Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 252: Quà Giáng Sinh



Editor: Moonliz

Vào buổi tối, tuyết bắt đầu rơi.

Những bông tuyết nhỏ li ti như hạt muối rơi lả tả, phát ra âm thanh "xào xạc" dễ chịu, khiến lòng người trở nên bình yên.

Khi trời hoàn toàn tối đen, tuyết rơi càng lúc càng dày, từ những hạt nhỏ như muối chuyển thành bông tuyết lớn như hoa liễu.

Vài học sinh nhỏ tuổi chạy ra ngoài lâu đài chơi ném tuyết, tiếng cười vang vọng trong không khí, khiến người khác cũng bất giác vui lây.

Umbridge không xuất hiện cả ngày, chỉ đến bữa tối mới ló mặt trong Đại Sảnh Đường.

Vừa thấy bọn trẻ chơi đùa bên ngoài, bà ta lập tức quở trách vài học sinh đang nô đùa, phá tan bầu không khí lễ hội vui vẻ.

Sau bữa tối, mọi người nhanh chóng quay về ký túc xá. Trời lạnh, thay vì lang thang bên ngoài rồi bị Umbridge trách mắng, rõ ràng ở trong phòng sinh hoạt chung ấm áp dễ chịu hơn nhiều.

Ernie và Justin lại bắt đầu chơi cờ phù thủy trong phòng sinh hoạt. Esther vốn định về đọc sách ngoại khóa một lát rồi đi ngủ, nhưng lại bị Justin kéo vào chơi giúp anh ấy.

Tuy Ernie không nói nhiều nhưng hóa ra chơi cờ phù thủy rất giỏi. Còn Esther và Justin, lớn lên trong thế giới Muggle, lại không quen trò này, nên vừa bắt đầu đã thua hai ván liền.

"Hôm nay tớ toàn thua thôi." Justin vừa than phiền vừa lắc đầu.

Trong khi đó, Ernie cười tươi rói, tâm trạng hoàn toàn khác buổi trưa ủ dột. Thắng được cô em và cậu bạn thân làm anh ấy rạng rỡ hẳn lên: "Đó là do tớ thông minh. Trưa nay tớ đã nắm được quy luật và chuẩn bị lật kèo rồi. Nếu không phải Malfoy đến phá đám, chắc chắn tớ sẽ thắng!"

Lời khoe khoang quá đà của Ernie khiến Esther không khỏi nghi ngờ.

Họ tiếp tục chơi thêm vài ván, và dần dần, Esther cùng Justin cũng quen tay hơn, bắt đầu phản công. Hai người phối hợp đương nhiên có ưu thế hơn hẳn Ernie chơi một mình, thậm chí còn thắng anh ấy được vài lần.

Cả nhóm chơi đến tận khuya mới chịu đi ngủ.

Trước khi đi ngủ, Esther kiểm tra lại số quà Giáng Sinh đã chuẩn bị, đảm bảo chúng sẽ đến tay người nhận mà không có bất kỳ sai sót nào.

Sau khi xác nhận mọi thứ ổn thỏa, cô rửa mặt, lên giường và sẵn sàng chào đón ngày lễ.

Sáng hôm sau, đồng hồ sinh học khiến Esther tỉnh dậy đúng giờ.

Cô ngáp dài, bước xuống giường, đi tới cửa sổ trong phòng ký túc, mở ra. Một luồng gió lạnh thổi vào khiến cơn buồn ngủ của cô lập tức tan biến. Bên ngoài là một khung cảnh trắng xóa, gió cuốn những bông tuyết nhỏ bay lất phất, đậu trên mặt cô và nhanh chóng tan thành giọt nước.

Esther đóng cửa sổ lại, quay đầu liền thấy một đống quà lớn chất bên cạnh giường mình.

Cô bắt đầu mở quà, vừa mở vừa đoán xem chúng là của ai tặng.

Đến món quà thứ ba, cô nhìn thấy một tấm thiệp với nét chữ của Draco.

"Chúc em Giáng Sinh vui vẻ. Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau."

Tấm thiệp chỉ viết một câu ngắn ngủi. Esther vừa cảm thấy buồn cười vì sự trẻ con của hắn, vừa cẩn thận cất tấm thiệp đi.

Sau đó, cô chuyển ánh mắt sang món quà mà Draco tặng.

Đó là một quả cầu pha lê nhỏ bằng nắm tay, bên trong là một lâu đài tinh xảo và một con rồng xanh đang oai vệ nằm trên nóc lâu đài.

Khi nhẹ nhàng lắc quả cầu, từ trong lâu đài sẽ xuất hiện hai nhân vật nhỏ đáng yêu theo phong cách chibi. Con rồng xanh trên nóc lâu đài liền bay ra, đáp xuống cạnh hai nhân vật nhỏ. Tiếp theo, một trong hai nhân vật sẽ đứng trên lưng con rồng, chống nạnh đầy kiêu ngạo, rồi cùng con rồng bay lên không trung.

Con rồng vừa bay vừa phun lửa, phát ra tiếng gầm rú. Khi ngọn lửa tắt, trên không trung sẽ xuất hiện thoáng qua hình bóng cháy đen của một nhân vật khác.

Từ hình dáng của hai nhân vật nhỏ trong quả cầu, không khó nhận ra đó là Draco và Esther. Còn bóng người cháy đen xuất hiện trên không trung cũng dễ đoán, dù không vẽ vết sẹo tia chớp đặc trưng thì chỉ cần nghĩ một chút cũng biết là ai.

Esther hào hứng chơi với quả cầu pha lê một hồi lâu, nhận ra rằng tùy theo cách lắc, các cảnh khác nhau sẽ diễn ra. Ví dụ, nếu lắc mạnh ngay từ đầu, hai nhân vật nhỏ sẽ ôm nhau đi ra, sau đó nắm tay chạy về phía con rồng xanh.

Nếu tiếp tục lắc khi con rồng đang bay lượn, nhân vật đại diện cho Esther sẽ rơi từ trên không xuống, và ngay sau đó, nhân vật đại diện cho Draco sẽ bay xuống rất ngầu trên cây chổi để đỡ lấy Esther.

Ngoài ra, bóng người cháy đen xuất hiện không chỉ có Harry. Nếu thử lắc nhiều lần, có thể thấy Ron và vài học sinh Gryffindor khác cũng xuất hiện. Tuy nhiên, Harry xuất hiện với tần suất cao nhất.

Món quà này thực sự rất tinh xảo, vừa nhìn đã biết Draco tự tạo ra.

Esther yêu thích món quà này không thể tả.

Chơi thêm một lúc, cô mới đặt quả cầu pha lê lên bàn học rồi chuyển sang mở các món quà khác.

Ngoại trừ quà của Draco, quà từ những người khác khá giống với các năm trước. Tuy nhiên, trong món quà từ ông nội, cô phát hiện một bức thư hồi đáp cho lá thư cô gửi hôm qua.

Cô mở thư ra đọc cẩn thận, trong lòng dần cảm thấy an tâm hơn.

Việc mở hết các món quà tốn khá nhiều thời gian. Sau khi sắp xếp chúng gọn gàng, cô nghe thấy tiếng gọi của Ernie từ bên ngoài.

Esther đáp lại và đi ra, thấy Ernie và Justin đang đợi mình.

"Esther, Giáng Sinh vui vẻ! Anh rất thích món quà em tặng!" Ernie tươi cười nói với cô.

Justin cũng tiếp lời: "Giáng Sinh vui vẻ nhé! Anh đoán bữa sáng hôm nay sẽ rất thịnh soạn."

"Giáng Sinh vui vẻ!" Esther mỉm cười chào lại họ.

Ba người cùng rời khỏi phòng sinh hoạt và đi về phía Đại Sảnh Đường.

Hôm nay, Đại Sảnh Đường đã hoàn tất việc trang trí, với trần nhà phủ đầy tuyết rơi, tạo nên một bầu không khí lễ hội đặc biệt.

Bữa sáng quả nhiên thịnh soạn như Justin dự đoán. Vì số học sinh ở lại trường không nhiều, tất cả ngồi cùng một bàn ăn.

Cả nhà Slytherin chỉ có Draco và một nữ sinh năm ba khá trầm lặng ở lại. Nhưng ngược lại, Draco trông rất vui vẻ.

Hắn cầm một cây chổi mới trong tay, đầy tự mãn nói lớn: "Ồ, không biết là ai đã tặng món quà xa xỉ này cho tôi nữa, thật khiến người ta ngại ngùng."

Câu nói của hắn ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người trong Đại Sảnh Đường, tất cả đều nhìn về phía cây chổi trong tay hắn.

Cây chổi này có hình dáng tương tự như Tia chớp, nhưng các chi tiết lại khác biệt.

Nhìn thấy mọi ánh mắt đổ dồn vào mình, Draco càng đắc ý, ngẩng cao đầu giải thích: "Đây là một cây Tia chớp được đặt làm riêng, sử dụng chất liệu đắt tiền và cao cấp hơn Tia chớp thông thường. Hình dáng cũng được cải tiến để mượt mà hơn, tốc độ nhanh hơn. Quan trọng nhất là trên đó khắc tên tôi. Trên thế giới chỉ có duy nhất một cây này!"

Lời hắn khiến mọi người kinh ngạc, nhiều học sinh vây quanh để nhìn kỹ cây chổi, muốn kiểm chứng lời hắn nói.

Draco rất hào phóng, để tất cả mọi người vây quanh xem. Ngay cả những học sinh Gryffindor mà hắn không ưa, hắn cũng không buông lời cay nghiệt. Tuy nhiên, hắn không cho phép bất kỳ ai chạm vào cây chổi.

Esther không tham gia vào đám đông, vì cây chổi Tia chớp này chính là quà cô tặng.

Rõ ràng Draco biết món quà này do cô tặng, nên mới không để ai khác chạm vào.

Từ phía bên kia đám đông, Esther và Draco trao nhau một ánh mắt.

Draco kiềm chế không lao qua ôm cô quay vòng vì quá phấn khích, thay vào đó, hắn mỉm cười rạng rỡ với cô.