Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60

Chương 135



Diệp Thư dẫn các bạn học về phòng, lại lấy kẹo bánh ra, rót nước nóng cho mọi người.

Mọi người ngồi trò chuyện.

Thạch Lỗi rửa bát xong cũng không vào nhà, sợ bạn bè của cô không thoải mái, đi ra vườn sau cuốc đất.

Bây giờ đã sang xuân rồi, anh dự định một nửa vườn sau trồng rau, một nửa trồng khoai lang.

Mọi người chơi đến tận chiều mới về, cô gói hoa quả, kẹo bánh lại cho mọi người mang về. Dù mọi người một mực từ chối, nhưng vẫn không cãi lại cô, đành phải cầm lấy.

Thạch Lỗi cũng ra tiễn mọi người, hai người tiễn mọi người ra bến xe, nhìn mọi người lên xe xong mới trở về nhà.

Thời gian thấm thoát trôi qua, tháng Tư đến, Diệp Thư đã mang thai sáu tháng, bụng đã rất to.

Đi lại cũng ngày càng bất tiện, Thạch Lỗi ngày càng lo lắng.

Cô thấy anh ngày càng lo lắng, bản thân cũng thực sự hơi vất vả, nên hôm nay đã đến gặp thầy giáo, xin phép từ mai sẽ không đến trường nữa.

Ông nội đã chào hỏi thầy giáo trước, nên thầy giáo cũng không làm khó cô, còn cho cô mượn giáo án, dặn dò cô ở nhà cũng đừng lơ là việc học.

Đợi sinh con xong, ở cữ xong thì quay lại thi bù.

Cô cầm tài liệu về ký túc xá thu dọn đồ đạc, cuộn hành lý lại, dùng ga trải giường bọc lại, rồi cất đồ dùng vệ sinh vào tủ khóa lại, sau đó mới chào tạm biệt các bạn cùng phòng, xuống lầu.

Thạch Lỗi đã đợi sẵn ở dưới lầu, thấy cô xuống liền vội vàng tiến lên đón lấy đồ đạc, lúc này đúng giờ lên lớp, trong trường người qua kẻ lại rất đông.

Vì vậy anh không đạp xe mà cùng cô thong thả đi bộ ra khỏi trường.

Những sinh viên đi đường đều ngoái nhìn bụng cô. Dù sao thì trong trường hiện tại chỉ có mình cô là sinh viên mang thai, mọi người vẫn rất tò mò.

Đến cổng trường, Thạch Lỗi để cô ngồi sau xe, sau đó mới đạp xe về nhà.

Đưa cô về đến nhà, để cô nghỉ ngơi, lại dặn dò cô cứ đợi anh về nấu cơm, sau đó mới vội vàng đi làm. Dù sao anh cũng chỉ xin nghỉ hai tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cô giục anh đi nhanh đi, không cần lo lắng cho cô.

Lúc này anh mới lưu luyến rời đi.

Diệp Thư ngồi trong nhà một lúc, thấy buồn chán nên ra vườn sau xem gà vịt.

Bây giờ vườn sau đã xanh mướt một màu, rất thích mắt, một nửa trồng khoai lang, một nửa trồng dưa chuột, đậu đũa, cà chua.

Còn trồng một luống hẹ, cải bẹ, một luống hành lá. Ngoài ra còn có một loại rau có thể tước lá để ăn, sau khi tước xong vẫn tiếp tục mọc, có thể ăn đến tận mùa thu. Ăn không hết có thể đem cho gà vịt ăn.

Trên bờ ruộng trồng ớt, ớt xanh. Cà tím được trồng ở ngoài ruộng.

Xung quanh vườn trồng một vòng hoa hướng dương, mùa đông có thể ăn hạt hướng dương.

Bên cạnh nhà kho và ven tường phía đông, Diệp Thư trồng vài cây bí ngô, còn dưới chân tường phía tây thì trồng vài cây bí đao.

Chuồng gà được dựng sát bên nhà kho, gà con vịt con tạm thời nuôi chung một chỗ, lớn hơn một chút rồi tính xem có nên tách riêng ra nuôi hay không.

Giờ chúng đã lớn gần được một nửa rồi, đợi đến lúc cô sinh là có thể ăn trứng gà nhà mình đẻ.

Nghĩ đến việc vợ sắp sinh con, Thạch Lỗi đã nuôi thêm vài con gà, mua hẳn 30 con gà con. Nuôi đến nay đã c.h.ế.t 5 con, còn lại 25 con.

Anh vẫn thấy ít, bảo cô ở cữ kiểu gì cũng phải một ngày một con, lại còn phải để dành vài con sau này đẻ trứng cho vợ con ăn.

Anh còn muốn mua thêm nhưng bị cô ngăn lại, nhà ai ở cữ mà ngày nào cũng ăn gà, cho dù muốn tăng dinh dưỡng thì cũng có thể hầm chân giò, cá chép… Anh mới thôi.

Vịt con thì không mua nhiều, chỉ mua 10 con, hiện tại còn 8 con, để dành sau này đẻ trứng sẽ muối ăn.

Diệp Thư nhổ cỏ ngoài vườn rau, đợi đến khi nắng gắt, cô mới ném chỗ cỏ vừa nhổ vào trong chuồng gà, rửa tay rồi đi vào nhà.

Nằm nghỉ trên giường một lúc, xem giờ thấy cũng sắp đến giờ anh tan làm, cô bèn dậy đi nấu cơm.

Cũng không muốn nấu nướng cầu kỳ, cô lấy trong siêu thị ra mấy cái bánh bao, lại xào thêm hai món là được.