Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 242



Editor: Moonliz

Đám đông dần tản đi, sân Quidditch vốn náo nhiệt nhanh chóng trở nên tĩnh lặng.

Draco thay đồ xong bước ra, cơn gió khô lạnh thổi tung vạt áo và mái tóc của hắn, khiến tâm trạng bực bội vì thua trận dần trở nên bình tĩnh hơn.

Trời bắt đầu nhá nhem tối.

Esther bước ra từ một phía, nhẹ nhàng vỗ vai hắn: "Hôm nay anh làm tốt lắm."

Cô mỉm cười, rút đũa phép chạm nhẹ vào má Draco, nơi có một vết xước nhỏ, có lẽ là do va chạm trong trận đấu.

Ánh sáng từ đầu đũa phép lướt qua, chữa lành vết thương nhỏ đó.

"Có gì tốt đâu, anh lại thua Potter rồi!"

Draco vẫn thất vọng, cúi đầu ôm lấy Esther, giọng buồn bã.

Esther vỗ nhẹ lên lưng hắn, an ủi: "Không sao đâu, thua nhiều lần sẽ quen thôi mà."

Draco ngẩng đầu lên, không thể tin nổi: "Em an ủi kiểu gì vậy chứ?"

Esther không nhịn được, vò rối mái tóc của hắn rồi cười: "Hôm nay anh được trải nghiệm rồi đấy."

Draco bị vẻ nghiêm túc giả vờ của cô chọc cười, hắn bất lực lắc đầu, buông cô ra và hỏi: "Nói đi, em muốn anh giúp chuyện gì?"

Esther lấy từ túi ra một tờ giấy da gấp gọn, đưa cho hắn: "Anh xem nội dung trong này trước đi đã."

Draco khó hiểu nhận lấy, mở ra đọc kỹ. Càng đọc, biểu cảm trên mặt càng kinh ngạc.

"Những thông tin này là thật sao?" Hắn hỏi Esther đầy hứng thú.

Esther đan tay ra sau lưng, giọng nói nhẹ nhàng: "Em không lừa anh đâu. Đây là kết quả mà em nhờ cha em điều tra ngay từ đầu năm học."

"Vậy nghĩa là, Umbridge thực ra là con lai? Cha của bà ta từng làm lao công ở Bộ Pháp thuật, còn bà ta có một người em trai là Squib?"

Draco chăm chú đọc lại lần nữa, rồi cười khẩy: "Anh cá là phần lớn phù thủy không ai biết những điều này. Nếu tin tức này lan truyền, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của bà ta."

Esther nghĩ thầm rằng dĩ nhiên người khác không biết. Umbridge đã che giấu xuất thân của mình rất kỹ. Nếu không nhờ biết trước diễn biến cốt chuyện, cô cũng khó mà khai thác được những thông tin này.

"Em định tối nay sẽ viết một bài phóng sự độc quyền về Umbridge, và dán khắp Hogwarts vào tối Chủ nhật tuần này. Với quyền lực ngày càng tăng của bà ta, em nghĩ đã đến lúc tạo cơ hội cho bà ta phát huy 'quyền uy' của mình." Esther mỉm cười nói với Draco.

Draco không phản đối cũng chẳng tán thành, chỉ nhíu mày hỏi: "Nếu bà ta phát hiện ra thì sao? Em đã nghĩ đến hậu quả chưa?"

"Em có nghĩ đến." Esther đáp. "Sẽ hơi rắc rối, nhưng không phải vấn đề lớn. Cha mẹ em sẽ giải quyết. Nếu họ không xử lý được, vẫn còn ông nội em. Nhưng làm phiền họ thì không hay, nên em sẽ cố gắng tránh để lộ danh tính."

"Kế hoạch của em là gì?" Draco tiếp tục hỏi.

Esther giải thích: "Rất đơn giản, em sẽ viết bài, sau đó nhân bản bằng phép thuật ra nhiều bản. Anh sẽ yểm trợ em sau giờ giới nghiêm, để em dán chúng khắp lâu đài. Mỗi khi dán xong, em sẽ dùng bùa Tàng hình. Đến sáng hôm sau, khi bùa phép biến mất, mọi người sẽ nhìn thấy."

"Nhưng nếu bà ta điều tra, chẳng phải vẫn có thể nhận ra nét chữ của em sao? Hơn nữa, cách làm này sẽ khiến bà ta càng tức giận hơn." Draco nghi ngờ.

"Anh nhớ cây bút phép thuật viết tự động của Rita Skeeter chứ? Em cũng mua được một cây tương tự vài năm trước. Viết bằng bút đó thì sẽ không truy ra được nét chữ của mình. Với lại, em muốn làm bà ta tức giận."

Esther cất tờ giấy da vào túi, vừa nói vừa nở nụ cười đầy ẩn ý.

Trời đã hoàn toàn tối. Một cơn gió lạnh thổi qua, Esther rùng mình rồi kéo chặt chiếc áo khoác đồng phục.

Draco vung đũa phép, niệm một bùa giữ ấm cho cô, sau đó hỏi tiếp: "Mục đích của em khi chọc tức bà ta là gì?"

Cảm nhận hơi ấm lan tỏa quanh mình, Esther chỉnh lại mái tóc bị gió làm rối, tâm trạng vui vẻ đáp: "Mục đích rất đơn giản. Sau khi bị chọc tức, chắc chắn bà ta sẽ sử dụng các biện pháp tàn nhẫn hơn để kiểm soát trường học, điều này sẽ gây ra nhiều bất mãn hơn. Em đã liên lạc với Rita Skeeter, bà ta có điểm yếu trong tay em nên phải nghe lời. Đợi đến khi tình hình bùng nổ, không chỉ Umbridge bị lật đổ, mà ngay cả Bộ Pháp thuật hay Fudge cũng sẽ sụp đổ."

Thực ra, giới phù thủy không giỏi trong các cuộc chiến truyền thông. Ngay cả khi Bộ Pháp thuật cố hết sức để bôi nhọ Harry và cụ Dumbledore, hiệu quả vẫn rất hạn chế, phương pháp cũng không quá tinh vi. Nhưng vì phù thủy ít tiếp xúc với những mưu kế này, họ mới dễ dàng tin lời Bộ Pháp thuật.

Trong khi đó, Esther, người đã quen thuộc với những chiêu trò bôi nhọ và rửa sạch tên tuổi trong giới giải trí của Muggle, tin rằng cô có thể làm tốt hơn Bộ Pháp thuật nhiều.

Draco bị kế hoạch của cô làm cho kinh ngạc, hắn bất ngờ hỏi: "Vậy mục đích cuối cùng của em là gây rắc rối cho Fudge? Đừng nói với anh là em làm tất cả những chuyện này vì Dumbledore hoặc Potter đấy nhé?"

Câu hỏi của hắn dần mang chút không vui.

Esther lắc đầu: "Mục đích lớn nhất không phải vì họ. Anh cứ coi như em đang xả giận thay cha em đi."

Ngoài việc chỉnh đốn Umbridge, Esther còn hy vọng có thể sớm làm mất uy tín của Bộ Pháp thuật để thay đổi cốt truyện.

Từ mọi góc độ, sự sụp đổ của một số thành viên Bộ Pháp thuật, tiêu biểu là Fudge, chắc chắn sẽ có lợi cho diễn biến sau này.

Dù cái chết của Sirius không liên quan trực tiếp đến Bộ Pháp thuật, nhưng địa điểm xảy ra lại có liên quan. Nếu mọi chuyện vẫn diễn ra như nguyên tác, nhóm Harry nghĩ rằng Sirius bị bắt và bất chấp tất cả đến Sở Bảo mật của Bộ Pháp thuật, thì ít nhất cô có thể giảm bớt những trở ngại trên đường đi.

Đó cũng là để đảm bảo sự an toàn của bản thân cô.

Cô cảm thấy lời cụ Dumbledore nói cũng có lý: có lẽ chỉ mình cô mới có thể thay đổi cốt truyện. Vì vậy, nếu muốn cứu Sirius, có thể cô sẽ phải liều lĩnh cùng nhóm Harry đến đó.

Đây là quyết định mà cô đã suy nghĩ rất lâu mới đưa ra. Dù những người khác nhờ có "nguyên tác" mà không gặp nguy hiểm, nhưng sự tồn tại của cô không nằm trong nguyên tác, đồng nghĩa với việc tương lai của cô là bất định. Cô có thể thoát thân an toàn cùng Harry, nhưng cũng có thể...

Vì mạng sống của mình, cô sẽ làm mọi sự chuẩn bị có thể.

Những suy tính này không cần thiết phải nói cho Draco biết. Esther nháy mắt với bắn, vươn tay xoa nhẹ má hắn rồi nói: "Đừng nghĩ nhiều quá, hãy tin em đi."

Draco thở dài, dường như bất lực trước cô: "Được rồi, nếu có chuyện gì ngoài ý muốn, hãy báo cho anh ngay."

"Yên tâm, khi cần anh giúp, em nhất định sẽ tìm." Esther cười, trấn an hắn.

Khi màn đêm buông xuống, nhiệt độ xung quanh ngày càng thấp. Họ nói thêm vài câu rồi chia tay, trở về lâu đài.

Trước khi bước vào lâu đài, Esther quay đầu nhìn lên bầu trời đen thẫm. Có lẽ ngày mai trời sẽ âm u.