Editor: Moonliz
Tĩnh lặng, một sự tĩnh lặng đến đáng sợ.
Sau khi cụ Dumbledore nói ra những lời đó, cả khung cảnh trở nên im lặng như chết chóc.
Sirius bỗng nhiên ôm mặt, bất lực và hoang mang nói: "Ôi, tôi thật sự không hiểu, rốt cuộc cụ có kế hoạch gì mà không thể nói thẳng ra? Tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi..."
Không chỉ có chú ấy, hầu hết mọi người có mặt ở đó đều lộ vẻ mơ hồ. Nhưng cụ Dumbledore đã không giải thích thêm nữa.
Hermione trong đám đông nhìn về phía Esther theo bản năng. Trong khi tất cả mọi người đều hoang mang lo lắng, cô lại tỏ ra bình tĩnh, như thể đã sớm đoán trước mọi chuyện.
Hermione ngay lập tức hiểu ra rằng Esther biết toàn bộ sự thật. Có lẽ cô và cụ Dumbledore đã cùng nhau dàn dựng nên mọi thứ.
Cô ấy nhanh chóng bước tới gần Esther, nhẹ nhàng nắm lấy vai cô.
Cô thiếu nữ ấy có dáng người mảnh khảnh, đôi vai gầy guộc, giống như có thể bóp nát xương cô với chút sức lực ít ỏi vậy. Nhưng chính cô gái tưởng như yếu đuối này lại đã làm được nhiều điều không tưởng.
"Esther..."
Hermione vừa định hỏi thì giọng nói của Voldemort vang lên khắp đại sảnh đường một lần nữa. Hắn ta lớn tiếng tuyên bố rằng Harry đã bị hắn ta giết chết, yêu cầu tất cả những kẻ chống đối ra đầu hàng hắn ta.
Hầu như mọi người đều hoảng loạn ngay sau những lời nói đó. Sirius là người đầu tiên lao ra khỏi đại sảnh đường, những người khác vội vàng chạy theo.
Hermione lảo đảo, dường như sắp ngất đi vì tin dữ này.
Esther và Ron cùng đưa tay ra đỡ lấy cô ấy. Ron lẩm bẩm: "Ai mà biết được đó có phải sự thật hay không. Với lại... với lại chẳng phải cụ Dumbledore đã nói rằng tất cả đều nằm trong kế hoạch của cụ hay sao?"
Những lời này vừa để an ủi Hermione, vừa là để thuyết phục chính bản thân mình.
Tất cả những người còn có thể hành động đều rời khỏi đại sảnh đường. Esther đi theo phía sau, Draco lặng lẽ tiến tới bên cạnh cô, nắm chặt tay cô.
"Potter thật sự... đã chết rồi sao?"
Lòng bàn tay hắn lạnh ngắt, gương mặt tái nhợt.
Esther siết chặt tay lại, nhẹ nhàng nói: "Không."
Hắn thở phào một hơi nhẹ đến mức gần như không nghe thấy, im lặng đi theo mọi người ra khỏi lâu đài.
Chỉ có cụ Dumbledore là không nhúc nhích.
Esther quay đầu nhìn cụ, cụ Dumbledore gật đầu ra hiệu với cô.
Voldemort vẫn chưa biết rằng cụ Dumbledore chưa chết. Hiện giờ, hắn ta nghĩ rằng việc hắn ta giết được Harry đã khiến hắn ta không còn đối thủ, vì thế hắn ta mới dám ngang nhiên bước vào lâu đài, đứng trước mặt mọi người.
Đây là một cơ hội, một cơ hội để giết hắn ta. Nếu cụ Dumbledore vội vàng ra mặt, chắc chắn sẽ khiến hắn ta sinh nghi. Một khi hắn ta rút lui và ẩn náu, việc tiêu diệt hắn ta sẽ càng khó khăn hơn.
Esther nhanh chóng hiểu rõ mọi chuyện, cũng gật đầu với cụ Dumbledore, sau đó rời khỏi lâu đài.
Lúc này đã là rạng sáng, bầu trời xám xịt, chưa sáng hẳn.
Esther nhìn thấy Harry mềm nhũn nằm trong vòng tay to lớn của Hagrid, trông như một đứa trẻ sơ sinh, không còn sức sống.
Giáo sư McGonagall phát ra tiếng khóc thảm thiết, Hermione, Ron, và Ginny cũng òa lên khóc nức nở. Ginny mất hết kiểm soát, muốn lao ra ngoài, nhưng bị những người bên cạnh giữ chặt lại.
Voldemort vẫn tự mãn nói rằng Harry đã bị hắn ta giết khi đang tìm cách chạy trốn. Lời nói chưa dứt, một bóng người đã lao ra khỏi đám đông, dũng cảm xông thằng về phía hắn ta.
Đó là Neville Longbottom.
Ban đầu, Voldemort giả vờ tỏ ra nhân từ, nói với Neville rằng nếu anh ấy chịu quy phục hắn ta, hắn ta sẽ tha cho anh ấy.
Nhưng Neville không hề sợ hãi mà thẳng thừng từ chối. Mất kiên nhẫn, Voldemort niệm một câu thần chú, triệu hồi Chiếc Nón Phân loại, đội lên đầu Neville, định thiêu cháy cả Neville lẫn chiếc nón.
Ngay lúc đó, Grawp, người em trai khổng lồ của Hagrid, lảo đảo chạy đến, vừa đi vừa gọi tên Hagrid. Đồng thời, những gã khổng lồ theo phe Voldemort cũng gầm lên đáp trả.
Cùng lúc đó, các nhân mã với cung tên trong tay lao ra, khiến khung cảnh lập tức trở nên hỗn loạn.
Draco kéo Esther tránh sang một bên, bảo vệ cô bằng tất cả sức lực.
Dù trong lúc hỗn loạn, đôi mắt tinh tường của hắn vẫn không bỏ sót điều gì.
Cậu thì thầm: "Vừa rồi, Potter bỗng nhiên biến mất."
Esther vừa niệm chú chống lại các Tử thần Thực tử đang tấn công học sinh vừa nhanh chóng trả lời: "Anh ấy có Áo Tàng hình, chắc đã ẩn mình đi rồi."
Khung cảnh quá hỗn loạn. Ngoài những gã khổng lồ và nhân mã, Buckbeak, con Bằng mã suýt bị xử tử, và bầy Vong mã cũng xuất hiện. Chúng lao vào không trung, tấn công vào mắt những gã khổng lồ.
So với những sinh vật huyền bí này, các phù thủy trở nên quá nhỏ bé. Cả phe Voldemort lẫn phe Hogwarts đều chỉ biết cuống cuồng tránh né. Ai ngã xuống sẽ bị giẫm đạp hoặc bị khổng lồ đè chết ngay tức thì.
Esther chợt nghe thấy một tiếng thét giận dữ từ Voldemort. Cô lập tức quay lại và nhìn thấy Neville, không biết từ lúc nào, anh ấy đã cầm được thanh kiếm Gryffindor, chém bay đầu con rắn Nagini.
Chiếc Trường sinh Linh giá cuối cùng của Voldemort đã bị phá hủỷ.
Esther không kìm được nụ cười và lao vào trận chiến với tinh thần hăng hái hơn.
"Đồ phản bội!"
Một luồng ánh sáng xanh lóe lên.
Draco nhanh chóng đẩy Esther ẩn vào sau một cột đá trong sảnh đường. Cột đá vỡ nát, Esther nhìn lại và thấy Bellatrix Lestrange đang chĩa đũa phép về phía họ.
"Làm sao cháu dám phản bội Chủ nhân?" Bellatrix trừng mắt nhìn Draco đầy căm phẫn: "Tôi biết ngay mà! Cháu đã bị con đàn bà này làm mờ mắt! Cháu còn dám đứng về phe lũ nhãi ranh kia! Tôi sẽ trừng phạt cháu!" Bà ta hét lên, khao khát giết chết cả Draco lẫn Esther ngay lập tức.
Mặt Draco tái mét, nhưng ánh mắt vẫn kiên định nhìn về phía Bellatrix: "Cháu không cần dì trừng phạt."
"Hay lắm! Rất hay!" Bellatrix nghiến răng, gầm lên: "Nếu vậy, để tôi làm sạch dòng máu nhà Malfoy giúp cha mẹ cháu!"
Nói rồi, bà ta tấn công họ. Esther và Draco phải hợp sức đối đầu. Nhưng cây đũa phép trong tay Draco không phải của hắn, khiến hắn không thể phát huy hết khả năng. Hơn nữa, Bellatrix là một trong những phù thủy mạnh nhất thuộc phe Tử thần Thực tử, khiến họ vô cùng chật vật dù đã hợp sức lại.
Esther cắn răng kiên trì, dù sức lực gần cạn kiệt sau những trận chiến trước đó. May thay, Hermione nhanh chóng nhận ra tình hình nguy hiểm của họ và đến hỗ trợ.
Nhờ Hermione, áp lực giảm đi đôi chút. Nhưng Bellatrix càng đánh càng điên cuồng, vừa cười man rợ vừa tấn công mà không hề nương tay, ngay cả khi chính bà ta cũng bị thương.
Khi trận chiến ngày càng căng thẳng, đám gia tinh của Hogwarts đột ngột xuất hiện trong lâu đài, cầm dao và nĩa lao vào tấn công các Tử thần Thực tử.
Đi đầu là Kreacher, trước ngực đeo chiếc mặt dây chuyền của Regulus Black. Nó hét vang: "Chiến đấu! Chiến đấu! Vì chủ nhân của tôi, vì người bảo vệ gia tinh, chiến đấu! Nhân danh Regulus dũng cảm, kháng cự Chúa tể Hắc ám! Chiến đấu!"
Dù lâu đài hỗn loạn, tiếng hét của Kreacher vẫn vang lên rõ ràng trong tai mọi người.
Nhờ sự hỗ trợ của các gia tinh, Ginny hạ gục một Tử thần Thực tử, sau đó lao đến giúp Esther và Draco.
Một Lời nguyền Chết chóc sượt qua tai Ginny. Bà Weasley hét lên, lao đến đối đầu với Bellatrix.
Dù thường ngày trông bà ấy giống như một bà nội trợ bình thường, nhưng bà Weasley, một trong những thành viên đầu tiên của Hội Phượng Hoàng lại sự sở hữu sức mạnh chiến đấu đáng kinh ngạc. Trong cơn phẫn nộ tột cùng, bà ấy đã giết chết Bellatrix.
Ngay khi Bellatrix ngã xuống, Harry gỡ bỏ Áo choàng Tàng hình, xuất hiện trước mọi người, khiến tất cả sửng sốt.