Kỳ thật, Trong lòng Hiểu Vân có chút bất bình thay Chu Y Y, tuy rằng cô mới đến công ty này làm mới nửa năm, nhưng cô thấy, năng lực làm việc của Chu Y Y so với những người hiện hữu trên danh sách còn tốt hơn, hơn nữa còn chăm chỉ nỗ lực, cô ấy chỉ không thích thể hiện bên ngoài với các lãnh đạo, cũng không giỏi giao tiếp với nhóm lãnh đạo. Có đôi khi cô ấy độc lập hoành thành công việc của chính mình, công lao thường lại bị chia cắt thành 5 phần.
Cô bỏ nhiều thời gian làm nhất, nhưng lại được ít thù lao nhất.
Chu Y Y không thích thể hiện, cũng vẫn luôn luôn không tranh không đoạt, do đó cô làm việc ba năm, vẫn còn dậm châm ở cương vị hiện tại, vẫn luôn thoải mái trong thế giới xoay vòng này, tuân thủ quy tắc cũ, ngày qua ngày.
Hiểu Vân cũng không biết loại tính cách này có tốt không, nhưng rất dễ dàng thua lỗ trong công việc.
Loại tính cách này của cô còn được phản anh ở cách tìm bạn đời, Hiểu Vân đã từng gặp qua bạn trai của Chu Y Y, là một người có diện mạo rất thành thật đáng tin cậy, nhưng cô vẫn luôn luôn cảm thấy giữa hai người này không có ngọn lửa cháy nào, chẳng qua sau khi cùng hắn ở bên nhau, tươi cừoi trên mặt Chu Y Y nhiều thêm một chút, tính cách cũng rộng rãi ra không ít.
Cô đã từng hỏi qua Chu Y Y, vì sao lại ở bên hắn, cô ấy nói: "Bởi vì chúng tớ là bạn cùng lớp thời cấp 3, hiểu tận gốc rễ, người trong nhà cũng thích,"
"vậy chị yêu hắn không?"
Cô ấy lúc đó chỉ trầm mặc một lúc, rồi mìm cười mà không có trả lời.
—
Giữa trưa, Chu Y Y đến một quán cà phê gần đó ăn cơm trưa.
Ăn được một nửa, Chu Viễn Đình không biết sao lại gọi video cho cô.
Đã 12 rưỡi rồi, nó giờ này không phải nên ngủ trưa sao?
Điện thoại vừa được kết nối, Chu Viễn Đình cố ý hỏi: " Chị đang ăn cơm à?"
Hôm nay giường như tâm trạng rất tốt, cười đến tận mang tai.
Xem thấy bối cảnh xung quanh hình như là sân thể dục ở trường, mặt sau còn có một biểu ngữ màu đỏ, với dòng chữ:"Nhiệt liệt chào mừng cựu học sinh nổi tiếng cuả trường.", nhưng dòng chữ đằng sau đã bị chặn tầm nhìn.
"Có việc gì thì nói nhanh." Chu Y Y tức giận mà nói thêm, "Vay tiền thì không cần nói gì nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Vãi, em cũng không thiếu tiền đâu nhé, em có thiếu tiền cũng sẽ không tìm đến chị." Chu Viễn Đình khinh thường mà bĩu môi, ngẩng đầu lên, " em chính là muốn chia sẽ niềm vui cho chị thôi."
Thấy miệng nó bĩu môi, mừng rỡ giống như một đứa ngốc, Chu Y Y cảm thấy buồn cười, thuận miệng hỏi nó: "Có chuyện gì làm mày vui như vậy?"
"Chị, em nói với chị nha, em khả năng sắp trở nên nổi tiếng ở trong trường rồi."
Chu Y Y hứng thú, tưởng là hắn làm chuyện khác người gì đó, chiếc đũa cũng thả xuống: "Nào, kể một chút đi, mày đã làm cái gì?"
Nhớ lại chuyện sáng nay, Chu Viễn Đình lông mày cũng treo theo sự vui sướng: "Anh Tiết Bùi hôm nay tới trường học của chúng em, anh ý được hiệu trưởng mời tới chia sẻ với những bạn cùng trường, buổi sáng, lúc anh ý diễn thuyết trên trước toàn trường, còn cố ý nhắc tới em, một khắc kia, chị có biết cái gì gọi là trở thành tâm điểm của sự chú ý không, lập tức mấy ngàn ánh mắt đều nhìn ở trên người em, chủ nhiệm lớp chúng em cũng quay đầu nhìn em...."
"......"
Nghe được tên Tiết Bùi, Chu Y Y chỉ cảm thấy vị của đồ ăn đều trở nên thiu thối.
"Chị, Chị có phản ứng gì vậy? chị không tò mò anh tiết Bùi nói gì sao?" Chu Viễn Đình bất mãn thái độ lãnh đạm của cô.
"À, cậu ấy nói gì?"
"Anh ấy nói, anh ấy có một đứa em trai ở lớp 12 lớp 2, tên là Chu Viễn Đình, mong mọi người giúp anh ấy giám sát em học tập."
Chu Viễn Đình nói đến mặt mày hớn hở, đắc ý cả người gần như nhảy dựng lên: "Trời ơi, bây giờ toàn trường đều biết em có một người anh trai là thủ khoa đại học, đều tìm em hỏi thăm này nọ, dù sao anh ấy cũng rất đáng kính nha.:
"Nói xong chưa?"
Chu Y Y mặt không biểu cảm mà nghe hết.
Chỉ vì cái này mà giữa trưa phải gọi điện cho cô.
Chu Viễn Đình đúng là vô cùng rảnh rỗi.
"Ôi, dù sao chị cũng không hiểu."