Chỉ Vì Một Bát Mì Này
Bây giờ ở đây có ma lạt thang, cô bạn nhỏ cũng muốn khoe khoang với chị họ mình, nghe người trong xưởng nói, món ma lạt thang này là “độc nhất vô nhị”, ngay cả trên thành phố cũng chưa thấy.
Lục Ngọc nói: “Thứ Bảy có bán một ngày, Chủ Nhật thì nghỉ nhé!” Cô ấy cũng cần nghỉ ngơi một chút.
Những người này nghe nói thứ Bảy vẫn bán, lập tức chạy đi thông báo với nhau. Lục Ngọc nhìn cái khí thế này, trong lòng dấy lên dự cảm chẳng lành. Vốn dĩ tính thứ Bảy bán qua loa một chút, ai dè tình hình này khéo lại còn bận rộn hơn cả ngày thường.
Quả nhiên, thứ Bảy tiệm vừa mở cửa, đã có người ùn ùn kéo tới ăn.
Hôm nay họ được nghỉ, không còn bận bịu như ngày đi làm. Cả một ngày, người ra người vào không ngớt.
Buổi trưa, Lục Ngọc nhìn thấy một cô gái diện bộ cánh thời thượng, môi tô son đỏ chót đi tới, nói với cô em họ bên cạnh: “Đây chính là cái thứ ma lạt thang mà em nói đấy à?”
Cô ấy vốn là một nữ trí thức, thường ngày làm công việc văn phòng, lúc nào cũng giữ vẻ đoan trang.
Sở dĩ về đây là vì ông bà nội ngã bệnh, cần về thăm nom. Cô ấy cho rằng nơi này chẳng có món gì ra hồn cả.
Theo cô ấy kể, trên thành phố mới mở một tiệm há cảo, mua há cảo còn được tặng kèm một ly nước sơn trà, khách khứa tấp nập.
Kết quả là cô em họ cứ nhất quyết nói ở đây có một quán ngon, rồi bí mật dẫn cô ấy đến tận nơi. Đến nơi, thấy cái quán nhỏ xíu này thì liền tỏ vẻ khinh thường, nhưng rồi ngửi kỹ lại, mùi thơm nức mũi, quyến rũ lạ lùng, đúng là chưa từng ngửi qua bao giờ.
Cô em không nhịn được nuốt nước bọt: “Chúng ta vào xem thử đi!” Dù sao cũng đã cất công tới đây rồi.
Lúc này mới mười giờ sáng, còn chưa phải giờ ăn trưa, nhưng quán ăn gần như đã chật kín chỗ, phải ngồi ghép bàn với người khác.
Cô em họ nhanh nhẹn chọn được chỗ, thành thạo đặt đồ lên ghế giữ chỗ, rồi quay sang người chị họ bảo: “Đi nào, chúng ta đi lấy đồ ăn!”
Lấy đồ ăn? Người chị họ chưa từng nghe nói đến cách này bao giờ, thấy thật lạ lẫm.
“Để em dẫn chị đi xem thử!” Cô em bỗng nhiên có dịp được khoe khoang đôi chút, thì ra đối mặt với người chưa từng trải như chị mình, cảm giác tự mãn dâng lên ngùn ngụt.
Hai chị em vội vàng đi tới.
Tại quầy đồ ăn cạnh cửa sổ, tổng cộng có hơn hai mươi loại rau củ tươi ngon, chỉ cần cầm một cái rổ nhỏ, muốn ăn gì thì cứ việc tự tay thêm nấy, cách này quả thật mới mẻ vô cùng.
Người chị họ nhìn số rau này đều trông rất đỗi bình thường, chẳng biết nên chọn món nào cho ngon.
Nhưng cô em họ đã quen thuộc lắm rồi, cô bé thích khoai tây thái lát và rong biển, chỉ thấy rong biển giòn giòn, ngọt mát, khoai tây thái lát cũng giòn rụm, là hương vị cô bé chưa từng ăn qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Người chị không biết cái nào ngon, liền chọn đầy nấm và đậu phụ khô mình thích.
Các loại rau xanh khác cũng thêm mỗi thứ một ít, cuối cùng mang ra đưa cho cô chủ xinh đẹp.
Trong lòng người chị thầm kinh ngạc, ở thành phố lớn cũng chưa từng thấy cô gái nào xinh đẹp đến thế, sống ở cái huyện lỵ này thì thật là phí của trời.
Cô khẽ ghé tai em họ nói nhỏ.
Cô em họ chỉ đáp: “Chị đừng có nghĩ vẩn vơ, cô chủ nhà người ta, một ngày kiếm được còn hơn cả năm lương của chị đấy.”
Người chị không tin, bát mì ma lạt thang chỉ một đồng bạc thế này thì có gì mà đắt chứ?
Cô em họ cũng không giải thích nhiều với chị mình, chỉ đứng bên cạnh nói: “Lấy thêm hai chai nước cam ướp lạnh nữa!”
Sau đó hai người cầm bát mì nóng hổi, mang về chỗ ngồi của mình. Chẳng mấy chốc đã bắt đầu nêm nếm, gia giảm hương vị.
Cô em họ thích ăn vị cay tê chua ngọt, người chị không rành, cũng gọi theo y chang cô em.
Cuối cùng một bát ma lạt thang nghi ngút khói được bưng ra. Người chị họ còn nói: “Nhiều đồ thế này, chắc chị ăn không hết đâu!”
Đợi tới khi bê tới bàn, trộn đều tay, từng sợi mì đều thấm đẫm nước sốt đậm đà.
Đặc biệt là tương vừng sóng sánh bên trên, sau khi hòa quyện cùng vị chua cay ngọt khác, ăn vào chỉ còn biết ngạc nhiên đến sững sờ.
Từng thớ vị giác như bừng tỉnh, thi nhau nhảy múa, chưa từng nếm qua món nào ngon đến thế. Người chị họ còn nói nhiều như vậy cô không ăn hết, nhưng cuối cùng, ngoài nước dùng, ngay cả một sợi mì cũng chẳng còn, ngon tuyệt cú mèo.
Người chị lập tức nói: “Hay là ngày mai chị lại ghé tiếp nhỉ!”
Cô em họ hiểu rõ ý đồ ẩn sau lời nói của chị mình, bảo: “Ngày mai cô chủ đóng cửa nghỉ ngơi rồi!”
Người chị lập tức sốt ruột hỏi: “Thế thì tuần sau nhất định phải tới nữa.”
Cô em hỏi lại: “Chỉ vì mỗi bát mì này thôi ư?”
Người chị hừ một tiếng, ngoài miệng thì chối bay biến, dẫu có nghĩ vậy cũng đâu thể nói ra!
Nhưng bát ma lạt thang này thật sự ngon tuyệt vời chưa từng thấy bao giờ.
Phạm Khắc Hiếu