Editor: Moonliz
Vừa ngồi xuống, Esther đã nhanh chóng quan sát khắp nơi, cố tìm kiếm bóng dáng của Draco.
Cô nhìn thấy Blaise Zabini đang tụ tập cùng vài học sinh nhà Slytherin uống bia, nhưng không thấy Draco đâu.
Kể từ khi gia tộc Malfoy suy tàn, vị trí "thủ lĩnh" của nhà Slytherin dần chuyển từ Draco sang Zabini.
Sau một lượt tìm kiếm, Esther không thấy Draco, nhưng cô lại phát hiện ra Katie Bell – cô gái tội nghiệp từng bị Draco sử dụng Lời Nguyền Độc Đoán trong nguyên tác.
"Ariana, chúng ta đổi chỗ đi. Tớ cảm thấy ngồi bên này không thoải mái lắm." Esther cầm cốc bia bơ nóng hổi, nói với Ariana ngồi đối diện.
Ariana vốn dễ tính, nhanh chóng đồng ý đổi chỗ với cô.
Ngồi vào vị trí mới, Esther có thể quan sát Katie dễ dàng hơn.
Vừa lắng nghe câu chuyện của mọi người, cô vừa nhấm nháp từng ngụm bia bơ nhỏ, đồng thời vẫn chú ý động tĩnh bên phía Katie.
"Thật ra tớ muốn thử những loại rượu khác ở đây xem sao."
"Tớ cũng muốn thử, nhưng nhiều loại ở đây không bán cho học sinh. Nếu muốn thử thì nên đến quán Đầu Lợn. Chủ quán đó chẳng quan tâm cậu có đủ tuổi hay không, loại nào cũng bán."
"Nhưng quán đó thật sự quá bẩn! Tớ không dám uống ở đó."
"Tớ cũng thế. Không chỉ bẩn, trông ông chủ còn rất dữ dằn."
"Còn bà Rosmerta thì thật xinh đẹp. Không hiểu bà ấy chăm sóc bản thân thế nào mà dù đã hơn 40 tuổi vẫn trẻ trung như vậy."
.......
Sau một lúc trò chuyện, Esther nhận thấy Katie đứng dậy. Cô cũng lập tức đứng lên, đặt cốc bia xuống và nói với bạn cùng phòng: "Tớ đi vệ sinh một lát."
Nói xong, cô nhanh chân đi theo Katie.
Quán Ba Cây Chổi đông đúc vô cùng. Ngoài học sinh, còn có rất nhiều phù thuỷ khác cũng đang uống rượu ở đây. Không nghi ngờ gì, phần lớn bọn họ đều bị vẻ đẹp của bà Rosmerta thu hút mà đến.
Phải khó khăn lắm Esther mới len qua được đám đông, và cô nhìn thấy Katie đang trong trạng thái đôi mắt vô hồn, chậm rãi bước lên cầu thang dẫn đến các phòng riêng.
Esther cắn nhẹ môi, trong lòng biết chắc đây là dấu hiệu Katie đã bị Draco sử dụng Lời Nguyền Độc Đoán.
Cô lặng lẽ bám theo Katie, và khi Katie gõ cửa một căn phòng, Esther cũng đứng sát bên, chờ đợi.
Cánh cửa nhanh chóng mở ra. Khi Katie bước vào, Esther mạnh mẽ chen vào cùng lúc.
Như dự đoán, cô nhìn thấy Draco với vẻ mặt đầy kinh ngạc. Trong tay hắn là một chiếc hộp quà được gói ghém cẩn thận.
"Esther? Sao em lại ở đây?"
Draco cuống quýt, giấu chiếc hộp quà ra sau lưng theo bản năng.
Còn Katie vẫn giữ dáng vẻ đờ đẫn, như một con rối bị điều khiển.
Nếu không biết trước rằng Draco đã dùng Lời Nguyền Độc Đoán lên Katie để thực hiện nhiệm vụ giết cụ Dumbledore, chỉ nhìn thái độ hiện tại của hắn, hẳn Esther đã nghĩ rằng mình vừa bắt quả tang một vụ ngoại tình!
Esther thầm nhịn cười, lặng lẽ chế nhạo trong lòng.
Sắc mặt Esther trở nên nghiêm trọng: "Draco, anh đã dùng Lời Nguyền Độc Đoán lên cô ấy à? Anh có biết rằng một khi sử dụng Lời Nguyền Độc Đoán, dù thành công hay thất bại, anh đều sẽ bị bắt vào nhà tù Azkaban không?"
Draco lập tức tái mặt: "Anh... anh xin lỗi. Nhưng anh không có sự lựa chọn nào khác. Anh phải làm gì đó để chứng minh anh đang cố gắng hoàn thành nhiệm vụ!"
"Không cần phải xin lỗi em." Esther nói, không tỏ ra quá sốc hay thất vọng. Trước khi đến với Draco, cô đã biết hắn là người như thế nào và sẽ đưa ra những lựa chọn gì tại các thời điểm quan trọng trong cuộc đời.
Nhưng việc sử dụng Lời Nguyền Độc Đoán với người khác là một hành động quá mức nghiêm trọng, và cô cần bày tỏ thái độ của mình.
Biểu cảm bình tĩnh của Esther khiến Draco càng thêm lo lắng. Hắn cố tỏ vẻ cứng rắn và tự chế giễu: "Em có nghĩ anh rất tàn nhẫn không? Không khác gì một Tử Thần Thực Tử? Sử dụng Lời Nguyền Độc Đoán lên bạn học, chắc chắn là điều không thể tha thứ, đúng không? Em hối hận rồi, đúng không?"
Esther hơi bất ngờ nhìn hắn, rồi thở dài: "Em chưa nói gì cả mà. Em chỉ cảm thấy cách làm của anh không đúng thôi. Anh có biết hành động của anh vừa rồi trông như thế nào không?"
Cô suy nghĩ một chút, rồi tìm được một từ hợp lý: "Cứng đầu. Đúng vậy, cứng đầu. Trời ơi, em không thể tin được có ngày anh lại bị gắn với từ này, nhưng hôm nay nó đã xảy ra."
Giọng điệu hơi phóng đại của cô khiến Draco thả lỏng đôi chút.
"Em không định ngăn cản anh sao? Em không thấy việc anh dùng Lời Nguyền Độc Đoán lên bạn học là rất tàn nhẫn à?"
Draco tiếp tục hỏi.
Esther đáp: "Em muốn ngăn cản lắm, nhưng khi phát hiện ra thì anh đã làm rồi. Đúng là dùng Lời Nguyền Độc Đoán lên bạn học vô tội là rất tệ, nhưng như anh đã nói, anh cần phải làm gì đó, nếu không chắc chắn Voldemort sẽ trút giận lên anh."
Là bạn gái, dĩ nhiên Esther đứng về phía Draco. Nhưng cô cũng thấy Katie thật đáng thương, vì vậy sau khi mọi chuyện kết thúc, cô sẽ nghĩ cách bù đắp cho Katie.
Nghe câu trả lời của Esther, Draco cuối cùng cũng nhẹ nhõm.
Hắn đưa hộp quà cho Katie, rồi ra lệnh: "Đưa cái này cho hiệu trưởng Dumbledore. Nhớ, không được để bất kỳ ai khác chạm vào."
Katie lặng lẽ nhận hộp quà, rồi xoay người rời đi.
Esther dõi theo bóng lưng Katie rời khỏi, sau đó quay lại nhìn Draco: "Anh học Lời Nguyền Độc Đoán từ bao giờ thế?"
Lời Nguyền Độc Đoán là một trong ba Lời Nguyền Không Thể Tha Thứ. Học sinh bình thường khó mà tiếp cận được, ngay cả Esther cũng không biết gì về ba lời nguyền này.
Draco hơi bối rối, nhưng nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh, bước về phía sofa trong phòng và ngồi xuống: "Hè năm ngoái."
Dường như hắn không muốn bàn luận thêm về chuyện này, bèn đổi chủ đề: "Em muốn thử loại rượu khác ở đây không?"
Không đợi Esther trả lời, hắn tự bác bỏ ý tưởng của mình: "Thôi, anh quên mất tửu lượng của em kém thế nào. Gọi một cốc bia bơ cho em vẫn tốt hơn."
Esther bước lại ngồi cạnh hắn, thở dài: "Anh có chắc là muốn gọi thêm bia bơ cho em không? Em vừa uống một cốc ngoài kia với bạn rồi."
Draco khựng lại: "Vậy thôi."
Một sự im lặng kéo dài, bầu không khí giữa họ trở nên căng thẳng.
"Đã đi đến bước này rồi thì đừng nghĩ nhiều nữa." Esther không nhịn được lên tiếng an ủi hắn: "Dù có chuyện gì xảy ra, em vẫn ở bên anh."
Draco nhìn cô, từ đôi mắt trong sáng của cô, hắn có thể nhận ra sự chân thành trong lời nói. Cảm xúc trong lòng hắn trào dâng, và hắn ôm chặt lấy cô, như một người đuối nước tuyệt vọng bám lấy một mảnh gỗ trôi nổi.
"Nếu anh bị bắt vào Azkaban, em cũng sẽ vào đó cùng anh chứ?"
Esther: ........
"Draco, nếu anh không biết nói gì thì tốt nhất nên im lặng." Esther vừa tỏ vẻ khó chịu vừa trả lời: "Anh sẽ không bị bắt vào nhà tù Azkaban đâu, vì trước đó em sẽ cứu anh ra."
"Cứu một kẻ mang tiếng xấu như anh, không phải là việc một người Hufflepuff chính trực và lương thiện như em nên làm."
"Không còn cách nào khác, ai bảo anh là một Slytherin rắc rối chứ?"
"Vậy nên, dù có chuyện gì xảy ra, em vẫn sẽ đứng về phía anh đúng không?"
"..."
"Đúng không?"
"Ừ, đúng."