Khi Anh Nhìn Lại

Chương 2



Một người ở trong Xã hội tinh anh quần áo lúc nào cũng ngăn nắp gọn gàng, thứ 2 là tốt nghiệp bằng danh giá, làm việc ở CBD office building cao cấp, ở trên đoạn đường tấc đất tấc vàng của trung tâm thành phố;

Một người thì ở trong một xã hội túng thiếu tầm thường, từ thành phố về đây thuê nhà,ở trong một nông thôn xa xôi, thời gian để đến được đây cũng phải mất một tiếng rưỡi, mỗi ngày may mắn nhất là có thể cướp được một chỗ ngồi ở trên tàu điện ngầm.

Chu Y Y có lúc nghĩ, Thật ra cô không có kém cỏi như vậy, có lẽ cô giống đại đa số người sống ở tân thành chẳng qua là đi so sánh với Tiết Bùi, cho nên có vẻ mới thấy cô là người keo kiệt, nghèo túng như vậy.

Đang nghĩ ngợi, di động đặt trên bàn trà vang lên, là một thông báo từ WeChat.

Tiết: 【 Tớ đến nơi rồi. 】

Tất nhiên, Chu Thiến cũng thấy được WeChat này, đôi mắt chợt  sáng lên.

Cô không nghĩ tới, Chu Y Y nói rằng có một người đến đón bọn họ hoá ra đó chính là Tiết Bùi, Cảm xúc nhất thời có chút xúc động, nhân tiện miệng nói: "Đúng rồi, Tiết Bùi hiện tại đang yêu đương à, cậu ấy cùng với những người kia chia tay lâu rồi, còn chưa tìm bạn gái sao?"

"Không biết, Không thấy cậu ấy gần đây nhắc gì đến."

Chu Y Y hình như không có hứng thú gì với đề tài này lắm, từ phòng ngủ đẩy va li ra, lại ra ban công thu quần áo, rất nhiều quần áo được đặt ở máy giặt.

"Thì chính là cậu ấy chưa có, hai người có quan hệ tốt như vậy, nếu cậu ta có bạn gái,chắc chắn sẽ nói cho cậu biết," Chu Thiến lẩm bẩm, "Không đúng,  Với điều kiện này của Tiết Bùi, nếu làm ở trong công ty chúng ta, cả xương cốt đều bị gặm không chừa cái nào, chỉ tính riêng gương mặt kia,lực sát thương cũng đủ lớn. Cậu nói xem, cậu ta vẫn luôn một mình, có phải là đang đợi một người nào đó hay không?"

Chu Y Y rửa cái ly trên tay một chút, Tư vị không rõ trào lên, dạ dày có chút đau.

Cô vẫn lập lại câu nói vừa rồi: "Không biết."



Mới vừa thu dọn xong đồ đạc , Chu Y Y cùng Chu Thiến đang định xách hành lí đi xuống, liền có người gõ cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Chu Thiến cách cửa gần nhất, giây tiếp theo liền mở cửa ra.

Chỉ là, cửa vừa mở rộng, Chu Thiến liền ngây ngẩn cả người, Lời dạo đầu đã chuẩn bị tốt chợt bị nuốt trôi hết vào trong cổ họng. Cô lập tức quay đầu nhìn Chu Y Y, ánh mắt kia tràn đầy tìm tòi nghiên cứu cùng nghi hoặc, giống như đang muốn hỏi bây giờ chuyện gì đang xảy ra.

Chu Y Y khó hiểu, hướng mắt nhìn đến khiá cửa, từ góc độ của cô, Đập vào mắt đầu tiên chính là một đôi đôi giày cao gót loã sắc hiệu Valentino, cô từng nhìn thấy giá cả của nó trên một quyển tạp trí, nhớ không nhầm thì chính là nửa năm tiền thuê nhà của cô. Có thể tưởng tượng rằng đôi giày này nhất định có một chủ nhân vô cùng Mỹ lệ, cô ấy nhất định sẽ không ở ngoại ô xa xôi, cũng sẽ không trong một căn phòng trật trội trên trần nhà còn dính đầy mạng nhện.

Chu Y Y đang định mở miệng trước, thì chủ nhân của giày cao gót liền đứng ra trước chào hỏi, thanh âm vẫn dễ nghe giống như nhiều năm trước: "Đã lâu không gặp, Y Y."

Lại lần nữa nhìn thấy Giang San Văn, không nghĩ tới chính là ở một nơi như này, tại một ngôi nhà cũ nát , Ở cái nơi mà cô đang sống khốn khổ túng thiếu mà nhìn không sót một chỗ nào, Trong nháy mắt, Gương mặt Chu Y Y phát ngốc, gương mặt nóng lên.

Nhưng trong lúc vẫn còn hốt hoảng, cô lại cảm thấy trong lòng không chịu nổi tình huống như vậy phảng phất như là đang nhớ lại những điều đã xảy ra thật lâu trước kia, trong vài giây, trong đầu nảy ra vô số đoạn ngắn, từ cao trung cho đến đại học, người đứng bên cạnh Tiết Bùi luôn luôn thích hợp như thế.

Tựa như hiện tại, giờ này khắc này, Giang San Văn đang ở bên cạnh Tiết Bùi, đứng đối diện với cô.

Hôm nay Tiết Bùi ăn mặc rất chỉn chu, như là mới từ tiệc rượu đến đây, tây trang giày da, trên người thoang thoảng hương vị nước hoa mùi gỗ, khoé môi anh treo lên nụ cười nhàn nhạt hướng về phía cô .

"Làm sao vậy, sắc mặt lại kém như vậy," Tiết Bùi ghé sát vào mặt cô quan sát, Mùi hương nước hoa kia cứ quanh quẩn bên chóp mũi cô: "Có phải bị cảm cúm rồi không?"

"Không có," Chu Y Y lui về sau lé tránh, cứng đờ mà lui một bước, cô quay đầu nhìn về phía Giang San Văn, chào hỏi, "Đã lâu không gặp, nhưng mà tại sao các cậu lại lên đây, tớ đang định cùng Thiến Thiến mang hành lí đi xuống."

"Do tớ muốn đi lên xem một chút, tiện thể có thể giúp các cậu mang hành lí xuống." Giang San Văn nói xong liền duỗi tay cầm lâý túi hành lí.

"Không cần phiền đến cậu, hai chúng tớ có thể xách xuống."

Chu Thiến mới từ trong khiếp sợ mà lấy lại tinh thần, mắt nhìn thân ảnh Giang san Văn,cũng ngượng ngùng mà giúp cô sắp xếp lại đồ vật, không để cho quần áo của hai người kia bị dơ.

Nói xong, Chu Thiến kéo Chu Y Y qua một bên, nhỏ giọng hỏi: "Tình huống này là như thế nào, hai người bọn họ làm lành rồi sao? Tin Tức lớn như thế này, Trong ban thế mà không người nào biết."