Khổ Sở Theo Đuổi Thái Tử Phi

Chương 7



Thái độ thù địch của bà ấy quá lớn, ta đang định phản bác, Tề Duệ đã nhanh chân mở miệng trước, hắn đoan trang ngồi đó, như thể vô ý nói: "Mẫu hậu có ý gì vậy? Là nói gia thế của Thừa tướng không trong sạch sao?"

Lời này vừa thốt ra khiến các quan đại thần sững sờ, sắc mặt Hoàng hậu rõ ràng cứng ngắc lại.

Trong lúc giằng co, một giọng nói trong trẻo dễ nghe vang lên: "Xin Điện hạ nén giận, theo nô tỳ thấy, chẳng qua Hoàng hậu nương nương là quan tâm quá hóa loạn. Huống hồ, thân thế cũng không phải một hai câu là có thể nói rõ, dù sao, lấy giả làm thật cũng là chuyện thường tình."

Tuy thái độ của nữ tử cung kính, nhưng vẫn cảm nhận được ý đối chọi gay gắt, người đó chính là bé cung nữ bên cạnh Tề Duệ.

Tuy nàng ấy nói bóng nói gió, nhưng lại cho ba người chúng ta một lối thoát.

To gan như vậy không giống hành động của một cung nữ bình thường. Hơn nữa, "lấy giả làm thật" là ý gì, nghe ra lại giống như đang châm biếm Hoàng hậu?

Càng kỳ lạ hơn là, không ai trách tội sự vô lễ của bé cung nữ này, chuyện này liền theo ca vũ mà trôi qua.

Nghĩ đến sự để tâm của Tề Duệ đối với nàng ấy, sự khoan dung của Hoàng hậu đối với nàng ấy, chắc chắn thân phận của nàng ấy không hề đơn giản.

Khi nàng ấy đi ngang qua ta, liếc nhìn ta một cái, ngũ quan nàng ấy tinh xảo nhỏ nhắn, đôi mắt long lanh, trông rất đáng yêu.

Ta khẽ nói lời cảm ơn với nàng ấy. Nhưng nàng ấy không hề cảm kích, "hừ" một tiếng, liền ngênh ngang bỏ đi.

Ta đã sớm quen với sự tùy hứng vô lễ của nàng ấy, nhưng lần này Tề Duệ lại không đuổi theo.

"Ngài không đuổi theo sao?" Ta hỏi hắn.

Hắn xoa xoa giữa trán: "Mặc kệ nàng ấy đi, nàng ấy cũng nên hiểu chuyện rồi."

Nói thật, đây là lần đầu tiên giữa ta và nàng ấy, Tề Duệ lại chọn ta.

"Xin lỗi, khiến nàng kinh sợ rồi." Trên đường về cung, Tề Duệ nói với ta.

Ta lơ đãng, nhưng nghe được lời này vẫn thấy lòng thắt lại: "Đa tạ Điện hạ đã giải vây cho thiếp."

Hắn khẽ cười: "Nàng với ta không cần nói lời cảm ơn, có ta ở đây, nàng sẽ không chịu chút tổn thương nào."

Ta ngẩn ra một chút, nhìn hắn, dưới ánh trăng, hắn càng thêm thanh tú, mặt như ngọc, dáng người cao thẳng, trong mắt chứa ý cười, nhìn vào khiến lòng người bất an.

Đêm đến, đây là lần đầu tiên ta ngủ không an giấc. Trong lúc ngủ, ta còn làm Thái tử tỉnh giấc mấy lần.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngày hôm sau hắn phải lên chầu sớm, ta cảm thấy vô cùng hổ thẹn.

Thế nhưng hắn lại nói, không sao, ngủ cùng ta kỳ thực chẳng mấy đêm được yên ổn.

Ta: "..."

Thế nhưng, buổi chầu sớm ngày hôm sau lại xảy ra một chuyện khiến người ta kinh ngạc.

Nghe nói trên triều đình, phụ thân ta và Thẩm lão suýt nữa đã đánh nhau!

Hoàng thượng khó xử vô cùng, phải đứng giữa triều đình mà khuyên can hai bên.

Ta không hiểu.

Hai người bọn họ chẳng phải là bạn chí cốt sao? Bọn họ chẳng phải đều là phe của Nhị hoàng tử sao?

Bọn họ trước nay chẳng phải đều cấu kết với nhau sao? Chẳng lẽ, sau khi phụ thân biết ta sắp làm Thái tử phi thì đã đổi phe sao?

- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.

Trong cung chuyện gì cũng chậm, chỉ có chuyện phiếm là truyền nhanh nhất.

Ta tùy tiện kéo một cung nữ đến hỏi.

Nguyên nhân cha ta và Thẩm lão cãi nhau lại vì chuyện Thẩm Hành cưới vợ!

Bệ hạ vốn có ý muốn ban hôn cho Thẩm Hành và công chúa Thanh Nguyệt. Phụ thân ta nghe xong liền phản đối, nói triều ta chưa từng có tiền lệ công chúa gả cho võ quan.

Thẩm lão nghe xong, xù lông lên. Nói triều ta cũng chưa từng có tiền lệ thứ nữ gả cho Thái tử, vì sao con gái nhà ngươi có thể, mà con trai nhà ta lại không được!

Phụ thân ta vốn đã không thích ta gả cho Thái tử, lời này vừa thốt ra, càng đẩy mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm.

Đến nỗi khi bãi triều, bọn họ vẫn còn chỉ mặt nhau mà mắng chửi.

Suy nghĩ lại, như vậy, hai vị thủ lĩnh lớn của phe Nhị hoàng tử đã bất hòa, vậy mối đe dọa đối với Thái tử chẳng phải càng nhỏ hơn sao?

Chẳng trách gần đây tâm trạng Tề Duệ đều rất tốt, kể từ khi Nhị hoàng tử mất trí nhớ, hắn làm việc gì cũng thuận buồm xuôi gió, Hoàng đế đối với hắn đặc biệt ưu ái, ngay cả chuyện hoang đường hắn muốn lập ta làm Chính phi cũng chiều theo hắn.

Ta lờ mờ cảm thấy, chiều gió sắp thay đổi rồi.