Tôi cũng chẳng phải dạng quá thanh cao gì tiền đó, không lấy thì uổng.
Thế nên tôi tiện tay chọn một căn nhà trong số đó, rồi dọn ra ngoài sống cùng Cầu Cầu.
Tin tức trong cái giới này luôn truyền nhanh như lửa gặp gió.
Chuyện tôi chuyển ra khỏi biệt thự nhà họ Lục, chắc chưa đầy một ngày đã lan khắp nơi.
Không ít quý bà rủ nhau đến nhà tôi, bóng gió hỏi han dò chuyện.
Thật ra tôi cũng chẳng có gì để giấu — ai hỏi gì, tôi cứ nói thẳng, không né tránh.
Đang nấu cơm cho Cầu Cầu thì điện thoại đổ chuông.
Là số lạ. Tôi cứ tưởng lại có người nào đó đến hỏi chuyện nên tiện tay bắt máy.
Kết quả, đầu dây bên kia vang lên giọng khàn khàn của Chu Trạch.
Đúng là quỷ hồn không tan.
Tôi lập tức muốn cúp máy.
Dường như hắn đoán được tôi chẳng buồn phí thêm giây nào cho hắn, liền vội vàng nói một câu, đủ khiến ngón tay tôi đang đặt trên nút kết thúc cuộc gọi run lên, không thể ấn xuống nổi.
“Bạch Tiểu, em có biết người đàn ông trên giường em tối hôm đó, bốn năm trước là ai không?
Hahaha — là Lục Thành đấy! Là Lục Thành!
Con của em chính là con ruột của Lục Thành!”
Cái đĩa ướt nước trên tay tôi tuột khỏi ngón tay, rơi xuống sàn.
📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép! 📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Choang — một tiếng vỡ rất lớn.
Cũng vang vọng rõ ràng qua điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -