Không Muốn Yêu Đương, Chỉ Muốn Làm Loạn

Chương 381: Ngoại truyện - Lời cầu hôn bất ngờ



Editor: Moonliz

Những nỗ lực của Draco cuối cùng đã đạt được thành công bước đầu ở tuổi 21, với sự hỗ trợ từ nhiều phía.

David không còn cách nào khác ngoài gật đầu công nhận hắn.

Sau nhiều năm cẩn thận sống dưới sự quản lý của David, khi Draco nghe được tin "mãn hạn ra tù" này, lúc đầu hắn còn cảm thấy mơ hồ không dám tin, nghĩ rằng David đang cố tình thử mình theo bản năng.

Phải mất một lúc hắn mới thực sự hiểu ra, sau đó không kiềm chế được niềm vui mừng, cúi đầu thật sâu trước David và hô lên lời mà hắn đã bí mật gọi từ lâu: "Cháu nhất định sẽ không phụ lòng tin của chú, chú David!"

David: ...

Đã bắt đầu hối hận rồi, giờ phải làm sao đây?

Ngày hôm đó, có thể nói là Draco tràn đầy khí thế, ngay cả những công việc và đồng nghiệp mà thường ngày hắn không thích cũng trở nên dễ chịu hơn rất nhiều. Thậm chí khi gặp Harry, hắn chỉ chào hỏi qua loa mà không hề cãi nhau như mọi khi.

Cảnh tượng kỳ lạ này khiến nhiều người trong Bộ Pháp thuật ngạc nhiên.

Ai mà không biết Draco Malfoy là cánh tay đắc lực nhất của David, nếu David có bất kỳ hành động gì, Draco chắc chắn là người đầu tiên biết.

Thái độ của hắn đối với đồng nghiệp bình thường không thể nói là thân thiện được, nhưng cũng thuộc dạng vô cùng lạnh lùng. Dù bản tính kiêu ngạo trời sinh của hắn đã bị xã hội mài giũa, vẫn chưa hoàn toàn biến mất. Nay bỗng dưng hắn trở nên dễ gần như vậy, khiến mọi người không khỏi đoán già đoán non: Liệu có phải Cục trưởng Mayne sắp làm điều gì đó lớn lao không?

Điều này cũng không phải không thể.

Nhưng Draco chẳng bận tâm người khác nghĩ gì. Hắn đã háo hức muốn tan ca để đi gặp Esther.

Chính vì thế, hôm nay hắn xử lý công việc cực kỳ nhanh chóng. Hắn thường bắt bẻ vài lần những tài liệu cần hắn xét duyệt, nhưng lần này nhiều cái được thông qua ngay từ lần đầu.

Tuy nhiên, hắn vẫn không dám biểu hiện quá rõ sự vui mừng của mình. Ai biết được nếu David thấy hắn quá vui, thì liệu ông có đổi ý hoặc cố tình bắt hắn ở lại làm thêm giờ hay không?

Không phải hắn nghĩ xấu về David, mà thực sự khả năng này hoàn toàn có thể xảy ra.

Cục Thực thi Pháp luật là một trong những bộ phận bận rộn nhất, nhiều lúc việc phải làm thêm giờ là không thể tránh khỏi. David không thích làm thêm giờ và cũng không muốn ép cấp dưới làm thêm giờ, nên nếu có thể tránh thì sẽ tránh.

Vậy còn những công việc bắt buộc phải hoàn thành gấp thì sao?

Tất nhiên là giao hết cho hắn rồi.

Nói đi nói lại, chỉ có mình hắn là khổ nhất.

Draco giữ nguyên tâm trạng hân hoan đó đến tận lúc tan làm. Dạo gần đây, công việc ở bộ phận không quá bận rộn, nên không có lý do gì để tăng ca. Vừa đến giờ tan làm, Draco lập tức rời đi nhanh như chớp. Sự nhanh nhẹn này khiến các đồng nghiệp chú ý và không khỏi cảm thán: "Lần nào Malfoy cũng tan làm nhanh như thế hết."

"Chứ còn gì nữa, nếu anh phải tăng ca mỗi ngày, thì chắc chắn anh còn chạy nhanh hơn cậu ta." Một đồng nghiệp khác đồng tình.

Draco gần như không thể chờ thêm, sử dụng lò sưởi để đến văn phòng của Esther.

Văn phòng trống không, trên bàn làm việc là vài bài tập chưa được chấm cùng một cây bút máy đặt ở bên cạnh, chứng tỏ vừa nãy vẫn có người ở đây làm việc nhưng đã rời đi vì lý do nào đó.

Draco đi một vòng, cố gắng kìm nén sự háo hức, chờ Esther quay lại.

Chẳng mấy chốc, cửa văn phòng mở ra. Esther bước vào, vừa lắc đầu vừa đi cùng một học sinh năm dưới đang cúi đầu e dè.

Nhìn thấy Draco, Esther hơi ngạc nhiên. Nhưng vì có học sinh đi cùng, cô chỉ nở một nụ cười nhẹ, hỏi: "Sao anh lại đến đây?"

Draco liếc nhìn học sinh kia, đó là một cậu bé nhà Hufflepuff. Sau khi hắn liếc mắt qua nhìn, cậu bé lại cúi đầu, trông có vẻ sợ hãi.

"Anh đến để gặp em. Hôm nay cuối cùng chú David cũng gật đầu đồng ý chuyện của chúng ta rồi." Draco cố kìm nén mong muốn ôm chặt lấy Esther, nói nhỏ.

Esther càng cẩn thận hơn, cô quay sang bảo cậu học sinh kia: "Em về trước đi, sau bữa tối đến gặp cô để chịu phạt."

Cậu bé lập tức gật đầu và nhanh chóng rời đi.

Khi học sinh vừa đi khỏi, Esther không kìm được nữa, nhào vào vòng tay Draco, kinh ngạc hỏi: "Anh nói gì? Cha em đồng ý rồi sao?"

Không thể nào! Vài ngày trước còn kiên quyết không chịu nhượng bộ cơ mà!

Draco không giấu nổi niềm vui, nở một nụ cười rạng rỡ, ôm chặt lấy Esther, gật đầu: "Đúng vậy! Thật lòng mà nói, lúc đầu anh cũng không dám tin. Nhưng ông ấy thực sự đã đồng ý!"

"Vậy thì tốt quá!" Esther vỗ nhẹ lên người Draco, ra hiệu hắn buông cô ra, rồi đưa tay ra: "Mau cầu hôn em đi, trước khi cha em đổi ý."

Draco ngẩn người một lúc, nhìn tay Esther rồi bừng tỉnh, lớn tiếng nói: "Đợi anh một lát!"

Nói rồi, hắn rút chìa khóa và lập tức biến mất.

Esther mỉm cười, thật sự đứng yên tại chỗ chờ hắn quay lại.

Chẳng bao lâu sau, Draco vội vàng trở lại qua lò sưởi, trong tay cầm một chiếc hộp nhỏ.

Esther lại đưa tay ra.

"Trời ơi!" Draco run rẩy lấy chiếc nhẫn ra: "Thật sự... hơi vội vàng. Anh nên chuẩn bị kỹ lưỡng hơn trước khi cầu hôn em!"

Vừa nói, hắn vừa nhẹ nhàng nâng tay Esther lên, đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út trên bàn tay trái của cô.

Esther mỉm cười: "Không sao, thế này là đủ tốt rồi."

Cô đã biết rằng Draco đã chuẩn bị sẵn chiếc nhẫn cầu hôn này từ lâu. Đây là thứ anh đặt làm riêng từ toàn bộ tiền lương của năm đầu tiên đi làm. Chiếc nhẫn được chế tác bởi các yêu tinh, vòng nhẫn trắng trơn khắc các ký tự Rune mang ý nghĩa chúc phúc và may mắn, với một viên sapphire lấp lánh, giống màu mắt cô.

Esther nhìn ngắm chiếc nhẫn, không nhịn được bật cười: "Mới cầu hôn đã tặng chiếc nhẫn quý giá thế này, đến ngày cưới anh định tặng gì nữa? Em muốn hai chiếc nhẫn khác nhau đấy nhé."

Giọng Draco dần trở nên bình tĩnh hơn. Hắn nắm chặt tay Esther, nụ cười trên môi không thể che giấu nổi: "Dĩ nhiên anh sẽ tặng em một chiếc nhẫn còn quý giá hơn. Yên tâm, anh nhất định sẽ tổ chức cho em một đám cưới hoành tráng!"

Hoành tráng hơn đám cưới của Potter.

Hắn thầm thêm vào câu này trong lòng.

Esther nhào vào lòng hắn: "Được, em chờ!"

Draco cúi xuống, xúc động hôn cô.

"Anh thật may mắn, Esther, thật may mắn khi gặp được em."