Cuối cùng đội ngũ được chia làm 2 đội, Lộ Viễn Minh đích thân dẫn đầu một đội, John dẫn đầu đội còn lại. Hắn đã tiêu hao tổng cộng 2 hạt ánh sáng không màu để ngưng tụ thành đạn, 2 hạt cuối cùng còn lại sẽ là con át chủ bài của hắn.
Khi ngưng tụ, hắn muốn cả 2 loại đạn có sức mạnh tương đương nhau, kết quả chỉ có 21 viên cho súng trường và 56 viên cho súng lục. Điều này khiến hắn khóc không ra nước mắt vì sự ngu ngốc và lãng phí của hạt ánh sáng không màu.
Dù sao đi nữa thì 2 đội đã được thành lập, trong đội của Lộ Viễn Minh có 4 người, ngoại trừ hắn thì có Edward, bác sĩ tâm thần C'Thun Espit và tên đàn ông mập mạp Peter Gale. Đội còn lại gồm nhân viên an ninh John, Tom, gia sư Martha Julian và sinh viên đại học Adrian.
Khi đội được phân chia thành viên, mọi người đều từ chối Tom gia nhập nhóm của Lộ Viễn Minh đến mức Tom không nói nên lời.
Lộ Viễn Minh cũng không để ý lắm, sau khi mở cửa hầm, hắn và John lao ra liền thấy xung quanh hỗn loạn, những bức tường và hành lang xung quanh vốn đã bị hư hỏng gần như bị phá hủy hoàn toàn. Trên bức tường kim loại quanh cửa hầm có rất nhiều vết xước, đặc biệt có một xước xuyên vào ít nhất 5mm. Có vẻ như do con quái vật đầu đàn dài 10m để lại. Quả là đáng sợ!!!
Trái tim của mọi người đều trầm xuống khi nhìn thấy vết xước này, may mắn thay bọn họ mới chỉ thấy có 1 con đầu đàn, chỉ cần không quá xui xẻo thì họ chỉ gặp nhưng con quái vật bình thường mà thôi.
Đội của Lộ Viễn Minh xuất phát trước, theo sát là đội của John.
Sau khi 8 người rời đi, những người còn lại chỉ còn trẻ em và phụ nữ ở trong hầm. Đối với lũ quái vật thì họ không khác gì miếng mồi ngon để xé xác và ăn thịt.
Ra ngoài ngân hàng, C'Thun Espit liền nói: " Lộ tiên sinh, hãy đi theo tôi, khu vực này tôi rất quen thuộc. Tôi biết có một số siêu thị lớn, ngoài ra còn có một số cửa hàng nhỏ để chúng ta tìm thấy thức ăn và nước ngọt. Còn quanh đây chủ yếu là các nhà cao tầng và đại lộ. Một khi gặp phải quái vật chúng ta sẽ rất khó ẩn nấp."
"Chúng ta cứ theo kế hoạch, nếu giết được quái vật ở bên ngoài thì có thể thử lấy thịt của chúng làm lương thực, ta sẽ là người thử trước tiên nên đừng lo lắng!"
Mọi người đều sốc nhưng Edward đã rơi nước mắt và không ngừng cầu nguyện lòng thương xót của Chúa.
Sở dĩ Lộ Viễn Minh tự tin như vậy vì hắn có thể trở lại cơ thể gốc, cho nên dù bị trúng độc hay nguyền rủa cũng không sợ. Nhớ lần trước khi ở trong hốc chó cơ thể hắn gần như đã không còn nguyên vẹn, khi trở lại thì cơ thể này đã được chữa lành hoàn hảo, vậy nên thể xác và linh hồn có sự liên kết chặt chẽ với nhau.
Đi được 1 lúc, Peter liền nói: " Thưa ngài, tôi có một lời đề nghị!"
"Gọi tên ta đi, cậu muốn nói gì thì nói, chúng ta hiện tại là đồng đội với nhau nên không phải kiềm chế đâu" Lộ Viễn Minh trả lời
Peter trên mặt đầy xấu hổ, Edward thì nhìn hắn như thế tất cả mọi người đều muốn hãm hại hắn, không còn cách khác nào liền nói: " Lộ tiên sinh, trước đây ngài chưa từng dùng súng đúng không?"
" Đúng vậy, ta chưa có kinh nghiệm sử dụng. Khẩu súng lục này thuộc về tên cảnh sát da trắng đã gài bẫy ta. Hắn đã chết và đây là chiến lợi phẩm" Lộ Viễn Minh nói
Tiếp lời, Peter liền nói: "Còn nhỏ tôi được đi săn hươu và gấu với cha nên đã được huấn luyện sử dụng súng, vậy nên tôi khá thành thạo, hãy để tôi sử dụng thay ngài, tôi nhất định sẽ sử dụng tốt để bảo vệ mọi người"
Lộ Viễn Minh do dự một lát, sau đó Edward liền gầm nhẹ: "Peter ngươi rốt cuộc muốn làm gì ? Muốn tước đoạt vũ khí của Ngài sao, ngươi muốn phản bội Chúa sao!?"
Peter sợ hãi xuy tay, toàn thân run lên, sau một thoáng do dự Lộ Viễn Minh cầm khẩu súng đưa cho Peter, đồng thời nói: "Vậy an nguy của mọi người giao phó cho ngươi"
Sửng sốt cuối cùng rưng rưng nước mắt, Peter cúi đầu thật sau nói: "Cảm ơn, hãy để tôi thực hành cho ngài để ngài có thêm kinh nghiệm"
Edward định mở miệng nói gì đó nhưng nhìn thấy vẻ mặt của Lộ Viễn Minh, hắn cảm thấy vừa xúc động vừa bất lực, đành cùng đội tiến về phía trước.
Bác sĩ tâm thần C'Thun Espit đã theo dõi quá trình của Lộ Viễn Minh cho đến hiện tại, cố gắng dùng kiến thức của mình để phân tích Lộ Viễn Minh vì hắn không hi vọng tên này là Đấng Cứu Tinh, đồng thời muốn vạch trần hắn. Thời gian trôi qua hắn cũng phát hiện Lộ Viễn Minh đã thú nhận mọi chuyện, có thể sẽ có một vài bí mật nhưng xét theo lời nói, hành động và biểu cảm thì khả năng cao là hắn đã nói tất cả mọi thứ. Điều này nằm ngoài dự tính của C'Thun Espit.
Kỳ thực Lộ Viễn Minh không do dự mà đưa khẩu súng cho Peter không phải vì lo lắng sẽ có sự cố xảy ra mà hắn có ý tưởng khác.
Hắn muốn kiểm tra xem nếu hắn không phải là người xử lý quái vật thì hạt ánh sáng trắng có được hắn hấp thụ không. Ngoài ra hắn cũng có lòng tin vào Peter vì tên này trong hoàn cảnh tuyệt vọng nhất cũng không bỏ lại 2 đứa trẻ ở tòa nhà lúc trước.
Dọc đường đi những cửa hàng, ngôi nhà hay con đường xung quanh đều trong tình trạng đổ nát. Đi ngang qua một tòa nhà nhìn giống như căng tin, mọi người đi vào kiểm tra nhưng không có vật dụng gì cả, chỉ toàn là đồ đạc bị hỏng. Điều này khiến họ càng thêm thất vọng, may mắn trong tổ đội có Lộ Viễn Minh làm trụ cột nên mọi người vẫn tiếp tục di chuyển tìm kiếm.
Gần đến siêu thị mà C'Thun Espit đề cập, đột nhiên mọi người nghe thấy tiếng ồn ào, tiếng hú và đủ loại âm thanh hỗn loạn phía trước. Mọi người nhìn nhau rồi tức tốc chạy theo hướng có những âm thanh này.
Phía trước mọi người khi chạy tới là một bãi đỗ xe vô cùng rộng lớn của một siêu thị tồi tàn, hàng trăm người đang kêu gào và hỗn loạn.
Có ít nhất 30 con quái vật giống nhện có kích thước bằng con người trông rất hung ác và đáng sợ, chúng đang tấn công và dùng nọc độc để làm tê liệt những người này rồi quấn cơ thể họ bằng tơ nhện màu trắng.
Trong đám đông trăm người này, có một số ít người cầm những thanh loại dài hoặc những miếng bê tông cốt thép để kháng cự lại. Tuy nhiên do quá hỗn loạn cũng như chỉ 1 số ít người dũng cảm đứng lên chống trả nên hoàn toàn bị đám quái vật nhện này áp đảo.
Lộ Viễn Minh và tổ đội nhìn thấy cảnh tượng này không chút do dự liền nói: "Tấn công đám quái vật này Peter, Edward và C'Thun Espit hãy hỗ trợ những người trốn thoát và xoa dịu họ lại."
Khung cảnh hiện tại vô cùng hỗn loạn và không ai để ý đến tổ đội của hắn cho đến khi một tiếng súng vang lên. Một vết đạn trắng mơ hồ xé ngang không khí nhắm trúng đầu con nhện, nó run rẩy dữ dội sau đó ngã xuống đất.
Hắn nhìn thấy có một nhóm hạt ánh sáng trắng nhưng số lượng chỉ bằng một nửa so với con quái mặt người, một phần mười chỗ đó vẫn bay về phía hắn rồi dung nhập vào cơ thể.
Đám đông trong lúc hỗn loạn đều vô thức nhìn về tổ đội của Lộ Viễn Minh, Peter tiếp tục nổ súng, một con nhện khác lại bị xuyên thủng.
Sau khi 2 con nhện bị tiêu diệt, đám đông này vô cùng vui mừng kèm những tiếng hò reo và khóc lóc.