Kết Cục Của Kẻ Côn Đồ

Chương 9



9

“Mau tới giúp! Bà Lưu ngã xuống hố rồi, chảy nhiều m.á.u lắm!”

 

Tôi lập tức gạt chân Khương Hổ ra, cố hết sức lao về phía Đại Xuân, nhưng lại bị hắn đá mạnh ngã xuống.

 

“Tao cho mày đi cứu à?” Khương Hổ gằn giọng, mắt đỏ ngầu.

 

Hắn túm c.h.ặ.t c.h.â.n tôi, kéo mạnh ra xa, không cho tôi tiến về phía bà Lưu.

 

Tôi giãy giụa một lúc lâu, nhưng sức lực đã cạn kiệt, chỉ có thể bất lực nằm đó.

 

Thấy tôi không còn chống cự, Khương Hổ cười khoái trá, cúi xuống vỗ vỗ mặt tôi.

 

“Thế nào? Tiếp tục giãy giụa đi? Ha ha ha…”

 

Tôi lợi dụng lúc hắn sơ hở, chộp lấy một hòn đá dưới đất, đập mạnh vào đầu hắn. Hắn ôm đầu la lên, tôi lập tức bật dậy bỏ chạy.

 

“Thằng nhãi, tao g.i.ế.c mày!” Khương Hổ điên cuồng đuổi theo, may mắn bị đội cứu hộ chặn lại.

 

Mặc dù ai nấy đều thương tích đầy mình, họ vẫn gắng sức ghìm hắn lại.

 

Nhân cơ hội đó, tôi lao tới. Trước mắt tôi là một cái hố sâu, dưới đó, bà Lưu đang nằm bất động trong vòng tay Đại Xuân.

 

Cái hố này do Khương Hổ cho đào khi xây biệt thự, từng gây tai nạn cho không ít người, nhưng hắn không chịu san lấp.

 

“Ngã thì ngã thôi, c.h.ế.t thì có tao đền tiền!” Đó là câu hắn luôn nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Nhưng lần này, người bị thương là bà nội hắn.

 

Bà Lưu khi rơi xuống đã đập đầu vào đá, m.á.u loang khắp đáy hố.

 

“A Triết…” Giọng bà yếu ớt như sợi chỉ, sắc mặt trắng bệch. Máu từ trán bà vẫn không ngừng chảy, phải nhanh chóng cầm máu!

 

“Bà ơi, cố lên! Chúng cháu sẽ đưa bà ra ngay!” Tôi vội vã trấn an bà.

 

Đại Xuân nhẹ nhàng đỡ bà dậy, giúp tôi kéo bà ra khỏi hố.

 

Ngay khi tôi vừa chạm vào bà, Khương Hổ đột ngột lao đến từ phía sau, đá mạnh vào lưng tôi.

 

“Tao cho mày cứu à? Cùng c.h.ế.t đi!” Hắn gào lên như kẻ điên.

 

Cả ba chúng tôi cùng ngã xuống hố. Đầu bà Lưu lại đập xuống đất, lần này bà không còn phát ra âm thanh nào nữa.

 

“Bà ơi!” Tôi và Đại Xuân hét lên hoảng hốt.

 

Khương Hổ đứng trên miệng hố, cười ngặt nghẽo như điên dại.

 

Nhưng nụ cười của hắn nhanh chóng tắt ngấm.

 

Cuối cùng hắn cũng nhìn rõ người đang nằm dưới kia.

 

“Bà nội…?”

 


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com