Editor: Moonliz
Chú Sirius thực sự rất quan tâm đến Esther. Mặc dù ngoại hình của cô bé này giống mẹ hơn, nhưng tính cách lại có vài nét giống David.
Tất nhiên, gu chọn đàn ông của cô cũng không khác gì mẹ mình, Laetitia, chẳng tốt đẹp gì mấy.
Esther không muốn nói chuyện quá nhiều với chú Sirius. Cô uể oải ngáp một cái. Đúng lúc đó, chiếc gương hai mặt trong tay cô lại nóng lên. Cô tránh ánh mắt tò mò của Harry và những người khác, đi đến một góc khuất, niệm một câu bùa chú để ngăn ánh mắt tò mò của chú Sirius và Harry, rồi mới lấy gương ra.
"Esther! Em đang ở đâu?"
Giọng nói lo lắng của Draco vọng ra từ trong gương.
Esther mỉm cười, điềm nhiên trả lời: "Em giả vờ bị ốm để vào phòng y tế, đang nghe ngóng xem Harry và mọi người đã xảy ra chuyện gì. Anh đừng lo, nghe xong mấy chuyện này em sẽ đến tìm anh."
Draco nhìn cô chăm chú vài giây, thấy cô thật sự không có vẻ gì là gặp nguy hiểm, mới miễn cưỡng thở phào.
"Em cẩn thận đấy, chuyện này nghe đã thấy......." Draco ngập ngừng, cuối cùng vẫn không nói hết câu. "Nói chung, mau quay lại đây đi, đừng dính vào mấy chuyện đó."
Esther gật đầu: "Yên tâm đi."
Bên kia gương dường như có người gọi tên Draco. Hắn quay đầu liếc nhìn, sau đó nói với Esther: "Lát nữa anh sẽ liên lạc lại với em. Sau này không được cố tình phớt lờ anh nữa!"
Esther cười khẽ thở dài: "Được rồi, em biết rồi. Nhưng mà thật lòng, giọng điệu bá đạo thế này của anh làm em rất muốn cãi nhau với anh đấy."
Draco bực mình "chậc", hắn còn muốn nói gì đó, nhưng dường như bên đó có người đến, nên hắn vội vàng ngắt liên lạc.
Esther cất gương đi, rồi quay lại chỗ Harry và những người khác.
"Cháu vừa làm gì vậy?"
Thấy cô trở lại, chú Sirius tò mò hỏi.
Do góc nhìn và vì Esther đã dùng bùa chú để chặn cuộc nói chuyện với Draco, họ không nghe thấy hay nhìn thấy cô làm gì.
Esther nghiêm túc trả lời: "Cháu thấy chú quá ồn ào, nên mới đi tránh một lát."
Chú Sirius không tin, bật cười: "Thật không? Tôi không nghĩ mình là người nói nhiều đâu."
"Người ta thường không dễ dàng thừa nhận khuyết điểm của mình."
"......... Biểu cảm vừa rồi của cháu thật giống cha cháu đấy, quả nhiên di truyền là một điều kỳ diệu."
Chú Sirius thở dài cảm thán.
Trong lúc nói chuyện, cụ Dumbledore trở lại.
Chú Sirius lập tức đứng lên, vẻ mặt thay đổi từ đùa cợt sang nghiêm trọng.
"Vậy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Chúa tể Hắc ám thật sự đã sống lại, đúng không?"
Cụ Dumbledore giơ tay ra hiệu cho chú Sirius đừng nóng vội, chậm rãi nói: "Tôi nghĩ Harry đã nói đúng. Sau khi tôi đích thân đến hiện trường, Voldemort vừa sống lại nên còn khá yếu ớt. Vì vậy, chúng tôi chỉ đấu với nhau vài chiêu, rồi hắn ta đã mang các Tử thần Thực tử rời đi."
Mặt mày chú Sirius tái xanh, rõ ràng chú ấy không muốn Chúa tể Hắc ám quay trở lại.
"Hiệu trưởng!" Harry đột nhiên hét lên: "Em đã thấy rất nhiều Tử thần Thực tử tại hiện trường! Goyle, Crabbe, Malfoy, Nott và cả Đuôi trùn nữa! Bọn họ đều là Tử thần Thực tử!"
Cụ Dumbledore nhìn anh, ánh mắt sâu thẳm.
Cụ biết những cái tên mà Harry nói không phải bạn học của anh trong trường, mà là cha của họ.
"Tôi biết, Harry. Thực tế là họ luôn đáng nghi, nhưng Bộ Pháp thuật sẽ không tin đâu." Cụ Dumbledore bình tĩnh nói: "Fudge rất sợ Voldemort. Ông ta sẽ cố che giấu chuyện Voldemort quay lại đến khi không thể che giấu được nữa."
Harry nghe xong liền há hốc miệng, anh không hiểu tại sao Bộ Pháp Thuật lại làm như vậy, nhưng anh tin rằng phán đoán của cụ Dumbledore không sai.
Chú Sirius khoanh tay, khẽ cười lạnh: "Thậm chí bọn ăn hại tự lừa mình dối người ở Bộ Pháp Thuật còn không đáng tin bằng một con cú."
Esther không hài lòng, liếc nhìn chú Sirius: "Chú đừng vì cảm xúc cá nhân mà chửi cả Bộ Pháp Thuật như thế chứ?"
Ít nhất cô có thể chứng minh rằng, chú ấy có thể nói ai cũng là đồ ăn hại, bao gồm cả cô, nhưng cha cô thì không liên quan gì đến từ này.
Chú Sirius quay sang nhìn cô, định nói gì đó nhưng Esther đã quay sang hỏi Dumbledore: "Thưa thầy hiệu trưởng, anh Cedric thế nào rồi ạ?"
Cụ Dumbledore trả lời: "Trò ấy đã được đưa đến St. Mungo. Phải nói rằng việc trò ấy còn sống sót là một phép màu. Việc điều trị đang được thảo luận, nhưng hiện tại, ngoài tình trạng hôn mê, tất cả đều ổn định."
Esther không biết mình nên thở phào hay thở dài.
Nhưng so với nguyên tác, đây đã là một kết cục khá hơn rất nhiều rồi.
"Còn một chuyện nữa, thưa hiệu trưởng." Harry tranh thủ nói với cụ Dumbledore: "Voldemort nói rằng trong trường có một thuộc hạ trung thành của hắn ta giúp đỡ mọi việc. Em nghi ngờ là Karkaroff. Hình như trên người ông ta có Dấu hiệu Hắc Ám."
Nói đến đây, anh liếc nhìn Esther, dường như nhớ đến những phân tích trước đây của cô, rồi nói một cách không chắc chắn lắm: "Cũng có thể là người khác dùng Thuốc Đa Dịch để trà trộn vào trường."
Esther không nói gì.
Dưới tác dụng của thuốc, cô đang cố gắng giữ tỉnh táo để nghe họ nói chuyện.
"Tôi nghĩ không phải Karkaroff." Cụ Dumbledore trả lời Harry. "Ông ta đã mất tích trước khi trận đấu thứ ba bắt đầu. Có lẽ vì quá sợ hãi nên đã trốn chạy."
"Vậy thì là ai?" Chú Sirius hỏi, sau đó không đợi trả lời mà khẳng định ngay: "Chắc hẳn là Snape! Hồi học ở trường, ông ta rất thích nghiên cứu phép thuật Hắc Ám và còn thân thiết với đám người đó nữa!"
Cụ Dumbledore lắc đầu: "Không phải Severus. Anh ấy đáng được tin cậy. Tôi đã biết chính xác đó là ai. Severus không có mặt ở đây là vì anh ấy đang thẩm vấn người đó."
Harry vội vàng hỏi: "Là ai vậy ạ?"
Cụ Dumbledore vừa định trả lời thì chú Sirius cắt ngang.
"Tôi nghĩ nói những chuyện này trước mặt một đứa trẻ không liên quan thì không ổn lắm nhỉ?"
Vừa nói, chú Sirius vừa nhìn về phía Esther.
Esther không hề lúng túng, điềm tĩnh nói: "Em nghĩ mình cũng có tí liên quan trong đó. Người sử dụng bùa Chiết tâm Trí thuật và Xoá ký ức lên em, sau đó phá hủy Bản đồ Đạo tặc, chắc hẳn chính là Tử Thần Thực Tử đang ẩn mình trong Hogwarts, đúng không ạ?"
Cụ Dumbledore phối hợp với cô: "Có thể là như vậy. Đây cũng là lý do tôi bảo trò ở lại. Chờ Severus quay về, mọi chuyện sẽ sáng tỏ."
"Vậy, thưa hiệu trưởng, rốt cuộc đó là ai?"
Harry lại nóng lòng hỏi.
Cụ Dumbledore nhìn Harry, trả lời: "Là Moody."
"Cái gì!" Harry kinh ngạc mở to mắt: "Nhưng em thấy Moody không giống... Ông ấy còn luôn giúp đỡ..."
Nói đến đây, cuối cùng Harry đã nhận ra: "Ông ấy giúp đỡ em là để em vượt qua các vòng đấu, sau đó ở vòng cuối sẽ đưa em đến chỗ Voldemort!"
"Tôi nghĩ đúng là như vậy."
"Vậy, hóa ra dự đoán của Esther hoàn toàn chính xác!" Harry nhìn Esther nói: "Vậy Moody này, có phải là Tử Thần Thực Tử dùng Thuốc Đa Dịch để biến thành không ạ?"
"Đúng là như vậy."
Cụ Dumbledore lại xác nhận lời của Harry một lần nữa..
Chú Sirius nhìn Harry, rồi lại nhìn Esther, đột nhiên cảm thán: "Quả nhiên, đôi khi thông minh quá cũng không phải chuyện tốt. Nếu không vì quá thông minh, cháu đã không bị nhắm đến, đúng không, Esther?"
Esther: ...
"Ai cho chú gọi cháu là Esther? Chúng ta thân thiết lắm à Chân Nhồi Bông?"