Ông cụ là người trọng danh dự, thế mà còn chủ động giảm lợi nhuận.
Lục Ngọc nói: "Vậy được."
Sau đó, cô viết tay một bản hợp đồng, ghi rõ việc trả trước năm trăm đồng. Sau khi hai người ấn dấu tay, Lục Ngọc rút ra năm trăm đồng tiền mặt từ trong túi xách. Cô dặn ông làm xong thì sáng sớm giao cá viên tới tiệm. Lục Ngọc cũng nói rõ địa chỉ tiệm ma lạt thang của mình cho ông ấy.
Lần đầu tiên ông cụ nhìn thấy nhiều tiền như vậy, lập tức nói: "Không cần nhiều đến thế đâu." Ông ấy là người thành thật, nhìn thấy người khác sảng khoái như vậy, ngược lại có chút e dè.
Lục Ngọc nói: "Chú cứ cầm đi, có còn hơn không. Chỉ là về số lượng thì không thể thiếu được."
Đều làm bằng tay, muốn làm đủ năm mươi cân đâu có hề dễ.
Ông cụ lập tức đồng ý. Đợi Lục Ngọc đi rồi, con dâu ở trước mặt hỏi: "Cha, sao cha có thể làm được nhiều như vậy chứ?"
Lần trước khi tổ chức tiệc cưới, cũng là năm mươi cân cá viên, vậy mà phải làm ròng rã bốn năm ngày trời.
Từ sư phụ nói: "Sau này bảo mấy thằng con trai về phụ!" Con trai ông ấy ở bên ngoài làm quần quật cũng chẳng kiếm được là bao. Chi bằng quay về làm cái này với ông ấy. Một là có thể kiếm được tiền, hai là phát huy, rạng danh tay nghề gia truyền của mình. Nếu không để thời gian dài, người khác đều quên mất ông ấy còn có tay nghề như thế này.
Con dâu nghe vậy cũng hơi ngơ ngác, sau đó cũng đồng ý. Nếu thật sự có một mối làm ăn ổn định, vất vả một trận cũng tốt hơn nhiều việc đi làm thuê làm mướn. Sau này kiếm thêm tiền, có thể sắm sửa vợ con cho thằng út rồi.
Sáng ngày hôm sau, họ giao tới năm mươi cân cá viên, năm mươi cân đậu phụ cá. Tính ra hết một trăm năm mươi đồng, còn lại ba trăm năm mươi đồng trong số tiền đặt cọc. Lục Ngọc tìm một tấm bìa cáctông lớn, viết thêm dòng chữ: "Cá viên, đậu phụ cá, có thể thêm vào ma lạt thang, mỗi phần một đồng."
Đây được xem là phiên bản đặc biệt, mỗi phần hai lạng rưỡi, sẽ được cân đo cẩn thận, hoặc khách hàng có thể trộn lẫn cả hai thứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mỗi phần gồm bốn viên cá, hai miếng đậu phụ cá, vừa vặn đủ hai lạng rưỡi. Các món được cắt nhỏ để nhanh chín. Hơn nữa, đậu phụ cá vừa tươi vừa ngọt, lại mềm mịn tan chảy, hương vị thật sự tuyệt hảo. Cắn một miếng, có thể cảm nhận rõ từng thớ thịt cá bên trong, kết hợp với vị cay tê của ma lạt thang lại càng thêm đậm đà, ngon miệng. Đây đích thị là phiên bản đặc biệt, còn nếu muốn, thực khách vẫn có thể gọi ma lạt thang loại thường.
Ngày đầu tiên chỉ là thử nghiệm, ai ngờ mọi người lại sẵn lòng chi tiền để thưởng thức đến vậy. Chỉ sau một buổi trưa, số cá viên và đậu phụ cá đã chuẩn bị đều bán hết veo. Lục Ngọc không ngờ thực khách lại ủng hộ nhiệt tình đến thế. Rất nhiều người ăn xong còn muốn gọi thêm. Thậm chí những ai đặc biệt mê món này, thêm một tệ vẫn chưa đủ, còn muốn trả thêm hai tệ, làm cho phần cá viên, đậu phụ cá trong bát còn nhiều hơn cả mì với rau.
Đang khi xếp hàng, một người lên tiếng: “Hôm nay tôi nhìn thấy xưởng trưởng nhà máy mình rồi, trên người ông ấy cũng thoảng mùi ma lạt thang, mà tôi chưa từng thấy ông ấy ra mặt ăn bao giờ!” Người bên cạnh liền nói: “Này anh bạn ngốc, xưởng trưởng sao có thể chen chúc giữa chúng ta? Đi đi về về, chào hỏi ông ấy cũng bất tiện. Tôi đoán chắc ông ấy mua về nhà ăn thì có!” Mọi người thì thầm bàn tán, Lục Ngọc nghe thấy, không ngờ ngay cả vị xưởng trưởng kia cũng mê mẩn món ngon của quán cô.
Đợi qua buổi trưa, khi khách khứa đã vãn.
Chị cả Lục lập tức nói với Lục Ngọc: “Chúng ta nhập thêm đậu phụ cá và cá viên đi.”
Lục Ngọc trầm ngâm một lát: “Mỗi thứ lấy một trăm cân nhé?”
Chị cả Lục mạnh dạn đề xuất: “Cho dù mỗi thứ hai trăm cân cũng chẳng thấm vào đâu. Dùng không hết có thể cất trong tủ lạnh, thà thừa còn hơn thiếu!” Tốc độ bán hàng quả thực quá tốt.
Lục Ngọc gật đầu ngay: “Được, vậy em đi nói với Từ sư phụ.”
Loại cá viên, đậu phụ cá này quả là độc quyền trong huyện, cũng chỉ có thể thưởng thức ở quán của Lục Ngọc.
Lục Ngọc lại đi tìm Từ sư phụ, trình bày: “Chú có thể cung cấp thêm hàng cho cháu không, mỗi loại lấy thêm một trăm cân, chú làm kịp không ạ?”
Từ sư phụ vô cùng nhiệt tình đáp: “Được chứ!” Ba đứa con trai cộng thêm một cô con dâu, lại tính cả ông ấy tổng cộng năm người cùng làm. Tốc độ đảm bảo sẽ theo kịp.
Lục Ngọc thấy ông ấy đồng ý, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Phạm Khắc Hiếu