Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 354: Lấy được



Editor: Moonliz

Sau khi ăn xong, Esther lấy ra lọ thuốc Đa Dịch đã điều chế sẵn và uống hết.

Cô bắt đầu thay đổi rất nhanh. Cảm giác này thật kỳ lạ. Chiều cao và cân nặng của Lavender gần như giống cô, nhưng Esther có thể thấy mái tóc vàng dài vốn xõa trước ngực dần ngắn đi, màu sắc đậm hơn, và các lọn tóc cũng cuộn lại rõ rệt hơn.

Chẳng mấy chốc, sự thay đổi kết thúc. Ginny chu đáo đưa cho cô một chiếc gương. Trong gương, Esther đã hoàn toàn biến thành Lavender.

"Thuốc Đa dịch chỉ duy trì được một tiếng đồng hồ. Để tớ đi tìm cho cậu một bộ đồng phục Gryffindor thay vào." Ginny vừa nói vừa mượn đồ từ Parvati ở bên cạnh.

Esther lắc đầu, từ chối ý tốt của cô ấy: "Không cần thay đâu, mất thời gian lắm. Tớ đi nhanh rồi về ngay."

Cô mặc một bộ áo choàng phù thủy màu đen. Ngoại trừ phần cổ áo khác màu so với đồng phục, kiểu dáng thì khá giống.

"Em phải cẩn thận đấy. Sắp đến giờ giới nghiêm rồi. Bây giờ việc tuần tra sau giờ giới nghiêm nghiêm ngặt hơn, bị bắt sẽ rất rắc rối." Neville nhắc nhở, vẫn không yên tâm nên đề nghị: "Hay là để bọn anh yểm trợ cho em ra ngoài nhé?"

Esther cầm lấy đũa phép, đáp: "Không cần đâu. Ở Hogwarts, anh em nhà Carrow không dễ bắt được em đến vậy đâu. Đừng lo, ngay cả dưới mũi Kẻ-Mà-Ai-Cũng-Biết-Là-Ai mà em còn chạy thoát được, chuyện này chẳng là gì cả."

"Vậy thì được."

Thấy Esther tràn đầy tự tin, mọi người đều biết cô quả thực rất giỏi, nên không nói thêm gì.

Ernie đưa đồng xu liên lạc giữa anh ấy và nhóm cho Esther: "Em cầm đồng xu của anh trước đi. Nếu có vấn đề gì, em có thể báo cho bọn anh ngay lập tức."

Esther nhận lấy, gật đầu với anh ấy, rồi rời khỏi Phòng Yêu Cầu.

Vừa bước ra khỏi Phòng Yêu Cầu, cô nhanh chóng cảm nhận được sự im lặng bao trùm xung quanh. Giờ này vẫn còn một khoảng thời gian nữa mới tới giờ giới nghiêm, bình thường sẽ có vài học sinh tụ tập lẻ tẻ đi lại trong lâu đài, nhưng giờ đây ngoài ánh nến leo lắt soi sáng hành lang tối tăm, dường như không gian lạnh lẽo đến mức ngay cả chuột cũng không buồn ra ngoài tìm thức ăn.

Cô đi trên hành lang quen thuộc, nhanh chóng và cẩn thận hướng về phòng sinh hoạt chung của Hufflepuff.

Cô thật sự không gặp một ai trên đường đi, cho đến khi cô bắt gặp con mèo của lão Filch ở tầng hai.

Con mèo kêu lên, nhảy phốc xuống chân cô. Esther lùi lại theo phản xạ, cố gắng nén tiếng hét suýt bật ra.

"Gần giờ giới nghiêm rồi, còn không về phòng sinh hoạt chung à?"

Lão Filch xuất hiện ngay sau đó. Lão vẫn giữ nguyên vẻ ngoài như trước, ánh mắt không thiện cảm nhìn chằm chằm Esther: "Còn nữa, đồng phục của trò đâu?"

Esther nhìn lão, bình tĩnh đáp: "Em sẽ về ngay ạ."

"Thế thì tốt nhất mau đi đi. Sau giờ giới nghiêm mà còn lảng vảng trong lâu đài là sẽ bị giao cho anh em nhà Carrow đấy."

Lão Filch không nói thêm gì. Nếu là trước đây, chắc chắn lão sẽ không dễ dàng bỏ qua cho học sinh vi phạm nội quy, nhưng bây giờ tất cả giáo viên đều không muốn giao học sinh cho anh em nhà Carrow. Dù học sinh phạm lỗi nhỏ, nếu có thể giấu được thì họ sẽ cố gắng giúp che giấu.

Esther gật đầu, tiếp tục đi xuống dưới.

"Đợi đã!" Lão Filch gọi cô lại: "Sao lại đi xuống dưới? Tôi nhớ trò là học sinh Gryffindor, mà đường về phòng sinh hoạt Gryffindor đâu phải hướng này?"

Esther chậm rãi gật đầu: "Đúng vậy, nhưng em có việc phải làm, thầy không cần lo đâu."

Lão Filch nhíu mày, giọng mỉa mai: "Ồ, lại một học sinh chuẩn bị chống đối. Sao mấy người không thể ngoan ngoãn đi nhỉ? Số học sinh học kỳ này vốn đã ít rồi, giờ lại có rất nhiều đứa trốn đâu mất tiêu, tôi thật không biết mấy người trốn chỗ nào, còn giỏi hơn cả chuột."

Esther mỉm cười với lão, rồi tiếp tục chạy xuống dưới.

Thực ra cô cố ý không sử dụng Bùa Tàng hình để xem có chạm mặt giáo viên hoặc các huynh trưởng tuần tra không, muốn thử xem thái độ của họ thế nào.

Ngay cả người nổi tiếng thích trừng phạt học sinh nhất như lão Filch, giờ cũng nhắm mắt làm ngơ trước những vi phạm nội quy, điều này chứng tỏ anh em nhà Carrow thực sự không được lòng ai. Đây là một tín hiệu tốt.

Tất nhiên, nếu hôm nay lão Filch không muốn bỏ qua cho cô, để không gây rắc rối cho Lavender, cô sẽ sử dụng Bùa Xóa trí nhớ lên lão. Hiện tại, cô đã rất thành thạo những câu thần chú này, thậm chí không cần đọc thần chú cũng có thể thi triển được.

Chỉ là dùng phép thuật không cần đũa phép vẫn khó học nhất. Dù phải trải qua khóa huấn luyện khắc nghiệt của cha mình, David, cô chỉ thành thạo được một vài câu thần chú đơn giản như "Lumos" (Chiếu sáng) hay "Expelliarmus" (Giải giới), những phép cơ bản mà học sinh năm nhất, năm hai được học.

Các thần chú phức tạp hơn thì chưa chắc cô đã thực hiện thành công.

Trước khi vào phòng sinh hoạt chung của nhà Hufflepuff, Esther vẫn tự sử dụng Bùa Tàng hình, sau đó mở lối vào và lặng lẽ bước vào trong.

Trong phòng sinh hoạt chung, có không ít học sinh đang trò chuyện. Esther không làm kinh động đến ai, cẩn thận bước vào ký túc xá.

Tạm thời không có ai trong ký túc xá. Cô liếc mắt một vòng, căn phòng trống không.

Năm nay Donna và Ariana không đến trường, Fiona cũng rời khỏi Hogwarts giữa chừng. Thêm cô bị bắt đi, ký túc xá chỉ còn lại Cassie và Anne.

Esther hủy bỏ bùa chú, nhanh chóng lục lọi hành lý của mình.

Lần này cô đến đây là để lấy đi lọ Phúc Lạc Dược và ống máu kỳ lân.

Vào kỳ nghỉ Giáng sinh, cô đã cất những thứ này vào hành lý định mang về nhà. Nhưng không may, cô bị bắt giữa chừng. Vì quá lo lắng khi không thấy cô ở ga tàu, nên cha mẹ cô cũng không nhớ lấy hành lý của cô. Kết quả là hành lý bị gửi trả lại Hogwarts nguyên vẹn.

Những thứ khác có thể không cần, nhưng cô nhất định phải mang theo hai thứ này bên mình. Ai biết khi nào chiến tranh sẽ bắt đầu chứ? Cô phải luôn sẵn sàng.

Dù đến nay cô vẫn không biết máu kỳ lân có tác dụng gì hay và liệu nó có hiệu quả không, nhưng có còn hơn không. Nhỡ đâu lại cần đến nó trong trận chiến cuối cùng thì sao?

Thậm chí, nếu nó không có tác dụng gì, thì mang theo bên mình cũng giúp cô yên tâm hơn.

Cô nhét hai thứ này vào chiếc túi nhỏ luôn mang theo, sau đó lại sử dụng bùa chú để ẩn mình và rời khỏi phòng sinh hoạt chung.

Lúc này đã đến giờ giới nghiêm, xung quanh càng trở nên yên tĩnh hơn.

Esther đi đến phòng vệ sinh bỏ hoang trên tầng hai. Lần trước, Harry và Draco đã đánh nhau ở đây, làm hỏng rất nhiều thứ. Ngoại trừ cái bồn cầu hỏng đã được sửa, còn lại thì không có gì được khôi phục, và cũng không thấy Myrtle khóc nhè đâu.

Cô xoay chiếc vòng tay trên tay mình để kết nối với Draco, rồi nhanh chóng ngắt liên lạc sau hơn 20 giây.

Đây là cách cô báo hiệu với Draco rằng mình đã trở về Hogwarts. Còn việc hắn có tìm được cô hay không thì tất cả dựa vào sự ăn ý giữa họ.

Hiện tại tình hình rất nguy hiểm, cô không dám để lộ quá nhiều.

Cô định chờ hắn ở đây nửa tiếng. Nếu sau nửa tiếng hắn không tới, thì cô sẽ không đợi nữa.

Dù sao cũng đã ở Hogwarts, chắc chắn sẽ có lúc gặp được.

Draco, bầu trời u ám sắp tan biến rồi.

Cô mỉm cười đầy hy vọng.