Ta sững người, giọng hắn thờ ơ, như thể đang kể lại một chuyện rất đỗi bình thường: "Vốn dĩ lẽ ra sau khi nàng tìm thấy Cẩm Chi, sẽ bị người của Hoàng hậu ám sát."
Ta nghe xong, chợt giật mình kinh hãi.
"Sau khi Cẩm Chi khai ra kẻ chỉ đạo là Hoàng hậu với nàng, bà ấy sợ nàng sẽ báo chuyện này cho ta, từ đó khiến ta sinh lòng hiềm khích với Hoàng hậu, sau này không bảo vệ vị trí Thái hậu của bà ấy, thế là g.i.ế.c nàng."
"Tuy về sau ta vẫn sẽ biết chuyện này, vẫn sẽ có hiềm khích với bà ấy, nhưng, ta không thể để nàng chết."
"Cho nên, khi nàng đi tìm Cẩm Chi, ta đã sớm đến Nghi Xuân Lâu chờ sẵn, trước khi nàng ấy khai ra Hoàng hậu với nàng, ta đã ra tay g.i.ế.c nàng ấy trước. Sau đó lạnh nhạt với nàng, để Hoàng hậu dỡ bỏ phòng bị với nàng."
"Sau này, ta quay về xem, phát hiện cốt truyện quả nhiên đã thay đổi." Hắn dừng lại một chút, giọng điệu thay đổi: "Nhưng trên sách lại xuất hiện ngày c.h.ế.t mới của nàng."
"Ta sẽ trúng tên ở phía sau, c.h.ế.t trong đống đá lăn." Ta nói.
Tề Duệ đau lòng nhìn ta một cái: "Những gì nàng thấy, là cốt truyện sau lần thay đổi thứ ba rồi."
Ta: "?"
"Ta g.i.ế.c Cẩm Chi, cốt truyện quả nhiên thay đổi theo, có điều sau này, trong sách lại xuất hiện miêu tả nàng vì sẩy thai quá đau buồn, mắc bệnh uất ức, c.h.ế.t trong khuê phòng ở phủ Thừa tướng."
"Cho nên, ta mới quyết định đưa nàng đến phương Bắc, và nàng lại thoát c.h.ế.t một kiếp."
Ta nghe xong, nước mắt đã không ngừng rơi xuống, lòng âm ỉ run rẩy, vòng tay qua cổ hắn ôm lấy hắn.
Khó có thể tưởng tượng trong khoảng thời gian này, hắn đã mệt mỏi đến nhường nào, ta vùi đầu vào vai hắn, giọng khàn đi: "Sau này tất cả mọi chuyện chàng đều phải nói với thiếp có được không? Thiếp cùng chàng cố gắng, cùng chàng nghĩ cách."
Tay hắn ôm chặt ta hơn, nói: "Được, nàng yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được cách phá giải cuốn sách số mệnh này."
Ta cảm nhận được nhịp tim rõ ràng của hắn, mặt trời gay gắt của phương Bắc xuyên qua doanh trướng vương lên vạt áo chúng ta, hơi ấm trước sau càng lúc càng rõ ràng, cho đến khi hơi ấm tràn ngập trong phòng.
Tề Duệ cúi mày nhìn ta, muốn nói lại thôi, mở miệng liền giáng cho ta một đòn chí mạng: "Trong lòng nàng, Bản cung là gì? Thẩm Hành lại là gì?" Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, như thể hôm nay ta không đưa ra một câu trả lời khiến hắn hài lòng, hắn sẽ không bỏ qua.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Ta cười một tiếng, nói: "Đối với Thẩm Hành, là tình nghĩa từ nhỏ. Nhưng chỉ là tình bạn, hắn là một người ca ca rất tốt, ta quan tâm hắn, nhưng không có tình cảm nam nữ với hắn."
Tề Duệ nhìn ta, ánh mắt cháy bỏng: "Vậy còn ta?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Đối với chàng... là thích, kiểu tình cảm nam nữ đó."
Nói xong, mặt ta lập tức đỏ bừng. Ánh mắt hắn trong như nước, như núi Đào Mục, dường như đã thở phào nhẹ nhõm,
"Không biết từ khi nào, nhất cử nhất động, mỗi cái cau mày, mỗi nụ cười của nàng đều có thể kéo động tâm thần của ta, mỗi khi nàng và Thẩm Hành đi gần nhau, lòng ta lại rối bời như tơ vò, sau này, ta mới nhận ra, ta đã thích nàng rồi, ta đối xử tốt với nàng, đều là thật lòng, tuyệt đối không phải vì nàng mang huyết mạch của ta."
Hắn vội vàng bày tỏ tấm lòng, sợ ta phút chốc sẽ tuột đi mất.
Bỗng nhiên, bóng dáng một người lóe lên trong đầu ta, ta chủ động hỏi hắn: "Thế còn bé cung nữ của người? Người giải thích thế nào?"
Hắn ngỡ ngàng: "Bé cung nữ nào?"
Hắn còn giả ngây giả ngô! "Cầm Du đó."
Tề Duệ nghe xong thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói: "Cầm Du là Hoàng muội ruột của ta, muội ấy mới là Lục công chúa thật sự."
Lục công chúa? Lục công chúa bị gả đi phương Bắc hòa thân? Vì Lục công chúa mà dẫn đến trận chiến này?
Tề Duệ kể hết tất cả mọi chuyện cho ta. Thì ra, Lục công chúa bị gả đi phương Bắc hòa thân là giả!
Ba năm trước, nước ta và nước phương Bắc chiến tranh gián đoạn một năm, quốc lực hai bên dần suy yếu, buộc phải ngừng chiến nghị hòa.
Phương Bắc đề nghị sẵn lòng cắt nhượng hai thành, nhưng với điều kiện phải cưới một công chúa của triều ta.
Lục công chúa từ nhỏ tính cách thẳng thắn, nàng ấy không thích Hoàng hậu là mẫu thân nuôi, mà đương nhiên Hoàng hậu cũng không ưa nàng ấy. Cho nên, trong sự kiện trọng đại hòa thân này, Hoàng hậu gây khó dễ, khiến gần một nửa đại thần trong triều đều cử tiến Lục công chúa.
Nhưng ai cũng biết gả đi hòa thân sao có thể là chuyện tốt đẹp. Để Lục công chúa ở lại kinh đô, Tề Duệ đã tạo thân phận giả của Lục công chúa, giấu muội ấy trong Đông Cung, còn Lục công chúa gả đi phương Bắc là tử sĩ của Đông Cung.
Trận chiến với phương Bắc này cũng là do Tề Duệ đã lên kế hoạch từ ba năm trước.
Lục công chúa giả bị đưa đi phương Bắc trong ba năm này đã thu thập tình báo về binh lực, dự trữ lương thảo của phương Bắc, rồi chờ thời cơ giả c.h.ế.t để khơi mào mâu thuẫn giữa hai nước, sau đó nước ta lấy lý do này mà chinh phạt đất nước phương Bắc.
Các quan đều tưởng Tề Duệ nhớ thương muội muội ruột, tìm một cung nữ có tướng mạo giống Lục công chúa, nào ngờ chỉ có Hoàng hậu phát hiện ra điểm bất thường. Bị Tề Duệ uy hiếp, Hoàng hậu cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở.
Nghe vậy, trận chiến này quả là đã được mưu tính vẹn toàn. Nhưng vì sao cuối cùng Thái tử lại thất bại? Rốt cuộc là khâu nào đã xảy ra sai sót?