Hương Sen

Chương 4



Trở về phòng.

Ta đang lau mồ hôi, thì ma ma đẩy cửa vào, ân cần dặn dò: "Mấy ngày nữa trong phủ sẽ mở tiệc chiêu đãi khách, đại nhân đặc biệt dặn, muốn ngươi nấu vài món Cô Tô sở trường, nhớ chuẩn bị trước."

Ta vui mừng đáp ứng.

Cá song ở Nam Hồ là tươi ngon nhất.

Sáng sớm ngày mai, ta sẽ nhanh chóng đến đó, chọn những con cá tươi ngon mềm mịn nhất.

Nhất định không để Thôi thủ phụ mất mặt.

...

Mặt trời trên cao chói chang.

Thẩm Hoài Cẩn ngồi trên gác, không hiểu sao có chút bực bội.

Lúc này, gã sai vặt cầm một bó hoa sen đi vào, cúi người nói: "Đại nhân, thời tiết oi ả nóng bức, A Uẩn cô nương dặn tiểu nhân hàng ngày mang hoa sen này đến, để thanh tâm tĩnh khí."

Mùi hương thơm ngát lập tức tràn vào mũi.

Hắn ta cười yếu ớt hỏi: "Sao hôm nay A Uẩn không đến chính viện?"

Thường ngày vào giờ này, nàng đã nấu xong hạt sen mang đến rồi.

Gã sai vặt đáp: "Cô nương sáng sớm đã ra ngoài, vẫn chưa về."

"Đi làm gì?"

"Tiểu nhân cũng không rõ, nhưng thấy hình như đi về phía tây nam."

Phía tây nam?

Thẩm Hoài Cẩn nhíu mày rồi lại giãn ra.

Phía tây nam kinh thành có một hồ lớn, gọi là Nam Hồ.

Qua nhiều thế hệ, ngư dân vẫn ở đây thả lưới bắt cá, bán hàng ven hồ.

A Uẩn thích ăn canh cá song.

Mỗi mùa hè, nàng sẽ đi mua cá song tươi về nấu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Khi canh vừa ra lò, nàng thường đặt một cánh hoa sen lên trên để trang trí.

Nước canh trắng đục làm nổi bật cánh hoa hồng, thơm ngon hấp dẫn.

Hình thức rất đẹp mắt.

Nhưng Thẩm Hoài Cẩn không thích.

Nguyên nhân cuối cùng, đơn giản chỉ vì tờ hôn ước này không phải do hắn ta cam tâm tình nguyện.

Nhưng hắn ta lại không thể không nghiêm túc suy xét.

Phải làm sao để giải thích với A Uẩn, về việc bản thân hắn ta muốn cưới một quý nữ vọng tộc về làm chính thê đây?

Nếu nàng gây chuyện ầm ĩ, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến con đường làm quan.

Tầm mắt lướt qua, ánh mắt của hắn ta dừng lại trên bó hoa sen bên cửa sổ.

Những cánh hoa mà hồng còn đọng lại giọt nước.

Điều này cho thấy người hái hoa đã rất chăm chút.

Trời chưa sáng đã phải đi ra ao sen, mới giữ được sự tươi mới của hoa.

Nghĩ đến đây, một ý tưởng hoang đường dần hình thành trong lòng hắn ta.

Thẩm Hoài Cẩn nghĩ.

A Uẩn chu đáo như vậy, chắc chắn sẽ hiểu nỗi khó xử của hắn ta.

Cùng lắm thì đợi sau này khi nàng sinh con, đưa đến bên cạnh đích mẫu dạy dỗ.

Như vậy cũng coi như có được danh phận đích tử đích nữ.

Hắn ta đang tự mãn với việc mình đã lo lắng cho nàng chu đáo đến vậy.

Gã sai vặt vừa rời đi lại quay trở lại, đưa cho hắn ta một bức thư do Thái phó sai người gửi đến.

Thẩm Hoài Cẩn không còn thời gian để nghĩ đến chuyện nữ nhi tình trường.

Vội vàng nhận lấy mở ra. Chỉ thấy trên đó viết:

[Ngày kia Thôi đại nhân mở tiệc chiêu đãi đồng liêu, ngươi đi cùng bản quan.]

Mỗi bước mỗi xa

[Liên quan đến việc nhậm chức sau này của ngươi, nhất định phải chuẩn bị thật tốt, để lại ấn tượng tốt trước mặt Thôi thủ phụ.]