Editor: Moonliz
Sự xuất hiện đột ngột của Draco khiến bầu không khí tại chỗ lặng đi trong chốc lát.
Hắn cúi đầu nhìn qua sàn nhà bẩn thỉu, sau đó lại liếc xung quanh. Ánh mắt đầy vẻ khinh miệt như thể hóa thành thực thể, khiến Aberforth bực mình đặt mạnh chiếc cốc trên tay xuống. Trước đó, ông ấy đang dùng một chiếc giẻ rách lau chiếc cốc cũng đã cũ kỹ chẳng kém.
Tiếng va chạm giữa cốc và mặt bàn đánh thức mọi người. Ron là người đầu tiên tiến lên một bước, cảnh giác và đầy thù địch nhìn Draco: "Malfoy, mày đến đây làm gì?"
Draco không vội vàng, chậm rãi bước vào, dùng giọng điệu ngạo mạn và hờ hững trả lời: "Sao thế? Mấy người đến được mà tôi thì không à? Hay là mấy người tụ tập đông thế này để bàn chuyện mờ ám gì đó, sợ người khác biết nên mới không muốn tôi xuất hiện?"
Hai anh em sinh đôi nhà Weasley liếc nhìn nhau, rồi cũng bước lên, trên tay cầm theo mấy món đồ chơi nghịch ngợm của họ.
"Cậu nói đúng đấy, chúng tôi quả thực đang bàn một âm mưu mờ ám."
"Đã vậy, cậu đến đây thì chỉ còn cách thủ tiêu, để đảm bảo cậu không thể tiết lộ bí mật này ra ngoài."
Vừa nói, họ vừa tiến gần hơn, ánh mắt đe dọa.
Draco hoàn toàn không tỏ ra sợ hãi, vẫn giữ nguyên dáng vẻ kiêu ngạo, cằm hơi hất lên, thậm chí không thèm nhìn thẳng vào họ.
Ánh mắt của hắn xuyên qua đám đông, nhìn thẳng vào Esther.
Esther hiểu lý do vì sao hắn lại xuất hiện ở đây. Chắc chắn là do không liên lạc được với cô qua chiếc gương hai mặt, nghĩ rằng cô có thể đang ở quán Đầu Lợn, nên vội vàng tìm đến.
"Nếu muốn đánh nhau thì ra ngoài mà đánh. Làm hỏng đồ trong quán tôi, các cậu liệu hồn mà đền đấy." Aberforth cảnh cáo, liếc nhìn cặp sinh đôi nhà Weasley đang có ý định gây sự.
"Yên tâm, chúng tôi đều là bạn học, chắc chắn sẽ không ra tay với cậu Malfoy đâu."
Họ nói vậy nhưng trong giọng điệu lại chẳng có chút thành ý nào cả.
Lúc này Draco mới thu lại ánh nhìn, liếc nhìn họ một cách khinh thường, rồi châm chọc với giọng điệu đáng ghét: "Chỉ bằng các anh thôi à? Sao không lo bán mấy loại bánh kẹo đó kiếm tiền đỡ đần cho gia đình nghèo rớt của các anh đi?"
Trong phòng có đến bốn người nhà Weasley, tất cả đều không thể ngồi yên khi nghe hắn nhục mạ gia đình mình.
Ron và Ginny trong khoảnh khắc này thể hiện sự ăn ý của hai anh em ruột — cả hai đồng thời rút đũa phép ra và chĩa thẳng vào Draco.
Một trong hai anh em sinh đôi, có lẽ là Fred, lấy ra một nắm lớn kẹo phù lưỡi, vừa tiến lại gần Draco vừa nói: "Đúng vậy, thế thì để cậu Malfoy giàu có cũng nếm thử kẹo của chúng tôi đi, coi như ủng hộ việc kinh doanh."
Nếu Draco ăn hết chỗ kẹo này, chắc chắn hắn không thể yên ổn.
Nhận thấy tình hình không ổn, Esther không thể tiếp tục giả vờ như không có chuyện gì xảy ra nữa. Cô lập tức đứng dậy, vung đũa phép về phía Draco. Một luồng ánh sáng vàng tựa như sợi dây phát ra từ cây đũa của Esther, quấn quanh eo Draco. Sau đó, cô nhẹ nhàng kéo đũa phép, khiến hắn bị "sợi dây" kéo lên không trung, rồi hạ cánh chính xác xuống chỗ cô vừa ngồi.
Hành động này khiến mọi người xung quanh trầm trồ kinh ngạc, vì đây là một loại bùa chú họ chưa từng được học.
Khi mọi người còn đang bối rối, Esther mỉm cười nhìn Draco và nói: "Đúng lúc lắm, nhóm học tập ngoại khóa của bọn em vẫn chưa có thành viên nào thuộc nhà Slytherin. Nếu anh gia nhập, bọn em sẽ có đủ cả bốn nhà."
Mọi người: ???
"Esther, em điên rồi à? Sao có thể để cậu ta tham gia?"
Hermione kêu lên, nói ra suy nghĩ của hầu hết những người có mặt.
Esther đặt tay lên vai Draco. Trong mắt người ngoài, hành động này giống như cô đang ép buộc để hắn không thể trốn thoát. Nhưng thực tế, lực cô dùng rất nhẹ, không phải để đe dọa mà là để trấn an.
Cô nhún vai, vẻ bất đắc dĩ: "Không còn cách nào khác, nếu anh ấy đã nhìn thấy buổi tụ họp của chúng ta, mà chúng ta lại không thể thực sự thủ tiêu anh ấy, thì chỉ còn cách kéo anh ấy gia nhập thôi. Như vậy vinh nhục cùng chia, hoạn nạn cùng gánh. Đảm bảo nếu chúng ta gặp rắc rối, anh ấy cũng không thoát được. Có vậy anh ấy mới không dám tùy tiện tiết lộ."
Draco khịt mũi một tiếng, tỏ vẻ khinh thường rõ rệt trước kế hoạch này.
"Ai thèm làm đồng bọn với các người? Mau thả tôi ra, nếu không các người sẽ phải trả giá đắt đấy!"
Có lẽ vì đang bực tức trong lòng, dù đối mặt với nhiều người Draco vẫn tỏ ra cứng miệng, không ngừng kêu gào.
Fred nhân lúc hắn đang nói mà lấy ra một viên kẹo Phù Lưỡi định nhét thẳng vào miệng Draco. Nhưng Esther kịp thời đưa tay bịt miệng hắn lại, đồng thời chắn được viên kẹo mà Fred đang đưa tới.
Cô dùng sức giữ chặt miệng Draco, khiến hắn không thể phát ra tiếng, rồi quay sang nói với những người khác: "Không cần đôi co với anh ấy làm gì. Hermione, cụi lấy tờ giấy ký tên lúc nãy ra đi, chúng ta cứ để anh ấy ký vào là xong. Sau đó, em sẽ làm một phép nhỏ: bất cứ ai đã ký mà tiết lộ bí mật thì sẽ bị rụng sạch tóc."
"Ý tưởng này khá hay đấy." Hermione vừa lấy giấy bút ra vừa nói. "Nhưng chị nghĩ em nên thả tay ra trước. Có vẻ như Malfoy đang bị nghẹt thở sắp chết rồi."
Esther cúi đầu nhìn xuống, phát hiện ra trong lúc bối rối, cô không chỉ bịt miệng mà còn bịt luôn mũi của Draco. Lúc này gương mặt hắn đã đỏ bừng, trông như sắp ngất đến nơi.
Cô vội vàng buông tay, có hơi chột dạ nhìn Draco, lí nhí xin lỗi: "Xin lỗi nhé, em không để ý. Anh có ổn không?"
Draco suýt nữa thì tức đến mức nổ tung. Sau khi hít thở vài hơi để lấy lại bình tĩnh, hắn ngẩng đầu lên định nói điều gì đó với Esther. Nhưng chưa kịp mở lời, hắn đã cảm thấy có ai đó nhét một cây bút lông vào tay mình, rồi bàn tay phải của hắn như bị điều khiển, tự động ký tên lên tờ giấy da dê bên cạnh.
Khi Draco kịp nhận ra chuyện gì vừa xảy ra, tờ giấy đã bị Esther thu lại.
Draco: ???
"Xong rồi, mọi thứ đều ổn thỏa. Malfoy, anh có thể đi được rồi."
Esther đưa tờ giấy cho Hermione, người đang cầm lấy một cách đờ đẫn.
Những người khác cũng trông vô cùng ngơ ngác.
Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì thế?
"Các người đang ép buộc tôi! Cái này không có giá trị gì hết!" Cuối cùng Draco cũng phản ứng lại, nhìn mọi người với ánh mắt lạnh lùng và mỉa mai. Nhưng hắn nhất quyết không nhìn Esther, rõ ràng đã tức đến mức không muốn để ý đến cô nữa.
Esther đoán chắc hắn đã giận đến cực điểm, nhưng cũng chẳng còn cách nào khác. Ai bảo hắn bất ngờ xông vào đây, lại còn cố tình nói những lời khó nghe chọc giận mọi người. Nếu cô không xử lý nhanh, mỗi người trong nhà Weasley tung một cú đấm cũng đủ khiến hắn phải nhập viện.
"Có giá trị hay không thì không quan trọng. Dù sao anh cũng đã ký tên rồi. Nếu dám tiết lộ, tóc anh thật sự sẽ rụng hết đấy."
Esther làm bộ đe dọa hắn.
Cùng lúc đó, cô nhận thấy vài người xung quanh nghe xong thì sờ lên tóc mình theo bản năng.
Hôm nay có khá nhiều người đến đây, bao gồm cả những kẻ chỉ đến để hóng chuyện. Có thêm bùa chú này cũng tốt, ít nhất có thể khiến họ không dám tùy tiện phản bội.
Trong nguyên tác, thậm chí phép thuật của Hermione còn nghiêm khắc hơn. Người phản bội sẽ bị hủy dung vĩnh viễn, trên mặt xuất hiện dòng chữ "Kẻ mách lẻo" không thể xóa bỏ.
Esther cảm thấy hình phạt này hơi quá mức. Mặc dù Marietta không tham gia buổi tụ họp hôm nay và khả năng cô ta trở thành kẻ phản bội là rất thấp, nhưng không thể đảm bảo rằng người khác sẽ không vì những lý do bất khả kháng mà để lộ bí mật. Vì thế, cô đã nhanh chóng thay đổi hình phạt này trước khi Hermione kịp ra tay.