia Minh cau lại. Anh nhìn qua cô nói
-Vẫn muốn ở đây?
Nghi Đình chưa hiểu ý Gia Minh là thế nào? Nhưng cô đang cần tiền, cần tiền chữa bệnh cho cô và Bin vì thế nên cô không thể từ bỏ công việc này. Với lại có Tú Anh ở đây. Nếu cô ta mách lẻo với mẹ anh về chuyện cô và anh lại gặp nhau, chắc chắn mẹ anh sẽ không tha cho cô. Để mình không gặp rắc rối Nghi Đình ra vẻ hờ hững nhìn Gia Minh đáp lại.
-Cảm ơn Lữ Tổng về chuyện tối nay. Xin phép tôi có việc đi trước?
Nói xong cô quay đi thẳng theo lối đi của anh quản lý chẳng hề quan tâm thái độ Gia Minh đang giận dữ, đáy mắt anh đục ngầu, không kìm được anh đưa chân 1 cước đạp văng cái bàn nước ở đây.
Rầm…
Cái bàn vỡ tan tành, những mảnh kính văng tứ phía, mấy chay rượu đắc đỏ cũng vỡ ra từng mãnh để lại khung cảnh thật hãi hùng khiến cho Tú Anh và những gả đàn ông ở đây sợ đến mức trên mặt cắt đi không còn giọt máu.
Tiếng Gia Minh gầm gừ như mãnh hổ đang bị thương, anh lớn giọng ra lệnh cho đám thuộc hạ
-Đem hắn ta quăn//g vào chuồng c/h//ó.
Tên béo ú nghe vậy không khỏi hoảng sợ. Hai chân hắn khụy xuống dập đầu cầu xin Gia Minh lia lịa.
-Lữ Tổng xin anh…tha cho tôi.
Mặc hắn cầu xin. Gia Minh vẫn không chút cảm xúc
-Đưa đi…
-Lữ tổng…Lữ tổng.
Tên béo bị đám thuộc hạ của Gia Minh lôi đi. Cả đám người trong phòng bây giờ sợ đến mức thở cũng không dám thở. Chẳng hiểu sao từ một thanh niên hiền lành sau 5 năm trở về thừa kế tập đoàn LX Lữ Gia Minh lại trở nên một người tàn nhẫn như thế. Chưa một lần người ta thấy gương mặt lạnh ấy nở ra nụ cười vui vẻ và chắc chắn một điều ai dám cả gan đối đầu với anh ta đều nhận kết quả vô cùng bi thả//m.
Gia Minh quay đi, cả đám người trong phòng lần lượt thở phào. Chỉ có Tú Anh nghiễm nhiên khi Gia Minh xuất hiện, cô ta trong đầu lập tức xuất hiện những mưu tính tiếp theo.
Quản lý đưa Nghi Đình lên lầu 3. Trên này là một phòng trà lớn, ánh đèn dịu nhẹ, dàn âm thanh du dương vang lên khiến cho tâm trạng nặng nề của Nghi Đình cũng trở nên dễ thở hơn.
Trong phòng có khoảng hơn 20 vị khách. Họ đều ăn mặc sang trọng và quyền lực, nhưng ánh mắt đâu đó vẫn hằn lên những ham muốn đê hèn của bầy đàn đang khát khao được th/ỏ/a m/ã/n d/ục v/ọng xấu xa.
Nghi Đình được quản lý đưa vào trong chuẩn bị. Vừa lúc này Lữ Gia Minh bước vào. Chẳng hiểu sau anh đang muốn rời khỏi để không gặp lại Nghi Đình. Thì bước chân anh lại trái ngược với lý trí.
-Lữ…Lữ Tổng…
Gia Minh khoác tay, ý không muốn họ vì sự xuất hiện của anh mà khẩn trường quá rồi mất đi tâm trạng vui vẻ hiện tại. Sau đó anh đi tới chọn một góc tối bên trái rồi ngồi xuống đó tiện thể gọi thêm một số chai rượu vang đắt đỏ.
Gia Minh nâng ly, nuốt một ngụm rượu vào miệng. Vị rượu rất gắt và cay xè trôi tuột xuống cổ thế nhưng đối với Gia Minh lúc này lại chỉ thấy nhạt nhẽo và vô vị. Ngày hôm nay gặp lại Nghi Đình trong tình huống này những vết rách trong tim anh lại thêm nhức nhối. Ngày đó cô tàn nhẫn chọn cách rời xa anh, chọn một người cô cho là giàu hơn anh, rồi nhận từ mẹ anh một số tiền để dứt khoát phá đi đứa con của anh và cô. Cứ tưởng sau đó cô sẽ sống sung sướng và hạnh phúc lắm, thế mà sau hôm nay cô lại đến mức phải dùng thân xác mua vui cho đàn ông thế này?
Càng nghĩ đến Gia Minh cần hận cô. Rốt cuộc từ đầu đến giờ bản thân anh yêu cô bao nhiêu chỉ có anh mới hiểu được. Và càng yêu cô bao nhiêu giờ đây anh càng hận cô bấy nhiêu.
Quản lý đưa cho Nghi Đình một chiếc váy ôm màu da, tôn lên ba vòng trên thân người cô chuẩn như đồng hồ cát. Thêm nước da trắng hồng cùng mái tóc đen dài thẳng mượt. Trông cô lúc này thật sự rất xinh đẹp và ngọt ngào. Vẻ đẹp dịu dàng trong trẻo ví như ánh trăng đang sáng trên bầu trời còn phải kém xa nhan sắc của nữ nhân trước mắt.
Nghi Đình bước ra sân khấu. Bên dưới cánh đàn ông lại càng hưng phấn đứng ngồi không yên. Họ hò hét kích động đến mức chỉ còn thiếu vài bước nữa nếu như bảo vệ không ngăn cản là họ đã lao lên tranh giành dằn xé cô ra.
Chỉ duy nhất có một Lữ Gia Minh là ngồi im bất động. Ánh mắt không buồn không vui đặt lên gương mặt của cô. Vẻ đẹp này bẵng đi bao năm qua lại thêm phần kiều diễm, cô đã từng khiến cho anh si mê bất chấp nhưng chỉ tiếc là bây giờ đã trở nên vô cùng rẻ mạt. Nghĩ đến đây khóe miệng Gia Minh bất giác nhếch lên một nụ cười trào phúng đầy khinh bỉ.
Nghi Đình đứng trên sân khấu, ánh đèn led hắt vào mắt lại càng khiến cho đôi mắt cô thêm phần khó chịu. Hình ảnh phía trước mặt mờ dần nên Nghi Đình chẳng thấy được nơi này đang có sự xuất hiện của Gia Minh.
Cô cầm mic từ từ cất lên giọng hát. Giọng hát ngọt ngào truyền cảm khiến cho cả khán phòng nhanh chóng im lặng ngập chìm trong lời bài hát đầy cảm xúc.
-Người ta nói không bao giờ chàng về
Mà sao em vẫn tha thiết đợi mong
Đã bao lâu chàng nói sẽ quay về
Lá vàng rơi bao mùa nhớ thương chàng ơi
Người ta trách sao em còn chờ đợi
Chờ làm chi một hình bóng đã xa
Đành lặng thinh ôm thương nhớ chỉ riêng mình
Dù khổ đau em vẫn yêu vẫn chờ thôi
Làm người khờ dại có phải ta chung tình
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đêm qua từng đêm em khóc thương một mình
Ngàn ngày trôi qua em nhớ mong một người
Một người là anh và chỉ anh mà thôi
Đành lòng khờ dại vì lỡ yêu chàng rồi
Đêm mơ từng đêm mơ bước chân chàng về
Giật mình tỉnh giấc là giấc mơ hoang đường
Cô đơn mình em nơi trái tim chung tình
Từng lời bài hát như đang nói lên nỗi lòng của Nghi Đình dành cho anh. Từ đầu đến cuối người cô yêu chỉ duy nhất là Gia Minh, chẳng ai thay thế được anh trong tim cô được. Chỉ là cô và anh không thể bên nhau đi tiếp con đường mà con đường ấy giờ chỉ còn mình Nghi Đình cô lặng lẽ bước đi với trái tim chung tình luôn dành cho anh.
Bài hát vừa dứt cũng là lúc hai dòng lệ nóng hổi lăn dài phủ xuống bờ má cô. Cô khóc vì nhớ anh, vì trái tim đang chằn chịt đầy vết xước khi mà sau 5 năm gặp lại, cô chẳng thể nào mạnh mẽ chạy đến ôm trọn lấy anh để thỏa được nổi nhớ.
Bên dưới khán phòng mọi người nhiệt liệt vỗ tay, lão Hùng từ khi Nghi Đình bước ra đến khi cô hát hết bài, hắn ta đã mê mẫn sắc đẹp của cô nên khi cô vừa cúi đầu định quay vào trong thì lão ta đã vội bước nhanh lên sân khấu sau đó thả những lời nói cợt nhả thiếu tôn trọng dành cho Nghi Đình
-Cô em xinh đẹp. Em tên gì? Đã có chồng hay chưa hả?
Với người đàn ông trước mặt Nghi Đình trong lòng vô cùng bất an, vừa lúc nãy đã bị tên kia trêu ghẹo. May sau có Gia Minh đến đúng lúc.
Bây giờ anh đi rồi, cô không biết có thể chạy trốn khỏi tên này hay không nữa. Để hắn không làm càn. Nghi Đình chỉ có thể bước lùi xa hắn mấy bước rồi nhẹ giọng đáp lại
-Em tên Đình. Trà Nghi Đình. Em có chồng rồi ạ. Nếu không có gì quan trọng, xin phép cho em được vào trong nhường cho ca sĩ khác bước ra phục vụ.
Gia Minh ngồi bên đây, nghe xong câu trả lời của cô vô thức trong tim anh như có ai đó cầm d.a.o đ.â.m vào. Nhưng ngoài mặt vẫn trưng ra sự lạnh lùng. Trên khuôn miệng buông ra một câu đầy khinh bĩ
-Cũng là hạng gá i rẻ tiền.
Nói dứt lời. Gia Minh lại rót một ly rượu đầy rồi nóc cạn. Hành động này của anh giống như một kẻ đang thất tình.
Lão Hùng nghe xong liền tặc lưỡi đầy luyến tiếc. Nhưng với hắn dù đã có chồng hay chưa, chỉ cần hắn muốn thì cô vẫn là của hắn.
-Chắc là tên chồng của em bất tài không lo được cho em nên em mới đi làm như thế này đúng không? Em xinh đẹp nếu như em biết điều thì đêm nay ở với anh. 20 triệu sẽ là của em.
Vừa nói lão vừa đưa cánh tay vòng qua eo của Nghi Đình rồi bóp mạnh. Lão cười ha hả, còn Nghi Đình vì sự đụng chạm này của hắn, dù rất sợ nhưng cô vẫn vung tay cho lão một bạt tay
-Chát.
-Xin ông tự trọng. Tôi chỉ là nhân viên bình thường không có nhu cầu đi khách.
Lão ta bị đánh liền điên tiết xông tới đánh cho Nghi Đình mấy bạt tay khiến cho cô ngã nhào xuống nền gạch.
-Con c h ó mày d á m đ á nh tao. Mày có biết tao là ai ở cái đất này không hả?
Lão ta xông tới, định đá nh Nghi Đình tiếp thì bất ngờ một cánh tay vươn ra giữ chặt hắn lại
-Ông là ai nói thử tôi nghe xem?
-Thằng c h ó nào xen vào chuyện của ông đây hả, có tin ông?...
Lão ta hung hăng quay lại. Nhưng khi tầm mắt rơi vào hình ảnh trước mặt thì lập tức cả người run lên như cày sấy.
Lão ta quỳ rạp xuống, dập đầu mấy cái trước Gia Minh. Giọng nói đứt quãng quýnh quáng đến mức lấp bấp mãi không thành lời
-Lữ …tổng…tôi… tôi sai rồi, là…là con kh ố n này nó dụ dỗ tôi.
-Ý ông là người phụ nữ của tôi đang quyến rũ ông?
-Hả…cô ta…không không… xin lỗi Lữ Tổng, xin lỗi Phu Nhân. Nếu biết đây là phu nhân thì có 10 cái mạ ng tôi cũng không dám. Lữ tổng xin anh đại nhân tha cho tôi một đường sống.
Mặc kệ lão Hùng liên tục dập đầu, Gia Minh vẫn không thay đổi ý định. Anh hất mắt ra lệnh cho đám thuộc hạ bên cạnh. Lão Hùng nhanh chóng bị ném luôn ra ngoài. Sự nghiệp của hắn cũng đồng thời bị bay màu.
Hai mươi vị khách trong phòng vì sự việc vừa rồi cũng nhanh chân rời đi để không day vào phiền phức.
Gia Minh hít một hơi mạnh, đưa tay kéo Nghi Đình đứng dậy, nhìn cơ thể cô run bần bật tự dưng không hiểu sao anh chỉ muốn ôm chặt lấy cô trấn an. Thế nhưng vì cô đã phản bội anh, nên anh chỉ đành phải mạnh tay trả thù lại cô cho thõa nổi hận.
Một đường đi thẳng, Nghi Đình bị Gia Minh kéo mạnh đi ra ngoài xe trong vô số nhiều ánh mắt nhìn tò mò và hiếu kỳ.
Còn Nghi Đình cô, giờ phút này cô cũng không hề phản kháng anh nữa, mặc kệ anh muốn đưa cô đi đâu, hành hạ cô như thế nào cũng được. Vì dù sao thì đối với Gia Minh, Nghi Đình vẫn xem trước sau như một, vẫn là vì anh mà cam tâm tình nguyện. Vẫn như ngày đầu yêu anh, dẫu anh là một liều thuốc đ ộ c đưa đến trước mắt cô. Thì cô vẫn dốc lòng uống cạn mà không chút phản kháng.
Gia Minh ném cô vào trong xe.
Rầm.
Cánh cửa được anh dùng hết sức đóng lại, sau đó Gia Minh chòm lên người Nghi Đình, nhìn bộ n.g.ự.c đẩy đà của cô hiện ra trước mắt nghĩ đến thân thể cô đã qua tay nhiều đàn ông khác càng khiến anh sôi sục thêm hận thù với cô. Thế nên không hề sợ cô bị tổn thương. Anh đưa tay b/ó/p ch/ặ/t cổ cô. Ánh mắt vô cùng sắc bén, lãnh đạm nhả ra câu hỏi đầy sỉ nhục Nghi Đình
- NÓI CHO TÔI BIẾT MỘT ĐÊM NGỦ VỚI CÔ BAO NHIÊU TIỀN?