Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 364: Trước thềm cuộc chiến cuối cùng (Phần 3)



Editor: Moonliz

Esther rất hiếm khi tỏ ra mạnh mẽ như vậy. Vốn dĩ giáo sư McGonagall còn hơi mềm lòng, nhưng khi thấy cô như thế thì cũng thu lại sự mềm yếu đó. Bà ấy không khoan nhượng mà yêu cầu những học sinh chưa đủ tuổi rời đi.

Ngoài các thành viên đội D.A., chỉ những học sinh năm thứ bảy mới được phép ở lại.

Esther không yên tâm, nhắc nhở giáo sư McGonagall: "Giáo sư, nhớ để ý, đừng để bọn chúng lén lút quay lại."

Giáo sư McGonagall gật đầu. Là chủ nhiệm nhà Gryffindor, đương nhiên bà ấy hiểu rõ học sinh của mình nghịch ngợm đến mức nào.

Vì vậy, ngoài các thành viên đội D.A. và học sinh năm thứ bảy, còn có một số học sinh đã tốt nghiệp nhưng vẫn kiên quyết quay lại tham gia.

Cùng lúc đó, các thành viên Hội Phượng Hoàng nhanh chóng có mặt. Esther nhận ra nhiều khuôn mặt quen thuộc: Sirius Black, Remus Lupin, Moody, ông Weasley... Thậm chí, cô bất ngờ thấy cả cha mình, David.

Cô mỉm cười. Nếu không phải thời điểm không thích hợp, cô thực sự muốn lao tới ôm chặt cha một cái thật mạnh.

Kingsley bước lên bục để tổ chức kế hoạch tác chiến. Giáo sư Flitwick, giáo sư Sprout, và giáo sư McGonagall sẽ dẫn người lên ba tòa tháp có tầm nhìn rộng nhất tại Hogwarts, thuận lợi cho việc quan sát kẻ địch và sử dụng phép thuật. Lupin và ông Weasley được giao nhiệm vụ canh giữ lối vào sân tập. Trước đó, giáo sư McGonagall và các giáo viên khác cần phối hợp để củng cố thêm hệ thống phòng thủ của Hogwarts.

Esther lắng nghe cẩn thận. Đột nhiên, Harry bước đến trước mặt cô: "Esther, tìm chiếc vương miện giúp anh đi."

Trông anh rất lo lắng.

Những hành động bảo vệ vừa rồi của mọi người khiến Harry vô cùng cảm động. Sự đoàn kết của những người ở lại chiến đấu khiến anh thêm kính nể. Nhưng chính vì vậy, anh lại càng sốt ruột hơn. Anh phải tiêu diệt tất cả Trường Sinh Linh Giá càng nhanh càng tốt, không thể làm liên lụy đến mọi người.

"Em á?" Esther có hơi bối rối: "Hermione và Ron..."

Cô nhìn quanh một vòng nhưng không thấy bóng dáng Hermione và Ron. Trong lúc đang nghi hoặc, cô chợt nhớ ra theo cốt truyện gốc, có lẽ thời điểm này hai người họ đã xuống Phòng chứa Bí mật để tìm răng nọc của Tử Xà, dùng nó để phá hủy một Trường Sinh Linh Giá.

"Từ nãy đến giờ không thấy họ đâu, anh tìm mãi không ra."

Harry cau mày, có hơi lo lắng về sự biến mất đột ngột của bạn mình.

Lo lắng gì chứ, ngốc nghếch thật. Esther thầm phàn nàn trong lòng. Anh sắp trở thành bóng đèn mất rồi.

"Được thôi, em sẽ đi cùng anh." Esther đồng ý với Harry: "Quý cô Grey khó tìm lắm, nếu không gặp được bà ấy, chúng ta có thể hỏi các bức tranh hoặc những hồn ma khác."

Vừa nói, cô vừa lấy ra lọ Phúc Lạc Dược mà mình đã chuẩn bị từ lâu: "Nhưng trước đó, em còn phải làm một việc."

Cô chia Phúc Lạc Dược cho mọi người, đảm bảo ai ở đây cũng uống được một ngụm.

"Cẩn thận nhé."

David không nhịn được mà ôm con gái một cái.

Esther hít hít mũi, gật đầu với ông.

Tất cả đều không cần nói thêm lời nào.

Lúc này, Harry mới nhớ ra rằng mình cũng có một lọ Phúc Lạc Dược. Anh lấy ra và chia cho mọi người.

Sau khi làm xong, Esther bước đến một bức tranh bên cạnh đại sảnh đường, nói ra yêu cầu của mình. Harry đầy hy vọng bước theo.

Chẳng bao lâu, các bức tranh đã nhanh chóng cung cấp địa chỉ chính xác của quý cô Grey. Ai ai cũng biết rằng Voldemort sắp tấn công Hogwarts, ngay cả các bức tranh cũng vậy. Vì thế, tất nhiên họ sẵn lòng giúp đỡ để bảo vệ Hogwarts, khiến việc truyền tin nhanh hơn bình thường rất nhiều.

Esther bảo Harry đi theo mình, vội vàng chạy đến nơi mà các bức tranh đã chỉ dẫn. Cô lo lắng nếu chậm trễ, quý cô Grey có thể sẽ rời khỏi chỗ đó.

Khi hai người chạy đến nơi với hơi thở gấp gáp, may mắn thay, quý cô Grey vẫn còn ở đó. Cơ thể trong suốt của bà ấy phát ra ánh sáng trắng mờ, nổi bật trong hành lang tối đen.

"Bà là quý cô Grey, đúng không ạ?" Esther vừa thở dốc vừa hỏi.

Hồn ma xinh đẹp này nhìn họ với vẻ ngạc nhiên, sau đó hơi gật đầu.

Thấy vậy, Harry sốt sắng bước lên hỏi: "Xin bà hãy cho chúng cháu biết chiếc vương miện của Ravenclaw ở đâu?"

Ánh mắt quý cô Grey nhanh chóng thay đổi, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh: "Vậy thì, e rằng tôi không thể giúp mấy người rồi." Nói xong, bà ấy quay người định rời đi.

Esther vội vàng gọi với lại: "Xin bà chờ một chút! Chúng cháu không hề có ý định chiếm đoạt chiếc vương miện của Ravenclaw. Nhưng Voldemort đã biến nó thành một Trường Sinh Linh Giá. Chúng cháu cần tìm và hủy diệt nó."

Quý cô Grey và Harry sững sờ cùng lúc. Harry kinh ngạc nhìn Esther: "Em... em biết chuyện Trường Sinh Linh Giá từ khi nào?"

Harry chưa bao giờ nói với Esther về chuyện này.

Esther quay lại, trả lời Harry: "Em nghĩ anh cũng đã nhận ra Cedric đã trở lại, phải không?"

Harry gật đầu.

"Thực ra Cedric đã tỉnh lại từ lâu, nhưng để tránh thu hút sự chú ý, anh ấy vẫn giả vờ như đang hôn mê. Trong thời gian đó, anh ấy đã đi nhiều nơi và nghe được bí mật về việc Voldemort tạo ra Trường Sinh Linh Giá. Cedric quay về Hogwarts và báo cho cụ Dumbledore ngay lập tức. Lúc đó, em cũng có mặt."

Harry sửng sốt hơn nữa, nhìn Esther mà không biết phải nói gì: "Trời ạ! Vậy cụ Dumbledore đã giao cho em nhiệm vụ gì đó, đúng không?"

"Đại khái là vậy." Esther trả lời một cách thản nhiên.

Bên kia, dường như quý cô Grey vẫn chưa hoàn hồn trước thông tin này. Esther tiếp tục nói với bà ấy: "Cháu nghĩ bà cũng không muốn chiếc vương miện mà mẹ bà để lại trở thành một Trường Sinh Linh Giá tà ác, đúng không?"

"Mẹ á?" Harry lại thốt lên kinh ngạc: "Ravenclaw là mẹ của bà ấy à?"

"Đừng xen ngang." Esther ra hiệu cho Harry im lặng. Harry ngoan ngoãn nuốt xuống vô số câu hỏi trong đầu xuống.

Thực ra, Esther biết chính xác chiếc vương miện đang ở đâu. Nhưng cô cố tình kéo dài thời gian trò chuyện với quý cô Grey vì hiện tại vẫn còn học sinh chưa rút lui hết trong Phòng Yêu Cầu. Nếu đến đó bây giờ, có thể gây ra rắc rối không cần thiết. Nếu mọi chuyện vẫn phải đi theo cốt truyện gốc, vậy hãy để ngọn lửa dữ cháy muộn hơn.

"Thật to gan!" Cuối cùng quý cô Grey lấy lại tinh thần, thốt lên với vẻ phẫn nộ. Thậm chí bà ấy còn không kinh ngạc trước việc Esther biết được mối quan hệ giữa mình và người sáng lập nhà Ravenclaw.

Sau đó, bà ấy kể lại câu chuyện của mình, hoàn toàn giống như trong nguyên tác. Tên thật của bà ấy là Helena. Vì xung đột với mẹ mình, bà ấy đã trộm chiếc vương miện rồi bỏ trốn. Sau đó Ravenclaw cử Barrow đi tìm bà ấy. Khi hai người gặp nhau ở Albania, họ xảy ra mâu thuẫn, và Barrow vô tình giết chết bà ấy. Sau đó, ông ta cũng tự sát.

Về sau, khi Voldemort còn là học sinh tại Hogwarts, hắn ta đã gặp Helena. Với vỏ bọc một học sinh ưu tú, hắn ta lừa gạt được sự tin tưởng của Helena, khiến bà ấy tiết lộ nơi cất giấu chiếc vương miện.

"Albania?" Harry nghe xong câu chuyện, nhanh chóng nắm bắt được chi tiết quan trọng: "Nếu đã trở thành Trường Sinh Linh Giá, chắc chắn Voldemort không để vương miện ở đó nữa. Xét về thời gian... là ngày hắn ta đến Hogwarts xin việc!"

Harry suy nghĩ thông suốt, nhưng vẫn không đoán được chính xác nơi chiếc vương miện được cất giấu.

Esther thầm tính toán thời gian, không biết học sinh đã sơ tán xong chưa. Lúc này, Harry đã bắt đầu chạy khắp lâu đài, cố gắng tìm Hermione và Ron.

Lâu đài rối tung lên. Các bức tranh chạy khắp nơi để truyền tin tức. Chỉ còn vài phút trước khi cuộc chiến bắt đầu. Trên đường đi, họ thấy giáo sư Sprout dẫn Neville và vài học sinh khác mang theo một lượng lớn Mãng Xà Thảo, chuẩn bị ném ra ngoài lâu đài để đối phó với Tử Thần Thực Tử.

Nhìn qua cửa sổ, họ thấy một lớp màng bảo vệ trong suốt bao phủ bên ngoài lâu đài. Bác Hagrid cũng đã trở lại trường với Fang. Mọi người đều sẵn sàng cho cuộc chiến.

Sau khi lang thang qua vài hành lang, Harry bỗng dừng lại, vẻ mặt sáng lên như vừa bừng tỉnh: "Anh biết chiếc vương miện được giấu ở đâu rồi!"