Editor: Moonliz
Esther đi qua lối bí mật trở về Hogwarts theo Neville.
"Các cậu, mau lại đây, xem ai đã quay lại này!"
Vừa bước vào Phòng Yêu Cầu, Neville lớn tiếng gọi mọi người. Đồng thời, anh ấy đẩy Esther ra phía trước.
Esther nhìn quanh, thấy lúc này trong phòng có rất nhiều người: Ginny, Ernie, Susan, Hannah, Colin, Lavender, Seamus...
Có người là thành viên đầu tiên của Đội Quân của Dumbledore, cũng có người mới gia nhập sau này.
Cô mỉm cười chào mọi người: "Chào mọi người, lâu lắm không gặp!"
Nhìn thấy cô xuất hiện, tất cả đều lộ vẻ kinh ngạc. Ngay giây tiếp theo, Ernie lao vội về phía cô, tiếp theo là Hannah, Susan, và Ginny cũng chạy ùa đến.
Họ ôm chặt lấy cô. Vì quá đông, Esther cảm giác như không thể thở được, suýt chút nữa thì nghẹt thở.
"Esther!"
Ernie gọi tên cô, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Vừa khóc anh ấy vừa nói: "Anh biết mà, chắc chắn em sẽ không sao!"
"Tuyệt quá, cậu quay lại rồi!" Ginny nghẹn ngào nói thêm.
Thấy mọi người quá kích động, Neville vội kéo họ ra: "Được rồi, bình tĩnh nào! Các cậu ôm chặt quá, làm Esther không thở nổi nữa kìa."
Lúc này mọi người mới chịu buông Esther ra. Ernie lau nước mắt, sau đó lại ôm cô thêm lần nữa: "Chào mừng em trở về, Ess!"
"Chào mừng cậu trở về!"
Những người khác cũng không kìm được mà reo lên.
Bỗng dưng Esther cảm thấy mắt mình nóng lên. Cô cố gắng kìm nước mắt, nhìn mọi người đầy xúc động.
Ernie xoa nhẹ đầu cô, an ủi: "Thôi nào, kể cho bọn anh nghe xem em đã trải qua những gì trong thời gian qua đi."
Dù đã kể câu chuyện này nhiều lần, nhưng trước ánh mắt tràn đầy sự quan tâm của mọi người, Esther vẫn chọn một vài chi tiết có thể chia sẻ để kể lại.
Mọi người nghe xong đều kinh ngạc, không ngừng cảm thán về sự may mắn của cô.
Sau khi kể xong, Esther hỏi thăm tình hình của mọi người trong thời gian cô vắng mặt.
Kể từ khi cô biến mất, mọi người đã trở lại trường sau kỳ nghỉ Giáng sinh. Cuộc sống tưởng như bình thường, nhưng hai anh em nhà Carrow càng áp bức học sinh hơn trước. Lúc này Esther mới biết rằng tin đồn cô đã chết là do hai anh em nhà Carrow tung ra.
Dù vậy, phong trào kháng cự vẫn không hề gián đoạn. Một số học sinh quyết định trốn vào Phòng Yêu Cầu, sống nhờ nguồn tiếp tế từ Aberforth và những món đồ do các học sinh khác lén mang đến.
Phòng Yêu Cầu đã thay đổi rất nhiều so với khi Esther rời đi. Ngoài khu vực tập luyện, giờ đây nơi này còn có nhiều đồ dùng thiết yếu, như lều, túi ngủ và nhiều vật dụng sinh hoạt khác.
Điều khiến cô bất ngờ là Ernie cũng nằm trong số những người đang ẩn náu ở đây.
Nhận thấy ánh mắt kinh ngạc của Esther, Ernie giải thích: "Bọn họ cứ khăng khăng rằng em đã chết. Anh không tin và đã xảy ra xung đột với họ. Sau đó, để an toàn, anh quyết định ẩn náu ở đây."
Anh ấy nói như không có gì, nhưng Esther hiểu rõ sự độc ác của hai anh em nhà Carrow hơn ai hết. Nghe Ernie kể lại, cô suýt không kìm được nước mắt.
"Sao chỉ mới một thời gian không gặp mà Esther lại trở nên mít ướt thế này? Đây có phải là ngôi sao của Hufflepuff luôn điềm tĩnh và lý trí của chúng ta không đây?"
Susan trêu chọc.
Esther bật cười: "Ngôi sao của Hufflepuff gì chứ? Đó chẳng phải là do mấy chị đặt bừa thôi à."
"Ánh mắt của mọi người là chính xác nhất! Cậu chính là ngôi sao sáng nhất của Hufflepuff... không, phải nói là của cả Hogwarts!"
Colin chen vào, làm một động tác phô trương khiến tất cả mọi người bật cười.
"Đừng quá tâng bốc tớ thế. Sao ngôi sao của Hogwarts đến lượt tớ được? Vẫn còn nhóm Harry ở phía trước mà."
Esther lắc đầu, không dám nhận lời khen quá mức.
Nhắc đến Harry, mọi người chuyển chủ đề sang tình hình của nhóm Harry đang lưu lạc ngoài kia.
"Không biết nhóm Harry ra sao rồi nhỉ?" Seamus lo lắng hỏi. "Ngoài kia đầy Tử Thần Thực Tử truy lùng, chắc chắn họ còn sống khó khăn hơn chúng ta."
Ginny mím môi, không nói gì. Là bạn gái của Harry, em gái của Ron và bạn thân của Hermione, cô ấy lo lắng cho họ hơn bất kỳ ai khác. Hơn nữa, do gia đình mình tham gia chống lại Voldemort, Ginny đã phải trốn trong Phòng Yêu Cầu suốt thời gian qua, không dám xuất hiện.
"Thời gian trước em có gặp họ. Họ cũng từng bị Tử Thần Thực Tử bắt ngay hôm em trốn khỏi trang viên Malfoy." Esther nói, muốn an ủi mọi người nên kể một phần sự thật: "Khi bị bắt, Hermione đã dùng bùa chú làm biến đổi khuôn mặt của Harry. Vì vậy, Tử Thần Thực Tử không dám chắc đó có phải là Harry hay không, nên mới đưa Malfoy đến nhận dạng."
Lời kể của Esther ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người. Tất cả căng thẳng chờ cô nói tiếp.
"Không biết vì lý do gì, Malfoy không nhận ra Harry. Sau đó, nhờ sự giúp đỡ của gia tinh, họ đã trốn thoát."
Nghe đến đây, mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
"Thật may, chỉ cần Harry không bị bắt, thì chúng ta vẫn còn hy vọng!"
"Malfoy thực sự không nhận ra Harry ư? Hay cậu ta có âm mưu gì khác, như cố tình giấu mọi người để tự mình lập công nhưng lại làm hỏng việc?"
"Ai mà biết được? Nhưng cậu ta vừa trở lại trường hai ngày trước, cũng chẳng nói năng gì, tồn tại mờ nhạt hơn trước nhiều."
Mọi người bàn tán sôi nổi.
Esther thì im lặng, đôi mắt ánh lên sự suy tư. Cô cố gắng kìm nén cảm xúc, không nói thêm gì.
Cuộc trò chuyện kéo dài một lúc lâu. Những học sinh vẫn đi học bình thường thì chuẩn bị rời đi, vì nếu mất tích quá lâu sẽ dễ bị nghi ngờ.
Ginny bận rộn sắp xếp chỗ ngủ cho Esther. Lúc này, Esther mới lên tiếng: "Mọi người, em cần quay lại phòng sinh hoạt chung của nhà Hufflepuff một chuyến. Có vài thứ rất quan trọng. Ai sẵn sàng hiến một ít tóc để em làm thuốc Đa Dịch được không?"
"Để chị!"
Lavender giơ cao tay và nhanh chóng tìm kéo để cắt tóc.
Hannah cũng nói: "Nếu cần vào phòng sinh hoạt chung Hufflepuff, thì dùng tóc của chị sẽ tiện hơn."
"Nhưng nếu trong phòng lại xuất hiện hai Hannah thì chẳng phải càng đáng nghi hơn sao?" Lavender không đồng ý.
Vì có tính vội vàng, cô ấy đã cắt một lọn tóc của mình.
Thấy cô ấy như vậy, Esther không muốn phụ ý tốt, bèn nhận lấy lọn tóc của Lavender. Sau đó, cô quay sang nói với Hannah: "Không sao đâu, tóc của ai cũng được. Em biết cách vào phòng sinh hoạt chung nhà Hufflepuff mà."
Hannah nghe vậy thì không nói thêm gì nữa.
Neville hỏi: "Nhưng em có đủ nguyên liệu để điều chế thuốc Đa Dịch không? Nếu không, anh có thể hỏi mượn giáo sư Slughorn."
"Không cần đâu." Esther vỗ vào chiếc túi nhỏ mang bên mình: "Em đã chuẩn bị sẵn hết rồi."
Neville liếc nhìn chiếc túi nhỏ chỉ bằng bàn tay mà cô mang theo, tỏ vẻ nghi ngờ liệu bên trong có đủ nguyên liệu hay không.
Esther như đọc được suy nghĩ của anh ấy, giải thích: "Em đã dùng phép thuật. Tuy cái túi này khá nhỏ nhưng bên trong chứa được rất nhiều thứ."
_________
Editor có lời muốn nói: Sắp đi đến hồi kết thúc, sốp muốn bão chương hoàn truyện nhưng cần một lý do nào đó chứ nhỉ. Truyện được 40k views trên Wattpad (phần 2) thì sốp bão chương nhéeee 💗❤️🔥🫰🏻 (hoặc 30k views trên app TYT cũm được). 1 trong 2 bên hoàn thành thì sốp bão chương hoàn truyệnnnn. Cảm ơn mọi người nhèoooo lắm. Mong không flop 🥲