Không Là Chính Tuyến, Vẫn Là Của Nhau

Chương 393: Thi Tài Làm Cá Viên



 

Sư phụ Từ cũng chẳng khách khí, ông gắp ngay một viên, thổi phù phù mấy cái. Bên trong viên cá viên đang ngập nước dùng nóng hổi, nếu cắn vội e rằng sẽ bỏng rát đầu lưỡi.

 

Mà sau khi cẩn thận cắn một miếng, vị tươi ngon, mềm mịn, ngọt lịm như tan chảy khắp khoang miệng.

 

Đây quả thực là món cá viên đạt đến độ hoàn hảo.

 

Không ngờ cô gái này lại thật sự biết làm. Sư phụ Từ nổi tiếng là người có tính khí cổ quái, ban nãy còn tức tối là vậy, nhưng khi nếm thử món cá viên Lục Ngọc làm ra, mọi bực tức trong lòng ông đều tan biến.

 

Ông còn không tiếc lời khen một câu: “Ngon thật!”

 

Người phụ nữ đứng phía sau, tức con dâu ông, cũng tấm tắc khen ngon khi nếm thử món cá viên này. Nếu phải nói một câu không sợ bẽ mặt, thì dù gia đình có gia truyền nghề làm cá viên, nhưng cá vốn đắt đỏ, họ cũng chẳng mấy khi đủ tiền mà mua.

 

Đã lâu lắm rồi chị ấy không được ăn món này.

 

Lần gần nhất là khi chị ấy về nhà chồng, được bố chồng vui vẻ trổ tài một bữa. Nếm thử bát cá viên của Lục Ngọc bây giờ, mùi vị quả thực không hề kém cạnh món của bố chồng làm.

 

Sư phụ Từ nói: “Nếu cô đã làm ngon đến vậy, cô tới tìm tôi làm gì?”

 

Lục Ngọc đáp: “Cháu muốn nhập hàng ạ!”

 

Rất nhanh cô lại nhớ tới một chuyện: “Chú có biết làm đậu phụ cá không ạ?”

 

Món cá viên của Sư phụ Từ là gia truyền, ông cũng thạo làm tôm viên, nhưng “đậu phụ cá” thì ông chưa từng nghe nói đến.

 

Nghe vậy, Lục Ngọc lập tức sơ chế nốt con cá còn lại, sau đó thị phạm cách làm. Cô hấp chín phần thịt cá đã quết nhuyễn, rồi cắt thành từng khối vuông vắn.

 

Cuối cùng, cô chiên vàng nhẹ trên chảo dầu. Món đậu phụ cá làm ra có thớ thịt chắc, lại mịn màng, khi ăn vào thì tươi ngon, ngọt lịm, quả thực không hề thua kém món cá viên.

 

Là một nghệ nhân lão làng như Sư phụ Từ, ông chưa từng nếm qua món đậu phụ cá này, lại càng không ngờ Lục Ngọc lại công khai truyền thụ bí quyết ngay trước mặt.

 

Phải biết, thông thường những người làm nghề này đều giữ kín bí quyết gia truyền. Dù cho những người sành ẩm thực chỉ cần nhìn qua một lần là có thể nắm bắt được đại khái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Khách khứa chẳng học được gì từ ông, trái lại ông lại học thêm được một phương pháp mới. Cảm giác này khiến ông đôi chút bất an.

 

Lục Ngọc nói: “Sư phụ Từ, cháu đã làm xong rồi, giờ đến lượt chú rồi ạ.”

 

Giống như một lời thách thức vậy.

 

Chẳng biết Sư phụ Từ lấy đâu ra sự hăng hái, ông liền nói ngay: “Được thôi, để lão già này trổ tài cho cô bé xem mặt!” Lời vừa dứt, người con dâu đứng cạnh ông đã trừng to mắt kinh ngạc.

 

Bố chồng chị ấy đã lâu lắm rồi không đích thân xuống bếp.

 

Lục Ngọc đứng bên cạnh chăm chú thưởng thức, dù sao đó cũng là nghề gia truyền, tay nghề của ông thoăn thoắt mà vững vàng, tốc độ còn nhanh gấp mấy lần Lục Ngọc, thật sự khiến cô phải hoa mắt.

 

Cuối cùng, những viên cá do ông làm ra tinh tươm như những hạt ngọc trai bé xíu. Lục Ngọc nếm thử, mùi vị vô cùng thơm ngon, ngọt lành thanh mát.

 

Từ sư phụ luôn dõi theo biểu cảm của Lục Ngọc, thấy trên mặt cô lộ rõ vẻ tán thưởng, trong lòng ông khẽ thở phào nhẹ nhõm. Ván này tổng kết lại là dựa vào tay nghề tổ tông, cũng không đến nỗi thua kém hoàn toàn.

 

Sau khi Lục Ngọc nếm thử, cô nói: "Cháu muốn nhờ chú cung cấp hàng cho cháu." Đây đã là lần thứ ba cô bày tỏ mục đích của mình. "Cháu trả tiền cho chú, mỗi ngày chú cung cấp cho cháu năm mươi cân cá viên và đậu phụ cá là được."

 

Phạm Khắc Hiếu

Tay nghề của ông ấy quả thực tuyệt đỉnh. Bản thân Lục Ngọc rất thích thêm cá viên vào món ma lạt thang, hơn nữa trong nhà cô có tủ lạnh, có thể bỏ đông, muốn ăn lúc nào thì ăn. Bất luận là nấu canh hay nhúng mì đều có thể dùng, đây đúng là thứ tươi ngon vạn năng.

 

Ánh mắt Từ sư phụ ảm đạm lại, con dâu ở bên cạnh thở dài nói: "Điều kiện nhà chúng tôi thực sự không mua nổi cá!" Đây quả là một chuyện rất mất mặt. Có phương pháp thì đã sao, nếu không có nguyên liệu thì cũng bằng không.

 

Lục Ngọc nói: "Cháu trả trước cho chú năm trăm đồng tiền mặt, giá làm đậu phụ cá, cá viên tính theo hai đồng một cân cho chú."

 

Thực ra khi làm cá viên còn phải cho thêm bột và trứng các loại vào thịt cá, mà giá này thì vô cùng hợp lý, thậm chí còn có phần ưu đãi.

 

Nghe Lục Ngọc nói vậy, trong mắt Từ sư phụ lập tức cháy lên ngọn lửa hy vọng hừng hực.

 

Lục Ngọc nói: "Nhưng phải ký hợp đồng với cháu." So với những lời hứa suông, cô càng tin tưởng vào giấy trắng mực đen rõ ràng.

 

Ông cụ này thấy Lục Ngọc có thành ý, lúc này cũng không còn lừng khừng nữa, nói: "Được thôi, tôi cũng không lấy cô hai đồng một cân, cô trả tôi một đồng rưỡi là được, năm hào còn lại coi như học phí tôi học làm đậu phụ cá!"